• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi một màn này kết thúc, Tần Duyệt Hàn cùng với Giang Thịnh Hoài cả hai người ai cũng không nói gì, Chử Vũ Trạch vốn định chọc cho Tần Duyệt Hàn vui vẻ một chút, nhưng xem ra hiện tại cô giống như là không có tâm tình mà đùa giỡn, cho nên anh cũng không tiện mà làm.

Buổi tối ở khách sạn, Tần Duyệt Hàn cũng vẫn là không nói một tiếng nào.

Giang Thịnh Hoài đi đến xem cô, Nhan Lạc liền ở cửa nhỏ giọng mà nói: “Hôm nay xong khi quay xong tâm tình của chị Duyệt Hàn vẫn luôn không tốt, anh nhớ an ủi chị ấy một chút.”

Giang Thịnh Hoài gật gật đầu, nói đã biết.

“Chơi Mộng Xuyên nhé?” Giang Thịnh Hoài từ phía sau lấy ra hai cái ipad, Tần Duyệt Hàn ngẩng đầu nhìn nhìn anh, không đáp ứng cũng không cự tuyệt.

Giang Thịnh Hoài lại tự chính mình mở trò chơi ra, đăng nhập vào tài khoản của hai người.

Vừa mới đăng nhập vào game, liền nghe thấy thanh âm của Hồ Tiểu Mễ truyền tới.

“Ngươi làm gì vậy? Như thế nào bây giờ mới online, tôi đã chờ hai người rất lâu nha.” Hồ Tiểu Mễ vẫn luôn lải nhải không ngừng.

“Gấp cái gì, không phải đã online rồi sao?” Giang Thịnh Hoài trực tiếp mà nói.

Tần Duyệt Hàn căn bản là tinh thần có chút sa sút, chính là khi nghe được âm thanh của Hồ Tiểu Mễ cùng Lục Tử Xuyên, tâm tình tựa hồ có chút tốt lên.

“Duyệt Hàn, chờ tôi đánh nốt con quái vật này, cô nhớ bảo vệ tốt vật phẩm”

“Được.”

Tần Duyệt Hàn chính là một ý tá trong team, kỹ năng chuyên nghiệm là trị liệu. Kỳ thật vốn dĩ không nên để Hồ Tiểu Mễ đi kéo quái, nhưng là cô ây tương đối tin cậy, lại luôn xông xáo đi trước.

Tần Duyệt Hàn phụ trách trị liệu, Giang Thịnh Hoài cùng Lục Tử Xuyên phụ trách giải quyết tốt hậu quả, thời điểm hai cô gái đánh không lại sẽ ra tay hỗ trợ.

“Cô điều trị ngày càng tốt nha, giỏi quá.” Hồ Tiểu Mễ từ ở phía sau mà cảm thán nói.

Hai người tựa hồ như nhớ đến ngày đầu tiên, Tần Duyệt Hàn nhìn Hồ Tiểu Mễ ngã ở trên mặt đất, cô cứ nhìn như vậy, thẳng đến khi một mình Giang Thịnh Hoài đã đi xong phó bản, cô cũng không có đem nhân vật của Hồ Tiểu Mễ nằm ở trên mặt đất điều trị cho sống lại.

Lúc ấy Hồ Tiểu Mễ tức giận đến mức không biết nên nói gì, trực tiếp mắng cô là phế vật.

Hiện tại so với lúc trước, Tần Duyệt Hàn đã tiến bộ hơn rất nhiều.

-

Hồ Tiểu Mễ lập tức hưởng ứng, “Đi nha, vì cái gì không đi?”

Tay Giang Thịnh Hoài ngừng lại động tác, nhìn vào mắt Tần Duyệt Hàn, hỏi cô: “Còn đánh sao?”

Lần này Tần Duyệt Hàn gật gật đầu.

Vì thế Lục Tử Xuyên mang theo mọi người, bốn người trực tiếp đi đến phó bản mới.

Tuy rằng Lục Tử Xuyên là người phụ trách lên ý tưởng cho game này, nhưng lúc trước đều là do nhân viên kỹ thuật của anh thử nghiệm, anh chưa có tự mình chơi qua, cho nên lần đầu tiên bốn người bọn họ đi chết trông thảm vô cùng.

Tần Duyệt Hàn nhỏ giọng nói: “Nếu không chúng ta lại kéo thêm một người nữa vào đi cùng?” Cô là lo lắng do sức chiến đấu của nhân vật mình quá thấp, cho nên ảnh hưởng đến mọi người.

“Không cần, bốn người chúng ta là đủ rồi, mới vừa rồi chỉ là thử một chút, chúng ta đi lại thêm một lần nữa.”

Lục Tử Xuyên cùng Giang Thịnh Hoài đều tỏ vẻ đồng ý, cho nên Tần Duyệt Hàn cũng không nói nữa.

Thời điểm lần thứ hai tiếp tục đi, Hồ Tiểu Mễ rõ ràng so với lần đầu tiên cẩn thận hơn rất nhiều, không có khinh địch nữa, mỗi một bước đều thật cẩn thận, thỉnh thoảng còn chiếu cố Tần Duyệt Hàn.

-

Ngay lập tức tên của bốn người được hệ thống hiện lên, người chơi ở trên kênh thế giới ngay lập tức bàn tán.

[Đại lão Giang Hoài các người còn có thiếu cái chân nào không? Cầu mang theo ô ô ô]

[Lầu trên +1 đồng tình]

[+2]

[Đại lão cũng chỉ chơi cùng đại lão, còn có thể cùng những người bình thường như chúng ta chơi sao, như này thì sao mà sống đây.]

[Thấy sức chiến đấu của tiểu tỷ tỷ Thấm Hàn cũng không có cao nha? Vì cái gì có thể cùng với các đại lão ở cùng một chỗ?] Một tiểu ma mới chất vấn.

[Lầu trên chắc là người mới chơi đi?]

Giang Thịnh Hoài cùng Tần Duyệt Hàn không có xem kênh thế giới cho nên cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, bất quá không quá một hồi sau, Giang Thịnh Hoài liền nhận được tin nhắn từ người lạ.

“Tiểu ca ca Giang Hoài, còn thiếu người kết duyên sao? Tôi chính là một mỹ nữ ngọt tiểu loli, có thể chụp ảnh cho anh xem.”

Kinh nghiệm sa trường của Giang ảnh đế thiếu chút nữa bị cái tin nhắn này làm cho sợ tới mức ném máy tính đi, lông mày anh cũng đã nhăn lại thành một đường.

Tần Duyệt Hàn cho rằng đã có chuyện xảy ra, cho nên cái đầu nhỏ liền liếc về phía anh, liền thấy được cái tin nhắn này, quả thực là quá trắng trợn, cô đây đỡ không được.

Sau đó cô lại làm bộ dạng không nhìn thấy gì hết, một hồi nhìn giờ, một hồi lại nhìn ra bên ngoài, một hồi lại nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.

“Tiểu nha đầu, có người gửi tin nhắn làm phiền bạn trai em, em liền mặc kệ sao?’ Giang Thịnh Hoài ngay từ dầu còn có chút chột dạ, nhưng nhìn thấy tiểu nha đầu này một chút để ý cũng không có, ngược lại liền biến thành có chút gì đó cấn cấn nha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK