• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dòng nước mỏng manh hội tụ thành một bức màn nước lơ lửng giữa không trung, con trỏ phía trên la bàn bắt đầu tự xoay, lão đạo sĩ nhìn ánh mắt đần độn của tôi, vui tươi hớn hở nói: “ mỗi một chữ số trên mặt là bàn đều đại diện cho một phương vị, chờ khi nó dừng lại liền là hướng của Mục Hiểu.”

" Nhưng, ông đang làm gì vậy? Không phải nói đưa tôi đi xem tác dụng của phù chỉ hay sao? "Tôi nghi ngờ hỏi.

"Cô ngốc quá!” Lão đạo sĩ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói, " muốn biết hiệu quả của phù chỉ trước tiên phải xem tình hình của cậu nhóc, ngộ nhỡ, cậu ta gặp phải quỷ thì thế nào?”

Tôi im lặng một lúc, " ông có thể đưa cho tôi một phù chỉ để tôi thí nghiệm.”

" Làm sao có thể?" lão đạo sĩ tựa như nổi giận, phất tay một cái, lùi lại phía sau vài bước." Thứ đồ này luyện ra không dễ dàng, một lá một đồng ngân tệ, cô muốn mua không?”

“ thật keo kiệt”

Con trỏ trên la bàn đã dừng lại, một hình ảnh rõ ràng dần xuất hiện bên trong màn nước. Lúc đầu, nó không ổn định, nhưng càng ngày càng rõ nét hơn, giống như màn hình máy tính.

Thân ảnh Mục Hiểu xuất hiện trên màn hình. Cậu ta đang ngồi ở bàn đọc sách. Chỉ là tôi nhìn đồng hồ, bây giờ Mới hơn ba giờ chiều. Cậu ta nên ở trường, Tại sao lại dở nhà đọc sách?

"Cô nhìn xem, con quỷ nữ ám ảnh cậu ta đến rồi.” Lão đạo sĩ nhắc nhở khiến tôi khôi phục thần sắc.

Quả thực, trên màn ảnh Mục Hiểu đang nỗ lực đọc sách, nhưng tôi có thể thấy rõ ràng có một bàn tay đang chậm rãi muốn đặt lên vai cậu ta, chỉ là khuôn mặt của nữ quỷ vẫn chưa xuất hiện.

"phù chỉ đó có thực sự hữu ích không?" Tôi thì thầm với Lão đạo sĩ, tôi sợ kinh động những người trong ảnh, sau khi nói xong, tôi mới cảm thấy rằng, việc làm của mình có chút ngu ngốc.

"Đó là đương nhiên, Bổn lão đạo rất tự tin vào tay nghề của mình." Lão đạo sĩ cười tít mắt chạm vào bộ râu.

Thấy bàn tay đó sắp chạm trên vai Mục Hiểu, đột nhiên, nữ quỷ sau lưng cậu ta hét lớn. Mục Hiểu dường như cảm thấy điều gì đó, quay lại nhìn, không thấy gì, lắc đầu và tiếp tục đọc.

"Thế nào rồi?" Đạo sĩ già lắc đầu giọng điệu khoe khoang.

"Ông có thể thay đổi hướng của màn hình này không? Tôi thực sự muốn thấy bộ dạng thê thảm của con quỷ nữ đó." Thực sự, nữ quỷ nói rằng Mục Hiểu là con trai của bà ta, nhưng bà ta tiếp tục quấn lấy cậu ta và đe dọa tôi, bắt tôi Bảo vệ cậu ta thật tốt, lời nói và hành động của con quỷ nữ này thực sự mâu thuẫn.

"Được” lão đạo sĩ vui vẻ đồng ý

Ông ta điều chỉnh la bàn một chút, lần này, phía màn hình nước dịch chuyển tới phía sau Mục Hiểu, sau lưng cậu ta chính là con quỷ nữ đã đe dọa tôi.

Khuôn mặt của bà ta đã trở lại như lúc còn sống. Ngoại trừ việc tái nhợt, nó không khác mấy so với người bình thường. Tôi thấy hai tay bà ta chạm vào trước mặt, như thể đã chạm vào một bức chắn vô hình, không thể tiến về phía trước.

"Đạo sĩ già, tôi không ngờ phù chỉ của ông lại hữu dụng đến thế." Tôi tâng bốc ông ta không do dự, nhưng mắt tôi vẫn không rời khỏi màn hình một giây nào. Tôi muốn xem con quỷ nữ này muốn làm gì?

"Đó là tất nhiên."

Bà ta bị ngăn cách, lùi lại vài bước, ánh mắt dịu dàng nhìn Mục Hiểu, "Nguồn fb: Thoa tiểu quỷ - thích truyện trung hoa. Đọc chương mới nhất ở web truyện-mới.online bỏ dấu khi tìm web" trông đôi mắt đầy vẻ bất đắc dĩ, miệng thì thầm, "dường như cô ta có thể thay ta bảo vệ con, như vậy ta có thể yên lòng rồi"

" Bà ta rốt cục muốn làm gì? "Trong Vô thức, tôi nói ra những nghi ngờ của mình.

"Có vẻ như cô ta muốn đi chết." Lão Đạo sĩ nhìn vào màn hình một cách thờ ơ.

"Đi chết? Bà ta không phải đã chết rồi à?" Tôi bối rối.

"Chết của quỷ, đó là hồn bay phách tán, không có cơ hội đầu thai làm người, nữ quỷ này nhìn có vẻ như rất có tình có nghĩa."

"Chết? Ai có thể giết bà ta?”

"Ngoại trừ một vài yêu thế gia, còn có Phật giáo, đạo giáo, những kẻ sở trường thu thập linh hồn, chỉ có những con quỷ mạnh hơn cô ta mới có thể làm được, ngoài ra vẫn còn phu quân của cô, hắn ta giết quỷ chỉ bằng búng đầu ngón tay.”

“ ý ông là, có nhiều con quỷ mạnh hơn muốn giết bà ta?” Tôi lập tức nắm lấy trọng điểm trong lời nói của ông ta.

"Ừm... có vẻ như xác suất này lớn hơn."

Đột nhiên, tâm trí của tôi trong nháy mắt, có một dự cảm chẳng lành: “ ông có biện pháp đối phó với những con quỷ mạnh hơn con quỷ nữ không? Phù chỉ cũng được, bao nhiêu ngân tệ? Tôi mua.”

"Có thì có, nhưng chỉ có thể dùng để hộ mệnh, quỷ hồn mạnh hơn con quỷ nữ này hẳn đã đạt đến bậc trung cấp, phù chỉ của tôi chỉ là sơ cấp mà thôi.”

“ ông có cái gì, đều đưa cho tôi.” Tôi cấp thiết nói, nếu tôi dự đoán không sai, anh trai tôi có thể gặp nguy hiểm.

Lão đạo lấy một vài phù chỉ từ trong túi vải ra đưa cho tôi, miệng lẩm nhẩm: “ thật không hiểu cô đang làm cái quái gì, con quỷ nữ đó không phải đe dọa cô gì chứ? Tại sao lại nóng vội như thế này?”

Tôi cầm phù chỉ trong lòng bàn tay, rút điện thoại gọi cho anh trai tôi, trong lòng không ngừng cầu nguyện cho anh ấy đừng xảy ra chuyện gì.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối, tôi nghe thấy tiếng của Đường Vấn Mặc, liền thở phào nhẹ nhõm,:” Đường Vấn Mặc, bây giờ anh đang ở đâu?”

Ngữ khí của Đường Vấn Mặc có chút ung dung, trong điện thoại xen lẫn vài tiếng thì thầm, “ có việc cần giải quyết, sao vậy? Cafe không ngon à?”

Trong lòng lại trào lên cảm giác hồi hộp, tôi vội hỏi: “ có phải anh muốn đến sân golf không? Đã lên đường chưa?”

Đường Vấn Mặc cười nhẹ một tiếng:” sao vậy? Muốn đến tìm tôi à?”

Lần này, tôi vô thức bị tiếng cười của anh ta làm cho kinh sợ, đứng bật dậy đi ra cửa:” anh đừng đi, đợi tôi đến tìm anh, trước khi tôi đến anh vạn lần không được đi, nghe rõ chứ?”

“ chuyện gì vậy?” Đường Vấn Mặc phát hiện ra lời nói của tôi có gì đó không đúng, nghi ngờ hỏi.

“ dài dòng lắm không thể nói qua điện thoại được, anh đợi tôi ở ngoài, tôi sẽ đến nhanh nhất có thể, nếu bên trong có người chết anh cũng không được vào, bằng không hậu quả rất khó lường.” Tôi sải bước ra xe, rất sợ anh ấy sẽ bị cuốn vào trong.

“ oh, được, tôi sẽ không vào.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK