Mẫu Đơn giật mình nhìn sang Hy Tử Kỳ, ngờ vực hỏi: “Người nào?”
Ngón tay của Hy Tử Kỳ giơ lên, sau đó tự chỉ vào mặt mình, nở một nụ cười tươi rói.
Mẫu Đơn: “…”
Sáng sớm hôm sau, mọi người bất ngờ nhìn thấy Hy Tử Kỳ được Mẫu Đơn dẫn vào văn phòng làm việc của Mẫu Đơn giải trí, bắt đầu lắng nghe và học tập kiến thức cơ bản để điều hành công ty.
“Ai nha… tên kia tương lai sẽ làm chủ tịch của chúng ta sao?” Cẩm Nhuệ níu lại Mẫu Đơn thì thào hỏi. nàng mới không tin Mẫu Đơn sẽ giao cho Hy Tử Kỳ làm công việc đòi hỏi đầu óc này đâu!
“Hắn a, hắn rất tốt!” Mẫu Đơn hoàn mỹ mỉm cười, nụ cười này lại khiến cho Cẩm Nhuệ hoàn toàn không thấy an tâm chút nào. Đưa Mẫu Đơn giải trí cho Hy Tử Kỳ quản lý, có thực sự ổn hay không?
Sau khi cảm thấy sắp xếp đã ổn thỏa, cuối cùng Mẫu Đơn cũng có được một buổi chiều nhàn nhã ngồi vuốt vuốt đám tiểu bánh bao, vừa vuốt vừa uống trà.
Ah… thời tiết hôm nay thật đẹp, hay là bởi vì tâm trạng của nàng rất tốt a?
Tâm trạng của Mẫu Đơn rất tốt, thế nhưng ở một nơi khác có người lại đang có tâm trạng rất tồi tệ…
“Điện hạ, hiện tại chúng ta hoàn toàn không còn đồng nào cả…” Bạch Linh khổ não ôm chiếc bụng đói kêu ầm ĩ mà than thở.
“Ừm…” Bạch Nhâm Tịnh lau lau kiếm, không để ý lắm, mặc dù cái bụng đang rên ầm ĩ của hắn cũng đang biểu tình vô cùng nhiệt liệt.
Bạch Linh nhìn trời mà ưu thương khóc. Vì sao thời tiết hôm nay lại nắng nóng tới như vậy, hay là bởi vì tâm tình của hắn hiện tại thực ưu thương. Chuyến đi tới Hắc Long Thành này quả thực là vô cùng hại người mà T.T
===
Chương 13/15...
Ta buồn ngủ quá, thui ta cúp đây, hai chương còn lại mai tiêó tục vậy...
Các babe ngủ ngon, đọc xong nhớ like, comment và bỏ phiếu nha
Like và comment thật nhiều, đầu tháng sau ta sẽ có 1 ngày BÃO chương không tính phiếu đó nha!!!