“Sao? Có hứng thú gì với cô nàng sao?” A Quang nhìn khuôn mặt vặn vẹo nhưng cũng có nét khuynh thành tuyệt sắc của A Mộc, huých huých Thần Ly cười nói: “Khẩu vị của ngươi cũng đủ nặng a…”
Thần Ly không bận tâm A Quang thổ tào, nghiên túc nhìn chăm chú cô gái trong quan tài, sua đó quay sang hỏi A Quang: “Linh hồn bị tổn thương nên mới không thể hồi sinh thành công, như vậy… nếu như linh hồn vẫn còn nguyên vẹn thì sao?”
A Quang vừa nghe vậy, nụ cười trên môi liền phai nhạt đi nhanh chóng, ánh mắt cảnh cáo Thần Ly không chút che dấu: “Những lời đó tốt nhất ngươi nên giữ trong lòng, đừng bao giờ nói ra lần thứ hai. Thứ tà thuật hồi sinh người chết này là vi phạm pháp tắc của đại lục, năm đó ta… à, là Quang minh thần niệm tình anh em sinh tử có nhau của Kiếm thần mới không giết hắn, chỉ giam cầm hắn lại tách ra khỏi A Mộc này không cho phép tiếp tục tiếp xúc.”
“Thứ người dám tơ tưởng hồi sinh người chết như ngươi, ở trước kia đều bị lôi ra chém đầu thị chúng, người hay thần đều không tha!”
Thần Ly nghe lời đe dọa của A Quang thì chỉ gật đầu. Hắn biết A Quang sẽ không nói cho hắn, thế nhưng hắn câu trả lời hắn đã biết rồi.
Có thể, chỉ cần linh hồn vẫn còn nguyên vẹn, thần cách của thần linh, thân xác nguyên vẹn hoặc có thể thay thế.
Thần Ly không quá quan tâm tới cái gọi là pháp tắc, có thêm một ká bào tẩy cho bản thân hắn không ngại, dù là ma pháp hay tà pháp gì đó. Có những người nếu như không thể để mất đi, vậy thì hắn sẽ không cho phép nàng rời xa hắn.
Kể cả cái chết cũng đừng hòng mang nàng rời đi khỏi hắn!
“Chậc! Đồ điên này!” A Quang bị thái độ này của Thần Ly khiến cho máu nóng muốn phun trào. Loại ánh mắt độc chiếm điên cuồng này hắn đã từng nhìn thấy rất nhiều lần.
Lụy Kiếm Ca là một, tên Thần Ly này là hai, cùng với… tên Alan kia!