Mục lục
Cô Vợ Xấu Xí Hạ Tịch Nghiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 290

Hạ Tịch Nghiên cau mày, gì chứ!

Mục Chính Hi rất ít khi xuất hiện tình huống này!

Cô nghĩ vậy, đã ra khỏi nhà rồi.

Cũng may trong ảnh không chụp chỗ ở của cô. Cô nhìn xuống dưới tầng, thấy không có phóng viên thì yên tâm hơn rất nhiều.

Sau khi xuống tầng, cô lên xe trở về nhà họ Hạ.

Ngồi lên xe rồi, cô lại gọi cho Mục Chính Hi, lần này mới gọi được.

“Alo, Tổng giám đốc Mục… là tôi!” Hạ Tịch Nghiên nói thẳng: “Chắc anh biết tôi Tìm anh vì chuyện gì nhỉ!” Cô nói.

Mục Chính Hi cũng đang đọc báo trong phòng làm việc, chỉ đáp lại: “ỪI”

“Anh định giải quyết chuyện này thế nào?!” Hạ Tịch Nghiên hỏi. Cô thật sự không ngờ tới, chỉ tới nhà anh ăn bữa cơm thôi cũng sẽ bị chụp trộm.

Cô vốn không nhận ra.

“Không xử lý!”

“Hả?” Hạ Tịch Nghiên không nghe sai chứ.

“Chuyện này đã bị mọi người biết rồi, dù ngăn chặn tin tức cũng không ngăn được miệng người đời!” Tiếng nói của Mục Chính Hi truyền ra từ điện thoại.

“Chẳng lẽ cứ mặc kệ như vậy à?” Hạ Tịch Nghiên hỏi.

“Nếu không thì sao?”

“Như vậy người ngoài sẽ hiểu lầm mất!”

“Người trong sạch tự khắc sẽ trong sạch, sợ bọn họ hiểu lầm làm gì? Huống chi càng áp xuống, người khác sẽ càng nghĩ nhiều hơn!” Mục Chính Hi nói.

Nghe anh nói như vậy, Hạ Tịch Nghiên đáp: “Tổng giám đốc Mục, anh là người sống ở bên cạnh tin tức, tôi lại không muốn là người tin cẩn bên cạnh anh, nếu không không biết ngày đó vì sao mà chết!”

Tuy lời này của Hạ Tịch Nghiên có phần nói quá, nhưng Mục Chính Hi ở đầu bên kia điện thoại lại khẽ mỉm cười: “Em sợ chết như vậy à?”

“Sợ, đương nhiên sợ, tôi đi đến thế giới này còn chưa được ba mươi năm, sống chưa đủ đâu!” Hạ Tịch Nghiên châm chọc, †âm trạng cực kỳ không tốt, nhưng hình như tâm trạng của Mục Chính Hi lại không tệ lắm.

Anh cười khẽ: “Em yên tâm, có tôi ở đây, em không thể chết được!”

“Chính vì ở bên cạnh anh nên tôi mới có thể chết nhanh hơn đấy!” Hạ Tịch Nghiên nói.

Mục Chính Hi: “…”

“Vậy theo ý của em nên làm thế nào?”

Mục Chính Hi hỏi.

“Mở cuộc họp báo!”

“Hạ Tịch Nghiên, em nghĩ mở cuộc họp báo là trò đùa à!” Mục Chính Hi không vui  hỏi lại, cô gái này muốn phủi sạch quan hệ với mình đến thế à?

“Tôi tin bọn họ rất thích phỏng vấn!” Hạ Tịch Nghiên nói.

Mục Chính Hi: “…”

“Bây giờ em đang ở đâu?” Mục Chính Hi hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK