Hai mắt của Tô Nhiễm mở to, ở nơi như thế này cũng có đua xe phân khối lớn sao? Đúng là khiến người ta không khỏi bất ngờ đó. Hiển nhiên thì Phó Thiêm Dục cũng nhìn ra được sự thích thú ở trên gương mặt của cô, anh liền quay sang nói:
- Có muốn thử không?
- Như vậy ổn không?
- Chỉ cần em thích thì đều được.
Vẻ mặt hiện tại của Phó Thiêm Dục dành cho Tô Nhiễm chính là nuông chiều, nhưng vẻ mặt của Cao Thắng và Trình Lục bây giờ chính là chê bai, họ không nghĩ Trung Tá lạnh lùng của họ sau khi yêu đương lại có thể nói ra những câu ngọt ngào như vậy, đúng là chị dâu uy vũ bá đạo!
Sau khi Tô Nhiễm được Phó Thiêm Dục đưa xuống bên dưới thì cô đã chọn một chiếc xe cách đó không xa, hơn ai hết chính anh cũng bị sự lựa chọn của cô làm cho bất ngờ. Hóa ra chiếc xe đó được xem là chiếc xe tốt nhất, song với nó vẫn là khó điều khiển nhất, ở cái khu huấn luyện này ngoại trừ Phó Thiêm Dục và Hàn An thì có lẽ chẳng ai đủ khả năng điều khiển chiếc xe. Nghe đến đây thì Tô Nhiễm càng thấy kích thích, thứ gì càng khó nắm bắt thì cô càng hưng phấn hơn.
Mặc dù biết nó là nguy hiểm, nhưng Phó Thiêm Dục vẫn tôn trọng quyết định của cô, không chỉ giúp cô dắt xe mà còn cẩn thận trang bị bảo hộ cho cô, sau đó thì còn giúp cô đội mũ, hoàn toàn biến cô thành búp bê được trưng bày trong lồng kính.
Cao Thắng và Trình Lục nhìn thấy cô chọn chiếc xe khó nhằn như vậy cũng có chút lo lắng, đưa mắt nhìn nhau, sau đó lại nhìn sang phía của Châu Tiểu Ân mà thở dài, xem ra chị dâu này rất biết cách chơi...
Còn ở chỗ của Phó Thiêm Dục, anh vẫn có chút lo lắng nói:
- Em có biết lái không?
Tô Nhiễm lúc này liền hất mặt đầy kiêu hãnh, đáp:
- Yên tâm, không chết đâu mà lo.
Tuy nói là vậy, nhưng nơi này dù sao cũng mới được cải tạo cách đây không lâu, đến bản thân Phó Thiêm Dục cũng chưa trải nghiệm gì nhiều nên kinh nghiệm của anh vẫn còn khá ít. Thật ra nơi này không chỉ là để vui chơi giải trí, mà nó còn giúp các binh sĩ mới huấn luyện tay lái, vì khi đối mặt với các tội phạm nguy hiểm thì bọn chúng thường sẽ chọn chạy vào rừng sâu, mà nếu sức lực của binh sĩ quá kém thì vẫn có thể dùng xe máy hoặc xe phân khối lớn, nhưng đường rừng nguy hiểm, nếu không có tập luyện thì làm sao mà chạy được chứ.
Nhìn Tô Nhiễm, sau đó lại nhìn Châu Tiểu Ân đang chuẩn bị ở vạch xuất phát, có vẻ như cô ấy vẫn còn muốn đấu với Tô Nhiễm một chút. Hiển nhiên với con người hiếu chiến như Tô Nhiễm thì cô cũng không từ chối, lúc này những binh sĩ đang huấn luyện cũng phải tấp xe sang một bên để xem hai đại mỹ nhân thi đấu với nhau.
Một bên là Châu đại tiểu thư danh giá của Châu gia, một bên là bạn gái, là chị dâu uy vũ bá đạo của họ... Bây giờ, họ nên cổ vũ ai đây!!!
Ba... Hai... Một... *Đoàng*
Một tiếng súng vang lên, báo hiệu trận đấu bắt đầu. Lúc này Tô Nhiễm không vội tăng tốc độ, thứ cô cần hiện tại chính là quan sát địa hình, theo như những gì mà cô nhìn thấy thì đây là địa hình đồi cát và rừng thưa, nếu là rừng thưa thì sẽ có không ít thung lũng cũng như vực sâu, với một tay đua xe chuyên nghiệp thì chỉ cần chủ quan là sẽ mất mạng ngay!
Phó Thiêm Dục nhìn thấy Tô Nhiễm không đặt nặng vấn đề thắng thua liền mỉm cười, ít nhất thì cô gái này của anh vẫn còn biết giữ mạng của mình, chỉ cần như vậy là đủ rồi. Tuy nhiên, mãi cho đến khi Châu Tiểu Ân đi được một phần ba đoạn đường thì Tô Nhiễm mới híp mắt, cô liền cúi thấp người, sau đó trực tiếp nhấn ga lên số nhanh nhất.
Hành động liều lĩnh của Tô Nhiễm đã làm cho Cao Thắng và Trình Lục đứng hình, đến cả đối thủ Châu Tiểu Ân cũng phải khựng lại một chút. Tuy nhiên, ngay sau đó thì Tô Nhiễm đã nhanh chóng luồng lách qua được rất nhiều cạm bẫy chết người, cái tay đua điêu luyện này của cô đã làm cho Phó Thiêm Dục kinh ngạc, cô gái này biết đua xe? Không những thế mà còn đua rất giỏi nữa, có khi còn giỏi hơn cả anh!
Cao Thắng bây giờ đã há hốc đến mức sắp rơi cả cằm xuống đất, thật sự quá kinh người rồi... Chị dâu này của họ không chỉ xinh đẹp động lòng người, thánh hack tuổi mà còn biết đua xe... Hay nói đúng hơn là đua xe rất cừ! Đây là con người sao?
Một chốc sau, Tô Nhiễm cũng đã đến đích, quả nhiên những gì cô suy đoán là đúng, chỉ có điều khiến cô hơi thất vọng một chút về nơi này... Tại sao đường đua lại ngắn như vậy chứ? Vốn dĩ còn đang bất mãn thì Châu Tiểu Ân đã đi đến, cô ấy nhìn cô, nói:
- Cô không đơn thuần là Tô Nhiễm, cô là ai?
Lúc này cô mới tháo mũ bảo hiểm xuống, nhìn cô gái ở trước mặt, cười lém lỉnh đáp:
- Tôi sao? Là vợ tương lai của Phó Thiêm Dục!
- Cô đừng hòng yên thân, hôn sự của cô và anh ấy sẽ không bao giờ thành đâu!
Nói xong thì cô ấy cũng rời đi, nhưng Tô Nhiễm nhìn theo hướng đi của Châu Tiểu Ân, khóe môi có chút kéo lên, nói:
- Chờ xem!