“Tất nhiên, hận một nỗi không thể để hai vợ chồng họ chết cùng nhau. Nếu được, chắc chắn sẽ rất tốt rồi." Lúc tôi nhìn nhất con quỷ nữ nói câu này, oán hận tăng lên rất nhiều. Tóc và đôi tay nhuộm đen nồng đậm, phát sáng đen nhánh.
“bà cần tôi làm cái gì?"
“Cứu con trai tôi." Trong đôi mắt của quỷ nữ, chảy xuống hai dòng huyết lệ," wowowo.....” tiếng khóc của nõi oán hận trong lòng không ngừng truyền tới, tôi cảm thấy như mình đang ở trong hầm băng, toàn thân lạnh lẽo không ngừng run rẩy.
“miễn là bà đừng quấn lấy con trai, cậu ấy tuyệt đối không có vấn đề gì." Tôi cắt ngang tiếng khóc của bà ta, giọng của nữ quỷ dường như là một sợi chỉ mỏng manh, xuyên qua màng nhĩ và làm rung da đầu tôi.
“Làm sao có thể như vậy! Thằng bé là con trai tôi, mối bận tâm duy nhất của tôi trong thế giới này." Con ma nữ tiếp tục khóc thút thít, âm thanh thậm chí còn chói tai hơn, và tôi cảm thấy màng nhĩ của mình sẽ bị phá vỡ.
“được,được, được, tôi giúp bà” tôi nhanh chóng cát ngang tiếng khóc của bà ta.
một cơn gió bất chợt thổi qua tai, chỉ để lại giọng nói yếu ớt, " nếu cô không đến, tôi sẽ mang cô....”
“lạnh quá......" Những lời của bà ta chưa kết thúc, tôi biết ý của nó là gì, bị một con quỷ nhìn chằm chằm, chắc không có kết thúc tốt đẹp. nghĩ về người đàn ông đó, tôi chưa tận mắt thấy cái chết của ông ta,chỉ nghe mọi người đồn thổi, tôi đều có thể tưởng tượng ra.
Sau khi hồn quỷ nữ rời đi, tôi đột nhiên nhớ ra một câu hỏi. Cái chết của một vài nhân viên phải hay không cũng do bà ta làm?
Nghĩ như vậy, tôi vô tình ngủ thiếp đi một lần nữa, trong trạng thái ngẩn ngơ liền bước đến một phòng cưới, rèm giấy trên cửa sổ, xung quanh đều là màu đỏ rực, chỉ là khung cảnh này tôi dường như đã nhìn thấy rồi.
Trên giường cưới lớn, một người phụ nữ đang ngồi đoan chính, trên đầu cô được phủ một tấm khăn đỏ thẫm. Tôi không thể thấy rõ khuôn mặt của cô ấy. Ngay khi tôi nhìn thấy cô ấy, tân lang bước vào. Miệng anh ta nở một nụ cười dịu dàng: “ nương tử, chúng ta cùng uống rượu giao bôi nhé.”
Cuối cùng tôi đã nhìn thấy khuôn mặt của tân nương, dưới ánh nến đỏ có chút diêm dúa lòe loẹt, tình cảm nồng nàn nhìn tân lang, đôi má có chút ửng hồng: “ anh Phúc, được gả cho anh là may mắn nhất của cuộc đời em.”
Đối diện với cặp phu thê này, tôi vô cùng kinh sợ, trong lòng liên tục mặc niệm: "Thức dậy, thức dậy, thức dậy..."
Tuy nhiên, mọi thứ vẫn liên tục tiếp diễn, tân lang rắc chất độc vào ly rượu, tân nương sau khi uống rượu thất khiếu chảy máu, từ từ ngã xuống giường, máu bên dưới nhuộm tấm ga trải giường khiến màu đỏ thẫm trở nên sống động hơn.
Và ngay lúc tân nương ngã xuống, tôi nhìn thấy một khuôn mặt khác liền kề bên cửa sổ, ngũ quan đã bị biến dạng, đôi môi khẽ mở ra và trong mắt đầy nỗi sợ hãi.
Theo dõi ánh mắt của cô ấy, tôi từ từ quay lại, nhưng thấy rằng cô dâu đã chết tan chảy với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, biến thành một vũng thịt và chảy vào miệng chú rể.
“À!..." Tôi mạnh mẽ bật dậy và thở hổn hển trên giường, mồ hôi lạnh đã ướt đẫm quần áo.
“Tiểu Lam, có chuyện gì vậy?" Đường Vấn Mặc bước vào lo lắng hỏi.
Tôi đưa tay ra lau mồ hôi, nhìn thấy tay mình đang run rẩy. Tôi nghe giọng nói của Đường Vấn Mặc, tôi mới khôi phục lại thần sắc, nở một nụ cười xấu xí với anh ta, "Tôi vừa gặp ác mộng."
Giấc mơ này đã mơ liên tục hai lần rồi, hơn nữa đều cùng một nhân vật chính. Dường như có người muốn tiết lộ cho tôi một số thông tin, là Tân nương? Hay là Nhu Muội gì đó? Cũng có thể là Tân lang? Họ muốn nói gì với tôi? bây giờ, một chút manh mối cũng không có.
Hình ảnh cuối cùng, đến bây giờ vẫn là kí ức mới mẻ. Tôi đứng dậy khỏi ghế và nhìn ngắm bầu trời bên ngoài qua cửa sổ. Bầu trời xanh vẫn trong xanh và ánh nắng vàng lan tỏa. Mặc dù có ác mộng, cuộc sống vẫn tươi đẹp. "Tôi muốn đi tắm."
Đường Vấn Mặc nhìn thần sắc của Tôi đã khá hơn trước rất nhiều, vì vậy cảm thấy nhẹ nhõm một chút, "Tôi đã nhờ trợ lý mua quần áo cho cô."
“Uh." Tôi gật đầu và bước vào phòng tắm, không kĩ lưỡng quan sát biểu cảm trên gương mặt anh ấy. Rất lâu sau, tôi nghĩ, nếu tôi quan sát biểu cảm của anh ấy lúc đó và chú ý hơn một chút, có lẽ tôi có thể kịp thời phát hiện ra nhiều sự tình hơn.
Trong gương phản chiếu ra Một cô gái với nước da nhợt nhạt, đôi mắt to linh động lúc này có chút u ám, thỉnh thoảng biểu lộ nỗi buồn và kinh hãi. khuôn mặt của tôi rất đẹp, "Nguồn fb: Thoa tiểu quỷ - thích truyện trung hoa, đọc chương mới nhất ở web truyện-mới.online bỏ dấu khi tìm web"Đôi mắt trong veo sáng lấp lánh như sao trời, làn da trắng ngần tựa như một con búp bê sứ cầm trong lòng bàn tay của con người, nhưng vẻ ngoài này khiến tôi luôn bị nhầm là trẻ vị thành niên.
Nước nóng phun ra từ đỉnh đầu của tôi, cuối cùng thổi bay sự lạnh lẽo ra khỏi cơ thể. Đột nhiên tôi cảm thấy có gì đó lật đật, cộm cộm trên cổ, cúi đầu nhìn xuống, đó là chiếc quan tài nhỏ, khí nóng tỏa ra dày đặc, làm cho phòng tắm trở nên mịt mù.
Mở chiếc quan tài nhỏ, phát hiện vẫn còn một vài đồng bạc minh tệ trong đó. Lấy ra một đồng và cầm nó trong tay, Tôi thấy rằng trọng lượng của đồng xu bạc không nhẹ, khi nó nằm trong quan tài, tôi lại không cảm nhận đến, thật là một thế giới kì lạ. Mặc Tử Li tại sao lại muốn giúp tôi? Sự tình này tôi nhất định phải tìm hiểu rõ ràng.
Sau khi tắm, tôi cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, chợt nghĩ ra mình chưa thay quần áo. Tôi lưỡng lự liệu có nên gọi Đường Vấn Mặc hay không? Mặc dù anh ấy là anh trai tôi, nhưng việc này vẫn có chút bất tiện. Tôi chợt nghe bên ngoài có tiếng nói vọng vào: “ quần áo của cô ở ngoài cửa, cô muốn tôi mang vào giúp hay tự mình ra ngoài lấy?”
“Tôi sẽ tự lấy nó." Tôi vội vàng nói.
“Được, cẩn thận đừng để ngã." Đường Vấn Mặc nói xong liền rời khỏi phòng tắm. Tôi nghe thấy tiếng khóa cửa, liền thở phào nhẹ nhõm. Tôi không biết tại sao lại căng thẳng, nhưng trái tim tôi cứ phập phồng.