Mục lục
Cô Vợ Xấu Xí Hạ Tịch Nghiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 292

Hạ Tịch Nghiên nhìn tạp chí, sau đó nói: “Chuyện không phải như vậy đâu ạ!”

“Vậy là như thế nào?!” Hứa Nghỉ Tuệ áp sát.

Thật ra, hai năm trước sau khi Hạ Tịch Nghiên bước vào nhà họ Mục, Hạ Kỳ Lâm đã nói với họ rằng Hạ Tịch Nghiên không tự nguyên, mà là vì công ty, vì nhà họ Hạ, cho nên khi nghe được tin tức hai người ly hôn, bọn họ hơi ngạc nhiên, nhưng nhìn thấy nhà họ Mục không có hành động gì, bọn họ cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Cuối cùng, trong lòng họ không còn tự trách như trước.

Hôm nay, hai năm qua đi, Hạ Thị đã là xưa đâu bằng này, Hạ Tịch Nghiên trở về, bọn họ cực kỳ vui vẻ, muốn làm mọi thứ để bồi thường cho cô, nhưng không ngờ rằng cô lại dây dưa với Mục Chính Hi.

“Thật là bà cụ Mục và bà Mục trở về từ nước ngoài cho nên mới gọi con sang đó ăn một bữa cơm, nhưng không ngờ lại bị phóng viên chụp được, mấy chuyện suy đoán lung tung là không có thật!” Hạ Tịch Nghiên nói.

Nghe cô nói thế, hai vợ chồng nhà họ Hạ nhìn nhau, biết phóng viên thích nói lung tung, nhưng không ngờ chân tướng lại là như vậy.

Lúc này, Hạ Kỳ Lâm đứng lên, đi qua chỗ bọn họ, mắt nhìn chằm chằm Hạ Tịch Nghiên: “Con tin tưởng Tịch Nghiên!”

Anh tin tưởng, chuyện lần này là giả!

Anh tin tưởng, Hạ Tịch Nghiên sẽ không dây dưa với Mục Chính Hi nữa!

Anh tình nguyện tin tưởng như vậy.

“Ba biết đám phóng viên này chuyên loan tin vịt, nhìn ảnh đoán tình huống!” Lúc này, Hạ Nguyên lên tiếng.

Hứa Nghi Tuệ cũng ngẩn người, nhìn sang Hạ Tịch Nghiên: “Không nói cái khác, mẹ là lo con và Mục Chính Hi lại dây dưa với nhau, chuyện hai năm trước đã làm con thiệt thòi, bây giờ mẹ không muốn con có quan hệ gì với nhà họ Mục, con hiểu không?” Hứa Nghỉ Tuệ hỏi Hạ Tịch Nghiên.

Cho dù Hạ Tịch Nghiên ở bên Mục Chính Hi sẽ làm nhà họ Hạ tốt lên, nhưng Hứa Nghi Tuệ là người biết đủ, bây giờ càng để ý hạnh phúc của con gái hơn.

Nhìn dáng vẻ Hứa Nghi Tuệ, Hạ Tịch Nghiên thoáng hoảng hốt, Hứa Nghi Tuệ nói như vậy làm cô không thể tin nổi.

“Con mãi mãi là con gái của mẹ.” Lúc này, Hứa Nghi Tuệ vươn tay nắm lấy tay Hạ Tịch Nghiên.

Nhìn tay bà, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của bà, lúc này Hạ Tịch Nghiên mới hồi thần, cô khẽ cười: “Cảm ơn mẹ, con biết rồi”

Hứa Nghi Tuệ cười, gật đầu.

“Thật ra hôm qua con đến đó chủ yếu là để thăm bà cụ Mục, bà là người tốt, chăm sóc cho con rất nhiều, bày tỏ lòng biết ơn là điều con nên làm.” Hạ Tịch Nghiên nói.

Hứa Nghi Tuệ gật đầu: “Ừ, bà cụ Mục quả thật khá tốt, nhưng người có thể được bà chú ý không nhiều lắm, bà cụ Mục thích con như vậy cũng là có mắt duyên.” Hứa Nghỉ Tuệ nói.

Hạ Tịch Nghiên cười gật đầu.

“Tịch Nghiên, nếu không có quan hệ gì với Mục Chính Hi thì con nên giữ khoảng cách với cậu ta, mọi người đều biết Mục Chính Hi có bạn gái, còn là cô chủ tập đoàn Lăng Thị, tin tức như vậy bị truyền ra, khó tránh khỏi trở thành kẻ thứ ba trong mắt mọi người, cho nên con cẩn thận chút!”

“Con biết rồi ạ ba!” Hạ Tịch Nghiên gật đầu trả lời, cô vẫn luôn nghe những lời dạy bảo trong nhà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK