• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Môn thứ ba mươi tám: Ma thú học.

Môn thứ ba mươi chín: Nguyên tố học.

Môn thứ bốn mươi: Tiên đoán học.

Môn thứ bốn mươi mốt: Huyễn thuật học.

Môn thứ bốn mươi hai: Tâm linh học.

Môn thứ bốn mươi ba: Lịch sử phù thủy.

Môn thứ bốn mươi bốn: Lịch sử ma pháp.

Môn thứ bốn mươi lăm: Thiền học.

Môn thứ bốn mươi sáu: Ma pháp chiến đấu học.

Môn thứ bốn mươi bảy: Chiêm tinh học.

Môn thứ bốn mươi tám: Bảo thạch học.

Môn thứ bốn mươi chín: Cách đấu học.

Môn thứ năm mươi: Chiến kỹ học.

Môn thứ năm mươi mốt: Luyện kim thuật tri thức.

Môn thứ năm mươi hai: Tế tự học.

Môn thứ năm mươi ba. Cơ sở ma pháp học.

Môn thứ năm mươi bốn: Thiên phú học.

Môn thứ năm mươi lăm: Môn dã ngoại sinh tồn.

Valhein đếm xong mục lục chương trình học thật dài , tinh thần đến gần như sụp đổ.

Đầu cậu kêu ong ong, như muốn phát nổ.

Vốn cho rằng, giáo dục của Ngôi sao Xanh đã đủ đáng sợ, nhưng so với học viện Plato một năm học năm mươi năm môn học thì nó chỉ là giáo dục của mầm non mà thôi.

Đây mới năm thứ hai , ai biết sang năm còn muốn tăng bao nhiêu môn, cuối cùng có không phải là một năm học một trăm môn học không?

Cái này ai chịu nổi!

Câu nói này không ngừng lặp đi lặp lại trong đầu.

Dì, cháu không muốn cố gắng đâu.

Valhein cảm giác tam quan đang phải chịu được đợt tấn công cực lớn, chính mình liều mạng để sống sót, nên phần thưởng là cái này? Địa ngục Plato?

Các giáo viên của học viện Plato, cầu xin các người làm người đi!

Trước kia, Valhein còn cảm thấy Valhein của năm ngoái học rất tệ, nhưng bây giờ xem ra, nếu là đổi thành chính mình tại thời điểm mười năm tuổi đang học ở Ngôi Sao Xanh, không biết nhất định đã học thành cái bộ dạng quỷ gì.

Valhein mơ mơ màng màng hồi tưởng lại sự hình thành học sinh của lớp này.

Một phần là thông qua kiểm tra thiên phú, hoặc là có chiến sĩ thiên phú, hoặc là có ma pháp thiên phú, học viện Plato chẳng những miễn thu học phí của bọn họ, lại còn tiến hành một loạt các trợ cấp sinh hoạt.

Một phần là ma pháp sư mạnh mẽ hoặc hậu duệ của chiến sĩ.

Một phần là dựa vào bối cảnh hùng hậu của người nhà hoặc thân thích để tới đây.

Hoth là bị quân đội tiến cử, xem như có ngoại lệ một ít.

Sót lại một đám cuối cùng, là giống với loại của Valhein, trong nhà bỏ ra khoản tiền lớn để vào.

Học sinh như Valhein, vốn là tầng lớp thấp nhất bị coi thường ở học viện Plato.

Đại đa số những học sinh hết lần này tới lần khác dùng tiền để vào học viện Plato, từ nhỏ đã bị mẹ lên kế hoạch sẵn, học tập các loại tri thức, thành tựu trong tương lai đều không thấp.

Valhein không có.

Valhein từ nhỏ mỗi ngày không có việc gì liền chạy cảng Lion chơi, chơi đến khi mười lăm tuổi.

Tuổi thơ rất vui vẻ.

Thiếu niên rất bi kịch.

“Nhất định là mình đang nằm mơ, giấc mộng này thật kinh khủng, nhanh tỉnh lại đi..”

Valhein nhắm mắt lại, lẩm nhẩm hồi lâu, vừa mở mắt, thầy giáo Niedern trên bục thao thao bất tuyệt giảng nhưng cậu căn bản nghe không hiểu tiếng Ai Cập.

Valhein không tin mình bi thảm như vậy, dụi dụi con mắt, lại một lần nữa nhìn chằm chằm vào thời khóa biểu trên sách ma pháp, từng chút đếm lại số lượng môn học.

“Năm năm.”

Con số giống như ác mộng.

Valhein đột nhiên có dự cảm không lành, cậu cận lực nhớ lại nội dung học của năm ngoái.

Cuối cùng phát hiện, trong đầu cơ hồ không có bất cứ trí nhớ nào về tri thức cả, chỉ nhớ kỹ hai loại cảm giác.

Một loại là rất mệt.

Một loại là rất khó.

"Năm ngoái mày đã làm cái gì vậy!" Nội tâm của Valhein đang gào thét với chính mình, cậu rất muốn tóm thiếu niên trong mộng Athens tới để đánh đập một trận.

Trong lòng Valhein tràn ngập bi phẫn, người bình thường thì một đường trắc trở sau đó thì thuận buồm xuôi gió, hoặc là vượt qua gian nan hiểm trở có được thu hoạch, nhưng chính mình lại ngược lại, một đường xóc nảy, không xong rồi!

Valhein rất muốn quay về hôm qua, một lần nữa nhìn thấy Lawens, nằm trên mặt đất, nhắm mắt lại và nói: “Không có tiền mà đòi, muốn mạng thì cứ lấy! Xin hãy làm thật tốt, động thủ đi!”

Mộng du thật lâu, Valhein mới từ từ khôi phục lý trí.

Cậu cúi đầu xuống nhìn xem ngón cái cùng ngón trỏ của mình ở cùng một chỗ với nhau, quả thực là không có song kích.

"Vẫn nên tu luyện thôi, bồi dưỡng thói quen nhiều năm, nhưng lại bị dọa bởi năm năm môn học rồi.”

Một lâu sau, Valhein lần nữa ở trong lòng hỏi câu hỏi larkin mà nhưng năm này cũng đã hỏi vô số lần.

“Vào giờ phút này, tôi nên phải làm gì nhất?”

“Học tập?”

“Đổi cái khác!” Valhein gào thét trong nội tâm.

Valhein trước nay chưa từng gặp thất bại, mơ hồ cảm thấy ở ngực giống như bị đốm lửa bao trùm.

Valhein đột nhiên nhắm mắt lại, bắt đầu hít sâu, cậu từ bỏ suy nghĩ, từ bỏ suy nghĩ lung tung, từ bỏ bình phán, cẩn thận cảm nhận khó chịu ở ngực, cảm nhận từng chi tiết ở cơ thể.

Chỉ cảm thấy thân thể.

Hô hấp của Valhein ngày càng trở nên bình ổn.

Không bao lâu, Valhein một lần nữa mở to mắt, hai mắt trong suốt.

“Vào giờ phút này, mình muốn làm gì?"

“Ừ...hiểu rồi.”

Valhein lật sách ma pháp ras, thiết lập thành chỉ có chính mình có thể thấy được hình thức, sau đó bắt đầu tô tô vẽ vẽ.

Valhein đã dành trọn vẹn nửa giờ của tiết học, như vậy cậu mới thoải mái thở phào nhẹ nhõm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK