Giật mạnh thêm chút chiếc áo lót lập tức bị ép ly khai khỏi người cô, hai thứ mềm mại như cục bông lập tực nhảy ra chạm vào tay anh.
Vạch lớp áo sơ mi lên tới cổ của Hạ An, anh mải mê ngắm thứ tuyệt đẹp ấy.
Tuy không quá to nhưng lại rất tròn, độ mềm mại lại cực kỳ tốt, nơi đỉnh tuyết liên lại là màu hồng phấn xinh đẹp, tựa như là hạt kẹo ngọt, mà lúc này cô lại vì sợ hãi mà thở gấp, hai điểm phấn hồng nhấp nhô càng thêm sinh động như gọi mời người đến thưởng thức.
Cố Chi Quân chịu không nổi lập tức cúi đầu ngặm lấy, đem viên kẹo ấy nhét sâu vào khoang miệng của mình không ngừng gậm mút.
Mềm mại như vậy, ngọt ngào như vậy, Cố Chi Quân cứ ngỡ rằng một giây tới nó sẽ tan trong miệng anh.
"Thiếu gia, đừng.." Hạ An vội lắc đầu, loại cảm giác ướt át này thật xa lạ, làm cô một trận nổi da gà.
Đặt tay lên cái đầu đen nhánh của anh cô muốn đẩy anh ra, mà anh lại nhanh hơn cô một bước vươn ra đôi tay ác ma bóp lấy bên non mềm còn lại cô, hàm răng cũng cắn xuống dây kéo nơi mẫn cảm của người thiếu nữ.
"Ưm..." Hạ An đột ngột bị tấn công nhất thời phản ứng không kịp, bên môi vô thức bật ra tiếng rỉ rã yêu kiều.
Đáng yêu như thế rơi vào tai Chi Quân khiến anh càng thêm hưng phấn.
Lần đầu được ném qua nơi ngọt ngào như vậy, anh liền lưu luyến, một chút cũng không muốn buông bỏ, cứ vùi vào đấy thật lâu.
Đến khi anh rời đi, nơi đó cũng đã sớm bị anh làm cho ướt đẫm.
Hạ An cũng bị chọc cho hơi thở không đều cứ lúc nhanh lúc chậm, đôi tay nhỏ đặt lên vai anh nhẹ đẩy.
"Đừng... đừng ở đây, sẽ có người thấy mất"
"Không phải như vậy càng thêm kích thích sao? Cho tên Tôn Thiên Vũ thấy càng tốt, cho hắn biết rõ Lưu Hạ An cô là nữ nhân của Cố Chi Quân tôi"
Hạ An sợ hãi mở to mắt nhìn chằm chằm anh lại đụng phải ánh mắt sắt lạnh hòa cùng chút nhục dục, có chút hưng phấn, có chút đáng sợ anh mắt như vậy khiến Hạ An cứng miệng không nói được thứ gì nữa.
Thấy cô im lặng anh mới hài lòng cánh tay hữu lực ngang ngược nâng váy của cô lên, kéo xuống lớp phòng tuyến cuối cùng.
Rất nhanh người Hạ An đã bị lột sạch.
Lần mò xuống khóa quần, anh nhanh chóng kéo ra thứ xù xì đáng sợ kia.
Đặt hai tay lên làn mông căng mẩy của cô bóp lấy vài cái anh mạnh bạo năng người cô lên, làm cho cô dễ dàng đối diện thứ cứng rắn của mình, chậm rãi áp xuống.
"Anh... đừng"
Hạ An yếu ướt than vãn, hai tay bé nhỏ vô thức đặt lên vai anh bấu lấy. Lần nào anh cũng đến một cách thô bạo như vậy cô vẫn là chưa thể thích nghi.
"Thả lỏng một chút......" Cố Chi Quân thấp giọng thở gấp, cô chặt như vậy làm anh chỉ có thể vào được phần đầu, phần còn lại rất khó chịu.
Mà đáng chết là cái cô gái này một chút cũng không nghe lời anh, cứ ngơ như pho tượng ngồi ở đó.
Ngoại trừ đôi mắt có chút đỏ ra thì không có phản ứng gì khác.
Nhưng anh đã nhịn không được, liền mạnh ấn cô xuống, đồng thời va chạm lên trên.
"Aaa" Hạ An khẽ kêu lên thân thể nhẹ nhàng ngã vào lòng ngực rắn chắc của anh.
Anh bắt đầu chuyển động, cánh tay to lớn nắm lấy mông cô cứ nâng lên trên rồi lại nhịp nhàng hạ xuống, kiện eo hắn cũng mạnh bạo đẩy lên.
Tốc độ từ chậm rãi rồi bắt đầu nhanh dần, mỗi cái ấn xuống anh đều vùi tất cả của mình vào trong cô.
Thật thoải mái!
Mà cô lại không được như anh, thân thể dựa vào ngực anh không ngừng run rẩy, đôi tay nhỏ bé không biết nên đặt ở đâu.
Muốn ôm anh nhưng cô lại sợ, sợ anh lại chán ghét cô.
Đột nhiên anh dừng lại, tay chuyển sang nắm eo nhỏ nhắn của cô, nặng giọng ra lệnh.
"Tự mình động đi"
Hạ An lại như nghe không hiểu từ trong người anh chậm rãi ngồi dậy, đôi mắt ngập nước ngây thơ nhìn anh.
"Ngơ cái gì? Tôi bảo cô tự động"
Hạ An vội lắc đầu môi đỏ mộng khẽ nói.
"Em không biết..."
Phía dưới của anh vẫn nằm trong cô, cảm giác căng tức này làm cô thật khó chịu.
Anh tặc lưỡi, nhìn cô với ánh mắt cực kỳ tức giận.
"Cái gì cũng không biết, lấy lòng tôi cũng không biết"
Anh nặng nề hừ một tiếng, bàn tay ấn qua nút hạ ghế xe. Chiếc ghế từ từ chuyển động ngã ra sau, tạo thành một chiếc giường.
Chỉ chờ có thể anh liền xoay người cô đặt xuống dưới, đảo khách thành chủ biến bản thân mình nằm trên cô.
"Xem tôi thế nào trừng phạt cô"
Nói rồi anh liền mạnh bạo đâm đến lập tức đổi ra tiếng kêu kiều mị của cô, cái cổ trắng ngần cũng vội ngửa ra sau.
Cố Chi Quân liền cúi đầu xuống hôn, để lại trên cổ cô thêm mấy vết đỏ ái ân. Xem đây như sự đánh dấu chủ quyền của anh.
Tuy rằng không gian trong xe nhỏ hẹp nhưng Cố Chi Quân vẫn có thể làm chủ được mọi thứ, xoay qua lăn lại đổi hết mấy tư thế, muốn cô thật nhiều lần.
Chiếm lấy cô thật nhiều lần.