• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dạ...thằng Đông...thằng Đông nó bị người ta cắt lưỡi rồi....

Dữu Diệp run rẩy nói, nhớ tới cái cảnh lúc sáng đem cơm cho Thiên Đông, thấy miệng nó máu me tùm lum cả người cô bất giác nổi lên cơn rùng mình rồi. Ai mà làm việc ác nhơn thất đức chi không.

- Ai mà ác dữ vậy, thôi mày mau mau dẫn tao tới đó coi nó sao rồi.

Bà cả nghe xong cũng hoảng không kém, quên mất ý định ban đầu là đến thăm Thứ Lang, chạy theo Dữu Diệp xem coi Thiên Đông sao rồi. Nghe con Diệp nói vậy thì chắc nó sống không nổi rồi.

- Trời ơi, cái gì vậy, tôi có nghe lầm không. Thiên Đông...nó bị người ta...cắt mất lưỡi rồi sao, trời ơi...ai lại làm việc đó...Thiên Đông...Thiên Đông....mở cửa ra, mở cửa ra

Dù cho Dữu Diệp có cố kéo bà cả đi ra một khoảng xa tránh phòng Thứ Lang vì sợ em sẽ nghe được chuyện không nên nghe. Nhưng với tai thính như em thì sao mà Thứ Lang không nghe được chứ. Chỉ là tin này động trời quá, Thứ Lang không dám tin vào những gì mà mình nghe được, nó quá kinh khủng đối với Thứ Lang rồi.



- Mở cửa ra cho tôi...mấy người thật ác nhơn, một lũ lòng lang dạ thú, sao lại nở ra tay với Thiên Đông như vậy...mở cửa ra...

Thứ Lang như điên lên, dùng tay mình đập mạnh vào cửa mong sao cửa có thể mở ra. Nhưng dù tay em có bật máu thì cũng chẳng ai nghe thấy em đâu nói chi em có gào thét van xin cỡ nào

Minh Ti đứng bên ngoài canh cửa cho Thứ Lang như lệnh của cậu ba, nghe tiếng kêu thảm thiết van xin của Thứ Lang cô cũng mềm lòng muốn mở cửa lắm chứ, nhưng mở rồi kiểu gì cô cũng bị Long Kiên trách phạt cho xem. Biết đâu kết cục của cô cũng sống cậu trai Thiên Đông đó rồi sao.

- Làm ơn mở cửa ra đi mà...Thiên Đông nó cần tôi, tôi phải đi cứu nó....làm ơn đi mà tôi xin cô đó Minh Ti...cho tôi ra ngoài đi mà

Thiên Đông có mệnh hệ gì Thứ Lang sẽ chết chứ sống không nổi đâu, ở đây Thứ Lang chỉ có ên nó để nương tựa tôi, ai mà lại ác nhơn thất đức cắt lưỡi thằng hầu của em vậy chứ. Khi thoát khỏi đây rồi, nhất định Thứ Lang không để yên đâu.

Nhưng giờ biết thoát khỏi đây bằng cách nào đây? Thứ Lang quá hoảng nên chẳng thể suy nghĩ được gì, trong phòng cũng chẳng có thứ gì cho em phá cửa bởi vì nó đã bị chốt phía ngoài rồi.

- Tôi nói cho các người biết, nếu còn không thả tôi ra thì tôi chết cho các người coi. Tới lúc tôi chết rồi, anh trai tôi Chân Nhất Lang sẽ không để yên cho các người đâu, có thả tôi ra không hả

Nghe Thứ Lang đe dọa vậy, Minh Ti cũng muốn thả lắm rồi, nhưng nó gan nhỏ sao dám cãi lời cậu ba đây, chưa kể nó còn là con gái nữa. Mới 14-15 tuổi đầu nó còn yêu đời lắm, không muốn mất mạng sớm đâu. Mong mợ ba hiểu cho nó.



- Minh Ti, có chuyện gì mà mợ ba la hét om sòm sáng giờ vậy?

Là mợ út Nhật Hướng, ủa mà mợ không đi hóng chuyện hay sao còn ở đây vậy? Mà thôi kệ đi, gặp được mợ coi như gặp được cứu tin. Nếu giờ Minh Ti nói tình hình của Thứ Lang cho mợ nghe, biết đâu mợ sẽ thả Thứ Lang ra thì sao, lúc đó Minh Ti cũng chẳng phạm lỗi gì.

- Dạ mợ, chuyện là anh Đông hầu mợ ba bị trói ở sau hè, đêm qua cậu ba đã cấm không cho mợ ra tìm ảnh rồi mà mợ vẫn ra. Kết quả bị cậu phát hiện nhốt trong phòng, sáng nay nghe tin Thiên Đông bị cắt lưỡi nên mợ lo quá mới la hét xin được thả ạ.

Minh Ti cũng có hơi run run khi tường thuật lại sự việc, nó không sợ mình nhiều chuyện sẽ bị đánh, mà nó sợ mợ út không hiểu ý nó mà giúp thả Thứ Lang ra thôi.

- Rồi sao mày không thả mợ ba ra.

- Con...dạ con không dám, con sợ cậu ba la rầy

Nghe Minh Ti nói, Nhật Hướng coi như cũng hiểu phần nào rồi, nhìn nó một chút rồi lại nhìn ổ khóa bên ngoài cửa phòng của Thứ Lang. Sao đột nhiên yên ắng không có động tĩnh gì hết vậy cà.

- Tránh ra đi, mày không thả thì tao thả. Thứ Lang coi Thiên Đông như em trai mình, giờ thằng nhỏ gặp nạn không thả cậu ta ra để tới nhìn mặt Thiên Đông lần cuối, bọn mày làm vậy không thấy thất đức quá đa?

Vừa nói Nhật Hướng liền đẩy Minh Ti sang một bên rồi đi tới mở cửa cho Thứ Lang ra. Mỗi lần thấy Thiên Đông quấn quýt bên Thứ Lang, cô nhìn là biết quan hệ của họ không chỉ là chủ tớ rồi, giờ Thiên Đông gặp chuyện lại không cho Thứ Lang biết, hỏi xem có ác nhơn quá không.

- Nhưng mợ ơi, lỡ cậu ba...

- Cứ nói là tao thả, coi cậu làm gì được tao.

_____________________________

Nhìn mợ út Nhật Hướng tốt như vậy chứ chưa hẳn là tốt đâu đó đa

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK