Hôm nay tâm tình Han rất tốt, khách hàng hài lòng với kết quả, liền ngoài định mức tăng thêm tiền thù lao, cho dù trở về nhà lúc nửa đêm, tâm tình hưng phấn cùng hài lòng của Han vẫn không hề giảm đi, làm cho hắn có chút mất ngủ.
Bởi vậy nên Han rảnh rỗi, liền lên mạng tìm tìm chút gì đó xem một chút.
Bởi vì là sát thủ, Han thường tìm kiếm thể loại tương tự với nghề nghiệp của mình, sau đó một cái quảng cáo liền đập vào mắt hắn. “Sát thủ chuyên nghiệp Leon?”
Han có chút hứng thú ngồi thẳng lưng dậy, bấm vào bộ phim. Hắn thực muốn xem cái vị sát thủ “Leon” trong bộ phim này chuyên nghiệp tới mức nào, sẽ thực hiện được những phi vụ cả trăm triệu, thậm chí hàng tỷ kim tệ như Han hắn chứ?
Khác với mong đợi mở đầu sẽ là một trận chiến máu me, giữa đao và súng mà Han mong đợi, thứ mà Han thấy chính là một cô bé đang ngồi trên một khung cầu thang cũ kỹ, trên tay là một điếu thuốc lá phì phèo.
Han tưởng rằng mình đã lỡ xem một cái bộ phim treo đầu dê bán thịt chó rồi. Vừa định tắt đi, liền bị ánh mắt mê hoặc của cô bé gái khiến cho dừng lại. Tại sao một cô bé 12-13 tuổi lại có ánh mắt buồn bã như vậy nhỉ?
Và cùng với sự tò mò đó, Han biết được về Mathilda, một cô bé nghịch ngợm, giả giọng của mẹ để đánh lừa thầy cô trên trường với một câu nói vô cùng hài hước: “Con bé chết rồi!”, chỉ để cúp học cho bằng được. Gia đình của Mathilda, một người cha thường hay hắt hủi đánh đập và nghiện ngập, cùng một bà mẹ ngu ngốc chỉ biết ăn rồi tiêu tiền, khiến cho Han nhớ về cha của hắn trước kia.
Đột nhiên Han có chút đồng cảm cùng Mathilda, cũng phần nào hiểu được ánh mắt xa xôi của cô bé khi đó.
Bộ phim này, thực ra cũng không quá tệ, có lẽ sau này Mathilda sẽ trở thành một nữ sát thủ xinh đẹp, rồi sống một cuộc sống thoải mái như hắn không chừng. Han bật cười nghĩ.
Khác với sự đồng cảm cùng cảnh ngộ của Mathilda, Han nhìn thấy bản thân hắn trong Leon, là một sát thủ chỉ có cô độc, cùng một cái cây trong chậu làm bạn.
===
Chương 14/15 =v=///
Sắp được ngủ rồi hí hí...