Mọi người về cơ bản đã tề tựu đông đủ, nhìn thấy Hắc Phượng tới cũng chỉ nhàn nhạt cười, năm mới tâm trạng của mỗi người tuy có đôi chút khác biệt, nhưng không hẹn mà hợp, đều mong muốn tụ họp cùng gia đình, cùng qua một cái năm mới êm đềm.
Xích mích gì đó, tạm ghi vào sổ nợ rồi tính sau cũng chưa muộn!
Đêm 30, một bàn ăn năm mới được dọn lên, người tới ngồi đầy mười mấy cái chỗ ngồi, Mẫu Đơn ngồi bên cạnh đám nhỏ, quan sát một bàn các nam nhân đang xoi mói xỉa xói nhau, trong lòng chậm rãi như cảm giác được gì đó.
Cái gọi là gia đình này kia, không phải là như thế này sao?
Làm người, biết đủ có lẽ chính là biết thỏa mãn, biết quý trọng những người xung quanh là được rồi.
Nàng tới dị giới này tròn 4 năm, cuối cùng cũng đã thu hoạch được thứ quan trọng nhất trong nhân sinh con người – gia đình!
Khi tiết mục “Apple quân” trong màn hình 3D kết thúc, trong tiếng cười ha hả của mọi người, Mẫu Đơn cùng tất cả không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời yên ả, nhanh chóng, quả pháo hoa đầu tiên của Hắc Long Thành bay vọt lên trời, nổ ra một bông pháo hoa màu vàng kim mỹ lệ.
“Thật đẹp… mami, ta cũng muốn bắn pháo hoa!” Thiên Kinh Lịch lão đại ngay lập tức ham vui gào hống hống.
“Ô… kim tệ khổng lồ OAO…” Không hẹn mà gặp chính là suy nghĩ của Hắc Kim tiểu thư bật ra khỏi miệng.
“Ha ha…”
Năm mới vui vẻ, cảnh tượng này có khắp nơi ở trên đại lục. Cũng ở nơi kia, nam nhân lẳng lặng ôm thiếu niên trên tay, trên miệng phì phèo một điếu thuốc lá nhìn ra pháo hoa rực rỡ muôn màu bên ngoài.