Còn chưa đợi Tô Thước nói gì thì Tô Nhiễm đã đứng dậy rồi rời đi, anh chỉ biết nhìn theo cô gái này mà lắc đầu, sau đó thì cũng phải cho Dieter và Lucius đi cùng cô thôi, nói thế nào thì họ anh cũng không thể mặc kệ cô gái Tô Nhiễm này.
Hứa Vãn Tùng nhìn anh trai, sau đó cũng chỉ cười nhạt, nói:
- Anh cả, dường như anh và chị ấy rất thân thiết nhỉ? Từ trước đến giờ em chưa thấy anh nhẫn nhịn ai như chị ấy.
Bất chợt Tô Thước lại đưa tay xoa xoa thái dương, nói cho cùng thì hiện tại danh tiếng mà bang Mật Thước đang có cũng có công lao của Tô Nhiễm, hay nói đúng hơn là công sức của Alan và Alice bỏ ra cho bang rất nhiều. Nếu như không phải Tô Nhiễm sợ phiền phức thì anh đã sớm chỉ định cô ấy là bang phó rồi, nhưng do Tô Nhiễm sợ phiền phức, với lại cô ấy cũng không muốn gánh trọng trách quá lớn, nên mãi vẫn từ chối vị trí này.
- Cô ấy là người có tâm, và có tầm… Nếu không có cô ấy thì e rằng bang Mật Thước đã không cầm cự được cho đến bây giờ.
Hứa Vãn Tùng cũng chỉ mới tiếp xúc với Tô Nhiễm thời gian không dài, nhưng nhìn cách cô đối xử với Hà Mật thì cậu ấy cũng tin rằng Tô Nhiễm là người rất tốt bụng. Nhưng nếu như Tô Nhiễm là người vì đại cuộc như vậy thì tại sao lại gia nhập một bang phái của thế giới ngầm chứ? Tư duy của chị gái này đúng là kì lạ thật đấy.
[…]
Còn về phía của Tô Nhiễm thì sau khi rời khỏi trụ sở thì Lucius và Dieter cũng đã đuổi kịp cô, nhưng với dáng vẻ tức giận này thì Dieter không dám chắc rằng cô sẽ có bình tĩnh được, nên thay vì anh ta nói thẳng với cô thì lại đẩy về phía của Lucius, nói thế nào Lucius cũng là đồ đệ của cô, chắc cô sẽ không nói gì quá đáng đâu nhỉ?
Và có lẽ Đàn Tâm cũng hiểu được ý định của anh Dieter, nên cô ấy liền nhanh chóng đi đến chỗ của Tô Nhiễm, còn nhẹ nhàng kéo kéo tay áo của cô. Nhưng dáng vẻ hiện tại là Alan, một người được cho rằng lạnh lùng và máu lạnh nhất thế giới ngầm, cái ánh mắt chim ưng sắc bén kia liền quét qua người của Lucius, so với Tô Nhiễm nghịch ngợm thì Alan lại toát lên vẻ chững chạc, nghiêm nghị và còn có chút khó gần nữa. Nhất thời thì Lucius cũng không tiếp nhận kịp, nhưng sau một lúc thì cô bé đã mỉm cười, nói:
- Chị Nhiễm, chị đừng giận nữa, thật ra thì Lão đại chỉ là sợ chị khó xử thôi. Nói thế nào thì tiếp theo đây chị phải đối mặt với chồng mình… Mà mối quan hệ của hai người tốt như vậy, lỡ như có chuyện gì không may thì Lão đại sẽ tự trách.
Nghe đến đây thì tâm trạng của Tô Nhiễm cũng đã thoải mái hơn, cô nhẹ nhàng đưa tay chạm lên đầu của Lucius, sau đó còn dịu dàng xoa đầu của cô ấy, nói:
- Chị biết, chỉ là chị cảm thấy không vui thôi, nói thế nào thì chị cũng là thành viên của Mật Thước, nhưng Lão đại lại giấu chị… Đột nhiên chị lại thấy Lão đại càng ngày càng không tin tưởng chị… Cái cảm giác của anh ấy, chắc là sợ chị sẽ phản bội tổ chức đây mà.
Lucius liền lắc đầu, so với những thành viên còn lại của bang Mật Thước thì cô ấy dám chắc người Tô Thước tin tưởng nhất chính là Tô Nhiễm, vì dù sao thì có Tô Nhiễm thì mới có bang Mật Thước như hiện tại. Hơn nữa, Tô Thước là một kẻ không biết tình yêu là gì, nên khi biết Tô Nhiễm và Phó Thiêm Dục đang yêu đương thì anh ấy cũng sẽ lo lắng, anh ấy sợ rằng sau khi Phó Thiêm Dục biết được sự thật thì Tô Nhiễm ở Phó gia sẽ chịu ấm ức, cũng sợ rằng cô sẽ áp lực khi đối diện với Phó Thiêm Dục, nên mới giấu cô như thế.
- Chị Nhiễm, chị hiểu lầm Lão đại rồi, anh ấy không có ý nghi ngờ chị, cũng không phải là sợ chị phản bội tổ chức… Thứ anh ấy sợ chính là mối quan hệ của chị và Phó gia. Mặc dù có thể nói Phó Cát Tùng đã biết chị là Alice, nhưng thân phận Alan vẫn chưa ai biết mà… Lỡ như họ biết, thì chị phải sống như thế nào ở Phó gia đây? Anh ấy là đang giữ cho chị một con đường lui.
Tô Nhiễm nghe vậy cũng chỉ biết thở dài, nhưng rồi cô ấy lại mỉm cười. Đáp:
- Tiểu Tâm, em đúng là ánh sáng của đời chị. Cảm ơn em rất nhiều lắm
Đàn Tâm thấy tình trạng của cô đã ổn hơn rồi liền mỉm cười, lúc này Dieter mới bước đến, nói:
- Vậy cô định làm gì tiếp theo? Sẽ đến đối đầu trực tiếp với quân đội của Phó Thiêm Dục sao?
- Mọi chuyện đã xử lý xong chưa?
- Cậu Hứa đã ngăn cản đối phương tấn công vào máy chủ của quân đội, vậy cô định sẽ làm gì?
Nghĩ nghĩ một chút, bất chợt khóe môi của Tô Nhiễm lại nhếch lên, nói:
- Tôi có ý này rất hay.
Nhưng cô chỉ nói đến đó rồi thôi, bỏ lại Lucius và Dieter không hiểu… Ý hay là ý gì?