• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mặc dù những tri thức đã học trong quá khứ phần lớn là không dùng đến, nhưng những tri thức có thể di chuyển thì vẫn có hiệu quả.”

Valhein hoàn toàn làm rõ tất cả, hai mắt chẳng những càng thêm trong suốt, còn mơ hồ có thêm nhiều có gì đó.

“Đã có phương hướng và mục tiêu, xác định thân phận, từ trên xuống dưới dò xét xong, chỉ cần bắt đầu leo từ dưới lên.”

Valhein lại một lần nữa lật ra thời khóa biểu, khóe miệng khẽ nhếch lên, nháy mắt khôi phục vẻ bình thường.

“Nếu muốn đạt tiêu chuẩn, cần hiểu rõ quy tắc thi cử của học viện Plato.”

Valhein bắt đầu lật xem mô tả kỳ thi, sau khi xem xong thở phào nhẹ nhõm, xem ra những giáo viên không phải người của học viện Plato cũng biết, để một học sinh nắm giữ tất cả tri thức là điều không thực tế, vì thế, đã thiết lập các hình thức đạt tiêu chuẩn khác nhau.

Bài thi của mỗi một môn học tại học viện Plato đều là thang điểm một trăm như bình thường.

Cách để đạt yêu cầu đầu tiên là tất cả các môn đều phải đạt được sáu mươi điểm.

Có ba môn xếp nhất lớp, mười môn trở lên đạt yêu cầu thì cho dù các môn còn lại là không điểm, cũng được tính là đạt yêu cầu.

Một nửa đạt yêu cầu và xếp trong số năm người đứng đầu cả lớp thì các môn còn lại cho dù là không điểm, cũng được tính là đạt yêu cầu.

Một cách cuối cùng là lập công lao cho học viện Plato và giành được huy chương.

Huy chương sắt đen có thể đổi lấy hạng nhất của một môn học, huy chương thanh đồng có thể lấy hạng nhất của ba môn học, người đạt được huy chương bạch ngân có thể vượt qua kỳ thi năm nay.

Năm ngoái, cả lớp ba mươi chín học sinh thì có bảy học sinh đã không đạt yêu cầu.

“Nhìn như vậy thì cũng có thể đạt yêu cầu…”

“Học những môn học khó trước thì không thực tế, phải bắt đầu học từ những môn học đơn giản theo tuần tự tiến dần.”

Ánh mắt của Valhein dừng lại ở môn tiếng Hy Lạp thứ nhất, trang sách lập tức thay đổi, hiện ra mục lục sách giáo khoa tiếng Hy Lạp năm ngoái.

Valhein lướt nhìn qua, ký ức lại hiện ra, đột nhiên cậu có chút cảm động.

“Tên khốn Valhein thật sự không phí công đi đến cảng Lion mà, vốn từ vựng vượt xa người khác, nhưng ngữ pháp thì rất lộn xộn. Hừm… nếu độ khó khăn nhất là mười thì môn tiếng Hy Lạp đối với tôi mà nói, độ khó khăn chỉ có hai, không hề khó. Môn học này có thể bảo lưu.”

Mặt giấy trở lại lịch học, Valhein vẽ một vòng tròn trên môn tiếng Hy Lạp.

“Cảng Lion nói tiếng La Mã cũng nhiều, độ khó khăn có lẽ chỉ có bốn, cũng không tệ, bảo lưu.”

“Tiếng Ai Cập… không được, đau đầu. Độ khó khăn là bảy. Tiếng Ba Tư… càng đau đầu hơn, độ khó khăn là tám, được rồi, không thể tự mình lừa mình, chín thôi. Tiếng Bắc Âu, ồ? Mỗi một chữ cái này trông rất quen thuộc, mặc dù không biết khi nối lại với nhau thì chúng có ý nghĩa gì, cứ cho sáu vậy…”

Valhein vừa nhìn vào lịch học, vừa nhìn mục lục sách giáo khoa, cậu không ngừng đưa ra mức độ khó.

“Địa lý học? Cuối cùng cũng tìm được một môn quen thuộc rồi, thực ra tôi học địa lý cũng không tệ… Tại sao thuật ngữ địa lý học ở đây lại hoàn toàn không giống với môn tôi đã học vậy? Được rồi, bốn điểm.”

“Thực vật học… vẫn không giống, năm điểm!”

“Tôi quen với lịch sử Hy Lạp rồi đấy, trước khi đi Hy Lạp du lịch tôi đã đặc biệt xem qua… mục lục sách giáo khoa này… được rồi, coi như trước đây tôi chưa xem qua lịch sử Hy Lạp. Năm điểm!”

Sau khi xem xong mục lục sách giáo khoa số học và hình học, suýt chút nữa Valhein đã rơi nước mắt vì kích động.

“Cuối cùng cũng có môn học mà độ khó là không rồi! Mặc dù tôi là một học sinh lười biếng, nhưng những kiến thức này quá quen thuộc rồi, chỉ cần học một chút thì có thể nắm vững!”

“Ồ? Môn sử thi sao không có 《Iliad》và 《Odyssey》? Sao không có 《Works and Days》… nghĩ đi nghĩ lại, hiện nay vẫn chưa xảy ra Chiến tranh thành Troia mà…”

“Mỹ thuật? Độ khó là một! Tôi là người đã học qua phác họa, cái gì là đường vẽ, phối cảnh bóng đổ tôi đều hiểu cả.”

Valhein chấm điểm cho các môn học cũ phải học trong năm nay trước, tất cả các môn có số điểm bằng hoặc cao hơn năm đều bị xóa đi, thế là các môn còn lại trên mục lục cũng không còn nhiều.

Cuối cùng, Valhein đã chọn vài môn dễ dàng nhất để học.

Chia thành tổng cộng bốn môn gồm số học, hình học, tiếng Hy Lạp và mỹ thuật.

Nhìn bốn môn học này, Valhein suy nghĩ, mặc dù bản thân hiểu mỹ thuật, nhưng cậu lại không có thời gian luyện tập, mỹ thuật chỉ phù hợp để giảm bớt mệt mỏi trong thời gian nghỉ ngơi, cho nên cậu đã xóa đi.

Cuối cùng, Valhein xác định tập trung học số học, hình học và tiếng Hy Lạp.

Chọn ba môn học này, chủ yếu là để tìm ra điểm đột phá và nâng cao sự tự tin. Vào những lúc này, tâm tính vượt hơn tất cả.

Trước năm mươi lăm môn học, trí tuệ cũng chỉ có thể cầu cứu tâm tính.

Valhein cau mày khi xem qua các môn học mới, lông mày càng ngày càng nhíu chặt hơn, nhưng Valhein nhanh chóng phản ứng lại, mặt giấy lập tức biến thành tấm gương, chiếu ra gương mặt mày chau mặt ủ của Valhein.

“Tâm tính của tôi không đúng!”

Valhein nhìn chính mình trong sách ma pháp, suy nghĩ rồi bắt đầu vận dụng kỹ xảo thông thường, sau đó lại thay đổi suy nghĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK