Mục lục
Cô Vợ Xấu Xí Hạ Tịch Nghiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 349

“Muốn đến thăm cô một chút, còn phải tránh Chính Hi. Tôi không đến muộn được, phải sớm!” Lăng Tiêu Tường nói, giọng là lạ.

Lời của cô ta cũng là lời nói thật, Hạ Tịch Nghiên cười một tiếng, không nói gì.

“Cái này là cho cô!” Lăng Tiêu Tường nói.

Nhìn hoa trong tay cô ta, Hạ Tịch Nghiên nhướng mày, mở miệng: “Sợ là những lời này không thuận lòng cô, cô Lăng không cần vòng vo, có lời gì nói thẳng đi!” Hạ Tịch Nghiên nói.

Nhìn dáng vẻ Hạ Tịch Nghiên, Lăng Tiêu Tường cười một tiếng, tự cầm hoa cắm vào trong bình.

“Đúng, tôi không định tặng cô, nhưng đến thăm bệnh nhân phải có dáng vẻ của người đến thăm bệnh, đúng không!?” Lăng Tiêu Tường nói.

Hạ Tịch Nghiên ngồi ở đó, không hề nhìn cô ta, mà đang đợi câu kế tiếp của cô 1a.

“Cô yên tâm, hôm nay tôi tới đây không làm gì cô đâu!” Lăng Tiêu Tường nhìn cô nhàn nhạt nói.

“Cô tới đây, không phải để nói với tôi mấy lời này chứ!?” Hạ Tịch Nghiên không tin.

“Dĩ nhiên không phải!” Vừa nói, Lăng Tiêu Tường vừa nghiêng đầu qua nhìn Hạ Tịch Nghiên, khóe miệng cong lên nụ cười thỏa mãn: “Tôi tới là để nói cho cô biết, làm chuyện gì cũng phải có chừng mực!”

Nghe được cái này, Hạ Tịch Nghiên cười lên. “Lăng Tiêu Tường, những lời này tôi trả lại y nguyên cho côi”

Lăng Tiêu Tường cau mày.

Hạ Tịch Nghiên nhìn cô ta: “Chuyện cô làm với tôi, mặc dù tôi không nói, không có nghĩa là tôi không biết, nhưng cô tốt nhất đừng để cho tôi nắm được đẳng chuôi, bởi vì, một khi tôi biết, tôi cũng sẽ không khách sáo đâu!”

Nghe được lời này, Lăng Tiêu Tường đầu tiên là ngây cả người, ngay sau đó cười lên: “Thật sao? Tôi lại muốn xem cô không khách sáo thế nào đấy!”

Nói đoạn, Lăng Tiêu Tường nhìn cô cười một tiếng: “Ý cô muốn nói là chuyện cô bị phóng viên vây lấy? Hay là chuyện lần trước. .. Cô mất tích! 2” Lăng Tiêu Tường nhìn cô chậm rãi hỏi.

Nghe được câu này, Hạ Tịch Nghiên sửng sốt một chút: “Quả đúng là cô!”

Lăng Tiêu Tường quay về phía cô, nụ cười kia thật giống như nói, là tôi thì sao?

Nhưng lời cô ta nói ra lại không như vậy: “Cô Hạ, cô nói chuyện có thể phải cẩn thận, tôi chỉ hỏi một câu, tôi hỏi không có nghĩa là tôi làm!”

Nhìn dáng vẻ cô ta, Hạ Tịch Nghiên đột nhiên cảm thấy mình quá khinh thường cô ta.

Sự đố kị của phụ nữ, không chỉ gia tăng hận thù của bọn họ, mà còn gia tăng chỉ số thông minh của bọn họ!

“Được thôi, vậy cô cứ giữ mồm đi, đừng để tôi tìm được chân tướng, nếu không… “

Hạ Tịch Nghiên nhìn cô ta cười lạnh một tiếng.

Không ngờ chuyện bắt cóc lần trước đúng là có liên quan đến cô ta.

Nếu như không phải là nghe cô ta mở miệng, cô chỉ nghi ngờ, không dám khẳng định, nhưng bây giờ, cô rất chắc chắn!

Chẳng qua là, sao Lăng Tiêu Tường lại dính líu tới Hà Lục Nguyên? Bây giờ Hà Lục Nguyên không tìm thấy đâu, có phải Lăng Tiêu Tường giấu đi không!

nghĩa là tôi làm!”

Nhìn dáng vẻ cô ta, Hạ Tịch Nghiên đột nhiên cảm thấy mình quá khinh thường cô ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK