Lượn lờ một lát lại ngồi xổm ở đó, đôi mắt nhỏ ngây thơ ngẩn ngơ nhìn chằm chằm hai người đang ăn tối.
Diệp Du Nhiên đúng lúc gắp một miếng thịt bò hầm, liếc mắt nhìn Thịt Bò một cái: “Muốn ăn cái này hả?”
Cô vừa mới nói xong, Thịt Bò đã nghiêng đầu qua bên trái, sau đó nghiêng đầu qua bên phải.
Diệp Du Nhiên ngầm hiểu ném thịt bò trong tay vào trong bát của nó, Thịt Bò lập tức cúi đầu ngậm miếng thịt bò hầm kia rồi ăn mất.
Sau khi ăn xong, lại ngoan ngoãn ngồi xổm ở đó giống như học sinh tiểu học nhìn về phía Diệp Du Nhiên.
Chỉ là bây giờ Thịt Bò vẫn có chút nhỏ, ăn thức ăn cho chó là được rồi, mấy món thịt khác phải cố hết sức ăn ít đi, hơn nữa trong thịt bò hầm còn bỏ thêm nguyên liệu khác, nó cũng không thể ăn quá nhiều.
Diệp Du Nhiên đành xem nhẹ ánh mắt chờ đợi của nó.
Thịt Bò vẫn nghiêm túc nhìn chằm chằm Diệp Du Nhiên, hình như nhìn ra nữ chủ nhân không định cho nó thêm miếng thịt nữa, nó cúi đầu dùng cái miệng dài đẩy đẩy bát ăn của mình, sau đó nhìn về phía Diệp Du Nhiên.
Ngay lúc này, Mộ Tấn Dương vẫn không mở miệng nói chuyện đột nhiên lên tiếng: “Thịt Bò.”
Thịt Bò nghe thấy có người gọi nó, quay đầu nhìn về phía Mộ Tấn Dương.
Vẻ mặt Mộ Tấn Dương không chút thay đổi nhìn nó: “Ăn của con đi.”
Trong giọng nói còn mang theo chút uy hiếp.
Thịt Bò ẳng ẳng một tiếng, vẻ mặt không tình nguyện cúi đầu ăn thức ăn cho chó của mình.
......
Trước khi ngủ, Diệp Du Nhiên nằm trên giường lấy điện thoại ra xem tin tức.
Lập tức nhìn thấy tin tức về cô và tập đoàn Diệp thị, còn có của Cố Hàm Yên, vẫn được nằm ở trang nhất.
Kéo xuống dưới, lập tức nhìn thấy tiêu đề “Cấp cao của LK khen Tổng giám của Diệp thị khiêm tốn ham học hỏi.....”
Vừa bấm vào xem thử, cô lập tức nhìn thấy ảnh chụp quản lý Tôn cô từng nói chuyện hợp tác, hình như là đang tham gia chương trình tài chính và kinh tế.
Ấn tượng của Diệp Du Nhiên với quản lý Tôn là một người rất nghiêm túc cứng nhắc, cô thật sự học được rất nhiều thứ từ ông ấy.
Nhưng mà, vào lúc quan trọng thế này, ông ấy khen cô như vậy, mục đích không cần nói cũng biết.
Diệp Du Nhiên lại lật xem mấy tin tức nữa, phát hiện đã có mấy nhà truyền thông chủ lưu bắt đầu phủ định mấy tin tức lúc sáng.
Giống như đang tẩy trắng thay Diệp Du Nhiên.
Chọn lọc từ ngữ ổn thỏa, còn dẫn đường một số đông quần chúng vây xem.
Diệp Du Nhiên tập trung nhìn mấy tin tức kia, có lẽ biết là cách viết của ai rồi.
Mộ Tấn Dương đi ra từ trong phòng tắm liền nhìn thấy dáng vẻ nghiêng đầu suy nghĩ cuộc đời của Diệp Du Nhiên.
Mộ Tấn Dương hôn một cái lên trán cô, lên tiếng hỏi cô: “Sao vậy?”
“Anh mua truyền thông tẩy trắng cho tôi à?” Diệp Du Nhiên quay đầu nhìn anh, vươn tay chỉ chỉ lên trán anh.
Mộ Tấn Dương bắt lấy tay cô, vẻ mặt lơ đễnh: “Em vốn đã rất trắng rồi.”
“......” Diệp Du Nhiên không nhịn được nghĩ đến trên một tiết mục giải trí, một ngôi sao nhỏ từng nói một câu: “Chúng tôi rất trắng.”
......