Mục lục
Cô Vợ Xấu Xí Hạ Tịch Nghiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 369

Lúc này Mục Chính Hi vẫn có tâm trạng để làm những chuyện này!

Ngay sau đó, Hạ Tịch Nghiên há miệng cắn vào môi anh.

“Shh…”

Một giây sau, Hạ Tịch Nghiên đẩy anh ra.

Mục Chính Hi bỗng ngã sang một bên, phát ra tiếng rên.

Hạ Tịch Nghiên sững người, cô quên mất anh đang bị thương. Nhưng nhớ đến bộ dạng vừa rồi của anh, cô nói: “Mục Chính Hi, anh giả vờ đủ rồi đấy!”

Mục Chính Hi nằm đó: “Hạ Tịch Nghiên, em đúng là không phải phụ nữ!”

“Với anh thì không cần phải nữ tính quái” Hạ Tịch Nghiên nói.

Thế là Mục Chính Hi không nói thêm nữa, một lúc lâu sau vẫn không mở miệng.

Hạ Tịch Nghiên sững sờ, cau mày nhìn anh: “Này, Mục Chính Hi, anh đừng giả vờ nữa!”

Mục Chính Hi vẫn không lên tiếng mà nằm đó, Hạ Tịch Nghiên hơi sợ, cô sáp tới, lúc thấy Mục Chính Hi mở mắt thì lại tức giận: “Anh lại…”

Ngay sau đó, Mục Chính Hi giơ tay kéo cô: Suỵt.

Quả nhiên Hạ Tịch Nghiên không nói nữa, chỉ nằm bên cạnh Mục Chính Hi.

“Sao vậy?” Hạ Tịch Nghiên khẽ hỏi.

“Muốn đi thì đừng lên tiếng!”

Thế nên Hạ Tịch Nghiên thật sự không lên tiếng nữa, hai người cứ nằm như thế.

Vốn không có thời gian để ngắm sao trời, nhưng hai người nằm đó thì cũng chỉ có thể nhìn thấy các vì sao thôi.

Một lúc lâu sau, Mục Chính Hi mới nói: “Hạ Tịch Nghiên…”

“Hả?”

“Thực ra nằm thế này rất tốt có phải không?” Mục Chính Hi hỏi.

Hạ Tịch Nghiên nghĩ ngợi: “Nếu không phải được tạo ra dưới tình huống này thì rất tốt!”

Nghe những lời Hạ Tịch Nghiên nói, Mục Chính Hi bật cười.

“Mục Chính Hi, chúng ta vẫn nên nghĩ cách nhanh chóng rời khỏi đây đi!” Hạ Tịch Nghiên thật sự rất lo cho vết thương trên người anh.

“Muốn đi sao?”

“Vớ vẩn, tất nhiên là muốn rồi“Ai mà muốn ở cái nơi quái quỷ này chứ.

“Hôn tôi một cái!”

“Hả?”

“Hôn tôi một cái thì tôi đưa em đi!”

“Mục Chính Hi, anh lại đùa tôi nữa đúng không?” Hạ Tịch Nghiên bất mãn nói, nhìn tình hình thì có thế nào cũng thấy anh bị thương khá nghiêm trọng.

“Tôi nói thật!”

“Với tình hình bây giờ thì anh bị thương khá là nghiêm trọng, nếu đi thì cũng là tôi vứt anh lại!” Hạ Tịch Nghiên nói.

“Vậy em sẽ vứt bỏ tôi à?” Mục Chính Hi hỏi lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK