Mặc dù rất miễn cưỡng, Kim Thịnh chỉ có thể bỏ tay ra khỏi da thịt thơm ngào ngạt, với tay tới máy truyền tin mở ra tin nhắn trước mặt.
Sau khi mất vài giây để đọc xong tin nhắn khá dài, Kim Thịnh bật cười, bóp nát cái máy truyền tin, sau đó giơ móng vuốt vò vò cái mông khả ái của Bạch Liên một trận, khiến cho Bạch Liên run lên, không khoan nhượng ném qua một cái tát.
Kim Thịnh: “…” Này, em có biết là tôi đang tức giận không!
Nội dung tin nhắn này thực ra rất đơn giản, chính là nửa dụ dỗ nửa uy hiếp Kim Thịnh bỏ rơi Bạch Liên, nếu như làm đúng như trong nội dung này, hắn sẽ nhận được lợi ích gì đó gì đó, tài nguyên gì đó gì đó, đối phương còn hứa hẹn đưa ra một cái giá là một vai diễn vô cùng tiềm năng trong một bộ điện ảnh đại chế tác bom tấn sắp tới.
Có lẽ đối phương là nhằm vào Bạch Liên mà tới, hoặc là chỉ nhằm mục đích vũ nhục hắn!
Dù với bất cứ lý do hay mục đích gì, Kim Thịnh hoàn toàn không thể cho phép loại người này tồn tại cùng một thế giới với hắn cùng Bạch Liên!
Theo lệnh của Kim Thịnh, Ám Dạ Lâu ngay lập tức xuất hiện nhiệm vụ khẩn cấp, dựa vào đường truyền điện thoại tìm ra kẻ đứng phía sau liên lạc với Kim Thịnh, rất nhanh các hacker làm việc sau 2 tiếng liền chỉ ra tín hiệu ở phía Nam Lục quốc.
“Hay lắm… Lục quốc à…” Kim Thịnh nheo mắt xuýt xoa.
Nói tới Lục quốc này lại có chút xâu xa, cái đất nước này vốn dĩ không đủ thực lực để bước vào hàng ngũ các đại đế quốc, lại mấy năm trước thần bí phất lên, xây dựng hàng loạt công trình phòng thủ trong bí mật, nhưng lại không thèm che dấu trước tai mắt của kẻ khác, tựa như đang khoe khoang thực lực, đồng thời còn tuyên bố bọn họ sở hữu một cường giả cấp 10 thần bí, là cường giả cấp 10 thứ 6 của đại lục!
Trong mắt của các đại đế quốc khác đây chỉ là một tràng trò cười, bởi từ 200 năm trước đã chẳng còn cường giả cấp 9 nào có thể tấn thăng lên cấp 10 nữa, đám người Lục quốc kia lại giống như tai điếc mắt mù tiếp tục bày trò khoe khoang.