Mục lục
Cô Vợ Xấu Xí Hạ Tịch Nghiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 385

Chờ sau khi Tống Kỳ đi rồi, Hạ Tịch Nghiên mới lắc lắc đầu tỉnh táo lại.

Cô nghĩ đến hai điều mà Tống Kỳ nói.

Một là, anh nói rằng cô dựa vào Mục Chính Hi.

Thứ hai, anh yêu cầu cô cho anh một cơ hội công bằng.

Nghĩ đến đây, Hạ Tịch Nghiên không khỏi lấy tay vuốt ve mi tâm một chút.

Hạ Tịch Nghiên, cô thật ngớ ngẩn!

Khoảnh khắc đó, cô thực sự không thể nói bất cứ điều gì!

Khi Hạ Tịch Nghiên đi ra từ phòng bệnh lại bỗng nhiên nhìn thấy Lăng Tiêu Tường đứng ở trước mặt cô.

“Chúng ta cần nói chuyện!” Cô ta mở miệng.

Hạ Tịch Nghiên thật lòng cảm thấy không có gì để nói chuyện với cô ta, hơn nữa suy nghĩ của bọn họ cũng không chung một con đường, vì thế, Hạ Tịch Nghiên mở miệng: “Không cần thiết, tôi và cô không có gì để nói cải”

Nhìn dáng vẻ tự cao tự đại của Lăng Tiêu Tường, Lăng Tiêu Tường tức giận, đi qua, đẩy xe lăn của Hạ Tịch Nghiên rời đi.

Hạ Tịch Nghiên nhíu mày, nhìn cô ta: “Lăng Tiêu Tường, cô đang làm gì vậy?”

“Tôi đã nói, tìm một nơi để nói chuyện!”

“Tôi cũng nói, tôi không có gì để nói chuyện với cô!” Hạ Tịch Nghiên nói.

Nhưng Lăng Tiêu Tường lại mặc kệ, đẩy Hạ Tịch Nghiên rời đi.

Hạ Tịch Nghiên cũng không sợ cô ta làm ra chuyện gì với cô, bởi vì nếu cô ta dám đẩy cô đi trước mặt nhiều người như vậy, cô ta nên nghĩ đến hậu quả!

Hạ Tịch Nghiên vốn tưởng rằng cô ta sẽ dẫn cô đi đâu, nhưng không ngờ rằng chỗ cô ta lựa chọn lại là sân thượng của bệnh viện.

Vừa mới tới nơi, Hạ Tịch Nghiên mở miệng: “Lăng Tiêu Tường, cô có biết việc tự tiện hoặc cưỡng ép dẫn một người đến nơi người đó không muốn đi thì coi như là bắt cóc hay không, cô làm những chuyện như vậy còn chưa đủ nhiều hay sao?” Hạ Tịch Nghiên không vui nhìn Lăng Tiêu Tường nói.

Trên sân thượng không có người, gió thổi tới ngược lại rất thoải mái, nhưng giờ phút này dáng vẻ của Lăng Tiêu Tường trái lại làm cho Hạ Tịch Nghiên rất không thoải mái.

“Hạ Tịch Nghiên, cô không cần hắt nước bẩn lên người tôi, tôi sẽ không bị cô lừa đâu!” Lăng Tiêu Tường nói.

Nghe cô ta nói, khóe miệng Hạ Tịch Nghiên nhếch lên một nụ cười: “Vậy ư? Hắt nước bẩn? Nếu cô không làm bất cứ điều gì, tôi có muốn tạt nước bẩn vào người cô cũng không được Nhìn dáng vẻ của Hạ Tịch Nghiên, cho dù cô ngồi trên xe lăn, thoạt nhìn cô vẫn rất lạnh nhạt như cũ, không hề có động tĩnh gì, cũng chính là cái dáng vẻ này mới khiến Lăng Tiêu Tường chán ghét đến cực điểm.

Lăng Tiêu Tường cố gắng kiềm chế cơn †ức giận, lấy tay vò tóc mình một chút: “Tôi đến đây không phải muốn nói chuyện với cô về việc này!”

“Vậy cô muốn nói về chuyện gì?” Hạ Tịch Nghiên nhướng mày hỏi, tuy rằng cô đang ngồi trên xe lăn, nhưng khí thế lại không thua kém cô ta một chút nào.

“Hạ Tịch Nghiên, cho dù tôi đã làm gì với cô, đã nói cái gì, tất cả những gì tôi làm đều là vì Chính Hi, chỉ cần cô rời khỏi anh ấy, cô đưa ra điều kiện gì tôi đều đáp ứng cô!” Lăng Tiêu Tường nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK