• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tống đạo hiểu rõ, kỹ năng diễn xuất của Tần Duyệt Hàn tốt được như bây giờ chính là công sức nhiều năm mài giũa được. Cô chính là kiểu người, chỉ cần cốt truyện hay, cô có thể đem con người thật của bản thân ép xuống con số 0 để hòa nhập vào nhân vật, như vậy bằng kỹ năng diễn xuất của mình cô sẽ hấp dẫn được ánh mắt của mọi người.

Tuy rằng lúc trước Trương Lam vẫn luôn cầu tình với ông dùng Tần Duyệt Hàn, nhưng hiện tại, Tống đạo liền biết kỳ thật chính mình đã có được một món hời lớn.

“Cảm ơn Tống đạo.” Tần Duyệt Hàn chân thành mà cười cười.

“Tiếp tục cố lên, bộ phim nhất định sẽ nhờ cô mà kéo không ít được lượng lớn khán giả.” Một vai diễn tốt, Tần Duyệt Hàn hoàn toàn có thể kéo được một lượng fans to lớn.

Sau khi Tống đạo rời đi, Nhan Lạc che miệng lại, cô cười giống như chú chó Husky vậy.

-

“Chị nghe thấy, được rồi, mau đi ăn cơm đi.”

Mới vừa ngồi xuống, liền nghe thấy người bên cạnh nói: “Triệu Vân cùng Giang Thịnh Hoài thật khiến tôi muốn đẩy thuyền hết sức lực nha, chỉ cầu xin bọn họ nhanh chạy đi kết hôn đi, tôi chờ đến mức trong lòng hưng phấn không thôi rồi.”

“Nhiều năm như vậy, những thông tin lá cải về Giang Thịnh Hoài, toản bộ đã bị vả mặt, cũng chỉ còn có Triệu Vân, tôi cảm thấy nói không chừng hai người này đã lén đi nhận giấy kết hôn.”

“Những cái đó nhất định cũng không phải như vậy, những cái tin tức lá cải đó, đều là bị người khác ở sau lưng giở trò, sau đó mới bị Giang ảnh đế vả mặt. Nhưng Triệu Vân lại không giống vậy nha, không hề có tai tiếng gì, những tin lá cải thì liền biến thành sự thật, có điều tôi cũng rất thích nhìn hai người họ ở bên nhau.”

“Nói đến tai tiếng, không phải đoàn làm phim của chúng ta cũng có cái cô đóng vai nữ chính đó sao, còn không phải là bởi vì làm cộng sự với Giang ảnh đế nên mới bị mắng chửi đó sao? Các cô nói xem có phải là cô ấy đã đắc tội gì với Giang Thịnh Hoài rồi hay không, cho nên mới bị tổ sản xuất đuổi ra khỏi chương trình?”

Lúc sau Nhan Lạc nghe xong có chút tức giận, như thế nào đi dến đâu cũng có thể nghe được tin tức của Giang Thịnh Hoài cùng Triệu Vân, sao hai người họ lại giống như âm hồn không chịu tan vậy.

Tần Duyệt Hàn liền ở bên bàn bên cạnh mà ngồi xuống, các cô nhìn thấy Tần Duyệt Hàn tới, lập tức đứa ánh mắt nhìn nhau ra hiệu dừng lại.

“Em thích ăn thịt kho tàu, đều cho em, ăn nhiều một chút.” Tần Duyệt Hàn đem thịt từ phần ăn của chính đem cho Nhan Lạc.

-

Mấy người kia nghe tiếng đang nói về mình, lo lắng Tần Duyệt Hàn sẽ tìm người khiến các cô phải gặp phiền toái, lập tức im lặng.

“Người khác nói cái gì thì cũng là chuyện của người ta, có nghe hay không mới là chuyện của em, không cần để ở trong lòng.” Tần Duyệt Hàn với vẻ mặt ôn hòa, cô đối với vấn đề gì cũng không quá để ý.

“Chị Duyệt Hàn, nếu em có thể giống như chị thì thật tốt, cũng không đến mức mỗi ngày đều tự chính mình khiến bản thân sinh khí.” Nhan Lạc thất bại mà nói.

“Bây giờ em như này cũng rất tốt.” Tần Duyệt Hàn s0 s0 đầu cô, mà động tác này tương tự như đang s0 đầu Husky vậy.

“Em thích chị Duyệt Hàn nhất, hì hì, em sẽ luôn ở bên cạnh chị gái nhỏ Duyệt Hàn ^^.” Nhan Lạc nhếch môi cười cười.

Sau khi ăn cơm hai người lại quay về phim trường, quay suốt một buổi chiều. Có khi cảnh quay cần quay vào nửa đêm, bởi vì đêm khuya sự yên lặng sẽ đạt được kết quả tốt nhất, cho nên toàn bộ đoàn phim đã làm cả ngày cho tới tận đêm khuya.

Nhan Lạc ở bên cạnh chờ cũng đã ngủ gục mấy lần rồi.

“Đi thôi, chị quay xong rồi, trở về khách sạn rồi ngủ tiếp.” Tần Duyệt Hàn đụng Nhan Lạc một chút, mà Nhan Lạc ngủ đến mức suýt chút nữa nước miếng cũng chảy ra ngoài.

“A, quay xong rồi sao, chúng ta trở về thôi.”

Trở lại khách sạn, Nhan Lạc liền ngã lên giường mà ngủ.

Lúc sau Tần Duyệt Hàn rửa mặt xong, lại cùng Trương Lam nói tiến độ ở đoàn phim, sau đó mới nằm xuống ngủ.

Sáng sớm ngày hôm sau liền phải rời giường đi đến phim trường, ngay từ đầu mọi người đều cho rằng là Tần Duyệt Hàn cũng chỉ đang giả bộ mà thôi.

Nhưng bộ phim cũng đã hoàn thành được một nửa, mọi người cũng phát hiện rằng Tần Duyệt Hàn một chút lơ là trong công việc cũng không có, bọn họ bị trách nhiệm đối với công việc của Tần Duyệt Hàn làm cho kinh ngạc.

“Hôm nay cảnh quay của cô không nhiều lắm, cho cô một ngày nghỉ ngơi, cô thả lỏng một chút đi.” Sáng sớm Tống đạo liền nhìn thấy Tần Duyệt Hàn đến.

Có đôi khi không có cảnh quay, Tần Duyệt Hàn cũng sẽ ngồi ở chỗ này, mỗi lần như vậy Tông đạo lại nói cô trở về khách sạn nghỉ ngơi. Nhưng bởi vì trước kia cô luôn quan sát tổ sản xuất làm việc để học tập, cho nên đã dưỡng thành thói quen.

“Chị Duyệt Hàn, chúng ta nghỉ ngơi một ngày được không, đã lâu em cũng chưa đi ra ngoài.” Vẻ mặt Nhan Lạc ủy khuất nhìn cô mà nói.

Tần Duyệt Hàn không đành lòng cự tuyệt nha đầu này, cho nên liền cùng Tống đạo nói: “Cảm ơn đạo diễn Tống.”

Nhan Lạc vô cùng cao hứng cho nên trên đường đi giống như một con thỏ không ngừng nhảy nhót.

“Chị Duyệt Hàn, thật sự em đã lâu cũng chưa ra ngoài chơi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK