Nhưng lúc này Tô Thước lại gọi điện đến, ban đầu thì Tô Nhiễm còn tưởng rằng Lão đại của cô quan tâm đến nhân viên nên gọi điện đến để hỏi thăm tình hình, nhưng ngay lúc Tô Nhiễm vừa nhấc máy thì ở đầu dây bên Tô Thước đã nói:
- [Chiều nay cô đến trụ sở của bang Mật Thước ở Italy, lần này chuyện không còn đơn giản như ban đầu nữa rồi. À, tôi cũng có việc này nhờ cô]
Nói xong thì bên kia cũng lạnh lùng mà tắt máy, ánh mắt của cô hiện tại chính là kiểu nghi ngờ nhân sinh, cô thật sự không hiểu sao trên đời này lại có loại người như Tô Thước vậy chứ? Không chỉ lạnh lùng khó gần, mà nhiều lúc còn kỳ kỳ quái quái nữa chứ, ấy thế mà Châu Tiểu Á lại thích được mới tài! Đúng là gu lạ mà.
Nhưng điều quan trong bây giờ chính là làm sao để nói chuyện với Phó Thiêm Dục đây, bây giờ cô đến đây với thân phận là bạn gái của Phó Thiêm Dục chứ không phải là vô tình đến, hơn nữa theo thiết lập nhân vật ban đầu của cô thì Tô Nhiễm từng nói bản thân chưa từng rời khỏi An Thành, vậy thì lấy đâu ra bạn ở Italy chứ? Dừng một chút thì, trong líc cô còn đang mải mê suy nghĩ thì Phó Thiêm Dục đã nhắn tin đến, tin nhắn đại khái là hôm nay anh bận họp nên không về sớm được, buổi chiều anh sẽ cho người mang thức ăn đến cho cô, sau đó thì buổi tối anh sẽ cố gắng về sớm, sau đó sẽ đưa cô đi chơi.
Mặc dù có thể buổi họp hôm nay của Phó Thiêm Dục là tìm ra hướng giải pháp để bắt được Alan cũng như là bang Mật Thước, nhưng mà đây còn không phải là thời cơ mà cô đang tìm kiếm sao? Chẳng phải cô có thể rời đi rồi sao?
[…]
Và rồi buổi chiều thì Tô Nhiễm cũng thay một bộ quần áo thoải mái, sau đó thì đi xuống sảnh khách sạn, vừa nhìn thấy cô thì lễ tân đã kéo đưa cho cô xe, một tờ giấy, hóa ra lễ tân này cũng là một thành viên của bang Mật Thước, vì nhưng tinh nhuệ ở đây đều đã biết được hết kế hoạch của quân đội, nên từ sớm đã cho người đến nơi này, ban đầu là điều tra, thứ hai là giám sát, cuối cùng thứ mà cô ấy không ngờ đến chính là Tô Nhiễm – cô gái vàng Alice cũng ở đây, còn sống cùng với một Thiếu Tướng nữa chứ.
- Alice tỷ, không hổ danh là thần tượng của tụi em, chị giỏi thật đấy.
Tô Nhiễm cũng chỉ mỉm cười, sau đó thì đưa tay nâng gương mặt của cô lễ tân kia lên, còn nở một nụ cười tươi tắn, nói:
- Cô bé thật biết nói chuyện, em tên gì vậy?
- Em là Đàn Tâm ạ, chị chờ em một chút, em sẽ đưa chị đến gặp Lão đại và Dieter.
Sau đó thì Đàn Tâm cũng đã thay ca, sau đó còn nói với những đồng nghiệp rằng Tô Nhiễm muốn đi mua một ít vật dụng cá nhân, nên cô ấy sẽ đưa cô đi. Đương nhiên thì những đồng nghiệp cũng không hề nghi ngờ Đàn Tâm rồi, đối với họ thì cô gái Đàn Tâm là một người rất nhiệt tình, lại còn thông minh và lanh lợi, chủ khách sạn cũng rất thích cô ấy, nên đương nhiên là Đàn Tâm cũng sẽ nhiệt tình với khách du lịch rồi, đằng này còn là đồng hương của cô ấy nữa chứ.
Trên đường đến trụ sở thì Tô Nhiễm cũng đã hỏi sơ về tên, tuổi, rồi mục đích cô ấy gia nhập bang Mật Thước. Nhưng Đàn Tâm năm nay chỉ mới có hai mươi tuổi, là nạn nhân của những kẻ buôn người của An Thành, từ khi mười ba tuổi đã bị bán sang đây, cố gắng bương trải nên mới sống sót đến ngày hôm nay, nhưng rồi cách đây vài tháng thì Đàn Tâm đã vô tình gặp được Dieter – người này chính là Chung Tín, vì tính chất công việc ở Italy khá đặc biệt nên những thành viên trong tổ chức đều gọi cậu ấy là Dieter với ý nghĩa là “Chiến binh”.
Nhưng thứ khiến cho Tô Nhiễm ngạc nhiên chính là thần tượng trong lòng của Đàn Tâm không phải là Chung Tín, mà lại chính là Alan và Alice, nếu nói Alan có mưu cao kế siêu, thì Alice lại cực kỳ thấu hiểu lòng người, đặc biệt còn biết thao túng tâm lý nữa, nếu như hai anh em này tách ra thì cũng không chết, nhưng cả hai kết hợp lại thì đúng là một tay che trời.
Nghe Đàn Tâm nói về Alan và Alice bằng cặp mắt lấp lánh thì Tô Nhiễm cũng chỉ biết cười, sau đó nói:
- Em thích Alan là vì yêu thích của một người hâm mộ dành cho thần tượng, hay là yêu thích theo kiểu nam nữ?
- Chị Alice, chị đừng nói đùa nữa, em thích chị và anh Alan là theo kiểu fangirl não tàn đấy.
- Đàn Tiểu Tâm, em đúng là rất biết cách nói chuyện đó.
Sau khi nói chuyện một lúc thì họ cũng đã đến trụ sở, trái lại với trụ sở kín đáo ở An Thành, thì trụ sở chính của bang Mật Thước ở Italy khá là lộ thiên, nó không hề trá hình bằng hình thức nào cả, mà trực tiếp điền tên ba chữ “Bang Mật Thước” to lớn ở ngay cổng ra vào, bất chợt Tô Nhiễm lại thấy người đàn ông Tô Thước này đúng là rất hay ra “dẻ”.