Chương 733:
“Cũng không tệ lắm.
Trước đây em có nghe ông ngoại nói anh pha trà thật sự không tệ, chỉ là vẫn không có cơ hội được uống.”
Lúc Cố Hàm Yên nói chuyện, Mộ Tấn Dương đã rót thêm trà vào cốc của cô ta.
Cố Hàm Yên lại cầm lên uống một ngụm.
Sau khi Mộ Tấn Dương để ấm trà xuống, cảm xúc trên mặt dần dần chuyển thành lạnh giá, trong mắt lộ ra sự hung ác như muốn khắc vào xương: “Thật sự không tệ, tôi bỏ thêm thuốc tránh thai vĩnh viễn ở trong đó.”
“Khụ… Khụ…”
Cố Hàm Yên nghe anh nói xong thì chợt ho dữ dội.
Lúc này Mộ Tấn Dương mới nhích lại gần, vẻ mặt thâm trầm, trong giọng nói cũng kèm theo sự lạnh lùng: “Không cần tỏ ra kinh ngạc như vậy.
Trước đây khi cô làm chuyện kia, hẳn đã nghĩ tới sớm muộn sẽ có một ngày như vậy.”
Cố Hàm Yên hại chết con của anh thì sẽ phải gặp báo ứng.
Mà anh…
Nếu lúc đó, anh có thể quan tâm nhiều hơn một chút thì đã không tạo thành cục diện sau này, cũng không có những chuyện xảy ra sau đó.
Đó là báo ứng của anh.
Diệp Du Nhiên có thể cả đời cũng không có cách nào thật sự tha thứ cho anh.
Cố Hàm Yên biết Mộ Tấn Dương không phải là người sẽ nói đùa.
Anh nói là bỏ thêm thuốc tránh thai vĩnh viễn thì nhất định là có bỏ thêm.
Sắc mặt cô ta trắng bệch nhìn Mộ Tấn Dương: “Tấn Dương! Anh không thể đối xử với em như thế được! Chúng ta quen biết nhiều năm như vậy, em còn là ân nhân cứu mạng của ông ngoại anh! Hơn nữa, đứa con kia của Diệp Du Nhiên chưa chắc đã là của anh.
Trước đây cô ta còn dây dưa cùng Huỳnh Tiến Dương, anh cũng không phải không biết!”
Cả nhà tải app truyện hola nhé! Cố Hàm Yên đã gấp đến độ hoảng loạn, nói không chọn lời.
Dưới tình huống như vậy, nếu là bình thường dù thế nào cô ta cũng sẽ không nhắc tới Diệp Du Nhiên, làm vậy không thể nghi ngờ chính là lửa cháy đổ thêm dầu.
Cô ta nói xong, cũng không để ý tới hình tượng của mình, thò tay vào móc họng muốn nôn ra nước trà đã uống.
Nhưng Mộ Tấn Dương sao có thể để cho cô ta có cơ hội này chứ!
Mộ Tấn Dương nhanh tay nhanh mắt nắm lấy cằm của cô ta, vẻ mặt lạnh lùng nhìn cô ta: “Cô hại chết con tôi, cả đời cô cũng đừng mong có con của mình.
Cố Hàm Yên, tôi vẫn không muốn đối phó với cô, cô lại cho rằng tôi chẳng biết gì cả sao?”
Cố Hàm Yên bị anh nắm chặt cằm, bị ép phải ngửa đầu, ngay cả nói cũng không thể nói rõ được.
“Ông ngoại… sẽ không…”
Tay Mộ Tấn Dương nắm cằm cô ta lại siết chặt, trên mặt càng thêm hung ác: “Cô còn dám nhắc tới ông ngoại tôi à? Bên cạnh ông ngoại tôi vẫn luôn có chuyên gia dinh dưỡng và bác sĩ giỏi nhất, sao có thể nói phát bệnh là phát bệnh được? Hơn nữa còn bệnh tới mức gần như muốn lấy mạng của ông ấy?”
Sau khi anh tỉnh táo lại, mới phát hiện ra.
Cho dù ông ngoại vẫn luôn có bệnh nhưng được điều trị rất tốt.
Anh vẫn liên hệ với bác sĩ hỏi thăm tình hình của ông ngoại theo định kỳ.
Nhưng ông lại đột nhiên bệnh nặng trùng hợp như vậy.
Vẻ mặt Cố Hàm Yên chợt biến đổi, trong mắt hiện ra vẻ sợ hãi: “Anh… Anh nói vậy là có ý gì? Em nghe không hiểu!”
Danh Sách Chương: