"Cần ngươi nhắc nhở sao?" Tiếu Văn khinh thường hừ lạnh một tiếng, đại tiểu thư một khi có chuyện, thân là cận vệ như hắn đương nhiên khó thoát trách nhiệm
Ba người kia là lần đầu tiên chấp hành nhiệm vụ, có chút sốt sắng, nhiều hơn lại là hưng phấn. Vốn dĩ trong danh sách là không có bọn họ, bây giờ đột nhiên bị Lam Kiều tuyển chọn, để cho bọn họ kích động không thôi, ánh mắt nhìn về phía Lam Kiều cũng có chút cảm kích. Giờ khắc này, Lam Kiều đang an bài bố trí, nhắc nhở những công việc chú ý, bọn họ cũng tập trung tinh thần chăm chú nghe, thỉnh thoảng dùng bút ký ghi lại.
Tiếu Văn cảm giác mình lần này bên trong giao chiến với Lam Kiều, thắng 1 trận, tâm tình sung sướng. Đối mặt công tác, hắn cũng là cực kỳ nghiêm túc thật lòng, cũng không có tiếp tục làm trái lại với Lam Kiều, chỉ là trí nhớ của hắn rất tốt, rất nhiều thứ đều có thể đã gặp qua là không quên được, cũng không có dùng bút ghi lại.
Người không được tuyển chọn khác lại có chút thất vọng, âm thầm quyết định chủ ý, sau này phải chăm học khổ luyện, nâng lên bản lĩnh, tăng cường thực lực, tranh thủ ở trước mặt Lam Kiều bày ra một phen.
Tần Phong biết mình cơ sở quá kém, đối với rớt tuyển lại cảm thấy chuyện đương nhiên, bởi vì chưa từng chờ mong, ngược lại không có chênh lệch quá to lớn. Chỉ là trong lòng cũng mơ hồ kỳ vọng, chính mình có một ngày cũng có thể như Kiều tỷ, Tiếu Văn lợi hại như vậy, đến lúc đó, báo thù cũng là chuyện dễ dàng rồi.
Theo giáo mẫu cùng nhau dùng bữa sáng, thật sự là một chuyện cực khổ. Truyện Mỹ Thực
Nam Cung gia đẳng cấp nghiêm ngặt, giáo mẫu ngồi ở chủ vị, Nam Cung Vũ ngồi ở một bên, bọn cận vệ đứng ngoài 1 mét, bầu không khí quá mức yên tĩnh, Nam Cung Vũ ngồi nghiêm chỉnh, cực kỳ không dễ chịu, làm bộ ăn vài miếng thì để dao nĩa xuống, thật sự là không có khẩu vị gì.
Bữa sáng hôm nay rất phong phú, đầu bếp làm bữa sáng tốt nghiệp từ học viện đầu bếp Cordon Bleu của nước Pháp, am hiểu cơm tây và tráng miệng kiểu Pháp, giáo mẫu không thích thức ăn ngọt, nhưng hôm nay bữa sáng lại có rất nhiều bánh ga tô kiểu Pháp tinh xảo lại mỹ quan. Ngoại hình của bánh ga tô cực kỳ chân thực, làm thành anh đào lớn, quả chanh, quả táo, cây quýt các dáng, còn có một tòa chân nến và băng sơn, trông rất sống động, vẻn vẹn từ tạo hình vẻ ngoài thì nhìn ra được đầu bếp để tâm, hiển nhiên đầu bếp vì lấy niềm vui của đại tiểu thư, dùng hết tâm tư.
Cùng giáo mẫu ăn chung, áp lực Nam Cung Vũ rất lớn, ngay cả tráng miệng bình thường yêu nhất, hôm nay cũng nhạt như nước ốc, ăn thì không ngon.
"Không hợp khẩu vị?" Nam Cung Mộ hỏi.
"Không có khẩu vị." Nam Cung Vũ dùng khăn ăn lau miệng, biểu hiện lạnh nhạt. Ngày hôm qua chuyện mẫu thân tổn thương Lam Kiều, để nàng lòng mang khúc mắc, thật sự là rất khó bày ra sắc mặt tốt.
Nam Cung Mộ trong nháy mắt cũng mất khẩu vị, đứng lên nói, "Chúng ta bây giờ liền đi."
"Nhanh như vậy?" Nam Cung Vũ kinh ngạc nói. Nàng cho rằng có thể trở về phủ đệ của chính mình bàn giao thu thập một phen mới rời khỏi.
"Bữa tiệc hẹn 12 giờ, không thể tới trễ." Nam Cung Mộ luôn luôn đúng giờ, không thích nhất đồng bọn hợp tác không có khái niệm thời gian.
Giáo mẫu đi ở phía trước, Nam Cung Vũ chỉ đành theo sau, máy bay tư nhân đã ở trên sân cỏ bên ngoài chờ đợi đã lâu.
Nam Cung Vũ âm thầm thở dài, rời khỏi đến vội như vậy, vẫn không có thể cố gắng từ biệt với Lam Kiều một phen, phải cả hai tháng đều không thấy được Lam Kiều tỷ tỷ, thật là không có thói quen.
Lam Kiều mới vừa nói những công việc chú ý, người truyền lời thì tiến đến, để đám người Tiếu Văn nhanh chóng chạy tới máy bay tư nhân, lên đường rời khỏi. Lam Kiều không nghĩ tới sẽ vội vàng như vậy, đám người Tiếu Văn vội vội vàng vàng rời đi, đám người còn lại cũng ở tại chỗ giải tán, trong phòng chỉ còn dư lại một mình Lam Kiều, cảm giác mất mát cô tịch đột nhiên trở nên rõ ràng như thế.
Trước đó quen bận bịu, bây giờ đột nhiên trở nên thanh nhàn, không có việc gì, Lam Kiều trái lại có chút hoảng hốt, toàn thân trên dưới cũng không được tự nhiên.
Lam Kiều đẩy ra cửa sổ, đốt một điếu thuốc, tựa hồ chỉ có như vậy mới có thể che lấp hoảng loạn trong lòng cô. Lam Kiều đã cai thuốc lá một đoạn thời gian, đại tiểu thư không thích mùi thuốc lá, cho dù thỉnh thoảng nghiện khó chịu, cô cũng có thể nhẫn nại vượt qua. Nhưng hôm nay, cô lại phá giới, không biết sao, cô cảm thấy có chút tâm mệt.
Tần Phong chẳng biết lúc nào đi vào, trong tay nhấc theo một túi lớn lon, ngay cả hắn cũng nhìn ra tâm tình hôm nay của Kiều tỷ rất không tốt.
"Kiều tỷ uống rượu không?" Tần Phong đem bia đưa tới.
Lam Kiều bình thường không uống rượu, làm cận vệ, nàng cần bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu duy trì tỉnh táo, ngay cả ngủ cũng không dám ngủ đến quá nặng. Nhưng bây giờ, tựa hồ không cần.
Lam Kiều tiếp nhận lấy, kéo ra lon.
Tần Phong bồi tiếp nàng cùng uống rượu.
"Nghe nói, đại tiểu thư lập tức sẽ đính hôn." Chuyện này đã chính thức tuyên bố ở bang phái rồi, tất cả mọi người biết, đã là sự thực thay đổi không được.
"Ta biết." Lam Kiều mạnh mẽ hút một hơi thuốc, ngực đau đớn. Tần Phong trước liền biết sự quan hệ giữa hai người, giờ khắc này cũng không biết nên mở miệng an ủi như thế nào, chỉ đành bồi tiếp Kiều tỷ tiếp tục uống rượu buồn.
Tần Phong trước đó thì biết quan hệ giữa hai người, giờ khắc này cũng không biết nên mở miệng an ủi như thế nào, chỉ đành cùng Kiều tỷ tiếp tục uống rượu buồn.
Ngày ấy, Lam Kiều một điếu tiếp một điếu không ngừng mà hút thuốc, một lon tiếp một lon không ngừng mà uống rượu, mãi đến tận đem thuốc trên người hai người đều hút hết, đem một túi lon lớn Tần Phong mang đến đều uống cạn sạch, còn chuẩn bị ra ngoài mua thêm nữa, may là Tần Phong cực lực ngăn cản, cuối cùng mới coi như thôi.
Nam Cung Phi đang chờ ở phòng vẽ, bây giờ cơ hội thấy tỷ tỷ trở nên nhiều rồi, người giống như càng ngày càng trông rất sống động, chi tiết nhỏ xử lý đến càng thêm hoàn mỹ, Nam Cung Phi nhìn chân dung, cực kỳ thỏa mãn.
Vu Hạo có lần giáo huấn trước, không dám tùy tiện tiến vào, có được sự cho phép của Nam Cung Phi, mới vào cửa báo cáo.
Vu Hạo ngay lập tức đem tin tức Nam Cung Vũ đính hôn báo cho Nam Cung Phi biết, Nam Cung Phi một cước đá ngã lăn bàn vẽ, mặt có vẻ không vui vẻ.
Vu Hạo vội vàng nói, "Có nhà chồng gia tộc Hà thị này, Nam Cung Vũ như hổ thêm cánh, sau này càng không dễ đối phó rồi."
Nam Cung Phi tức giận bất bình nói, "Hà Dật Nhiên, công tử hào hoa kia? Hắn cũng xứng có được tỷ tỷ ta?"
Vu Hạo có chút hơi kinh ngạc, hắn vốn cho rằng Nam Cung Phi bất mãn với thực lực Nam Cung Vũ tăng mạnh, địa vị càng thêm vững chắc, há biết Nam Cung Phi tức giận là, đối với vụ hôn nhân này không hài lòng, cảm thấy Hà Dật Nhiên không xứng với Nam Cung Vũ.
Vu Hạo đoán không ra tâm tư của Nam Cung Phi, không dám tùy tiện nói tiếp.
Nam Cung Phi vừa rồi dưới sự kích động đá ngã lăn bàn vẽ, chân dung rơi xuống đất, trên giấy vẽ xé rách một đạo lỗ hổng thật dài.
Nam Cung Phi có chút hối hận, một lần nữa đem bàn vẽ từ trên mặt đất nâng lên, Vu Hạo đi lên trước chuẩn bị hỗ trợ, lại bị Nam Cung Phi quát bảo ngưng lại, "Ngươi đừng chạm!"
Vu Hạo nhanh chóng rút tay trở về, lui về phía sau hai bước.
Nam Cung Phi đem giấy vẽ lấy xuống, dùng keo dán từng chút từng chút một cẩn thận dán lại, chỉ là làm sao cứu vãn đều không thể trở về hình dáng ban đầu, giống như là quan hệ của nàng và tỷ tỷ vỡ tan trước đó. Nam Cung Phi hơi có chút khổ não, nâng cằm dừng ở bóng hình xinh đẹp của người trong bức họa.
Trên máy bay tư nhân, Nam Cung Vũ nhìn trời xanh mây trắng ngoài cửa sổ đờ ra. Thấy được bầu trời xanh xanh, đột nhiên liền nghĩ đến Lam Kiều, rõ ràng vừa mới tách ra, lại bắt đầu nhớ nhung.
Giáo mẫu đi qua, đem một tờ tư liệu ném tới trước mặt Nam Cung Vũ, đem Nam Cung Vũ đang thần du phát ngẩng xa xôi dọa hết hồn.
"Tư liệu gia tộc Hà thị." Giáo mẫu ngồi xuống đối diện Nam Cung Vũ.
Nam Cung Vũ cho dù không tình nguyện, ngay ở trước mặt mẫu thân, cũng không thể không cầm lấy văn kiện kiên trì lật xem.
Bên trong ghi chép một ít tình báo của gia tộc Hà thị cùng với Hà Dật Nhiên, gia tộc Hà thị sự nghiệp ton lớn, thế lực khá rộng rãi, còn về Hà Dật Nhiên, tính chuyên nghiệp rất mạnh, rất có dã tâm, sau khi tiếp nhận sản nghiệp gia tộc làm rất nhiều cải cách đổi mới, cũng đem sự nghiệp gia tộc làm lớn ra gấp mấy lần. Nhưng mà phương diện cuộc sống riêng lại có chút hỗn loạn, thường thường đổi bạn gái, từ bộ dạng non nớt đến minh tinh đang hot, từ gợi cảm yêu nghiệt đến ngọc nữ thanh thuần, loại hình gì đều có, đọc rất nhiều sách, bởi vì một cái chân đạp mấy cái thuyền còn nhiều lần trãi qua đầu đề của giới giải trí.
Vì lợi ích của gia tộc, hi sinh hạnh phúc cá nhân, chuyện này ở Nam Cung gia là rất bình thường, chỉ có điều tại sao mẫu thân một mực lựa chọn nàng, mà không phải Nam Cung Phi?
Quả nhiên, mẫu thân cuối cùng là bất công, chính mình không tranh nổi, không so được.
"Cuộc sống riêng thật là đặc sắc phong phú." Nam Cung Vũ sau khi xem xong tổng kết một câu tiếp tục giễu cợt nói, "Sau này ta chắc sẽ có rất nhiều con riêng đó."
"Những thứ này không quan trọng." Nam Cung Mộ hiển nhiên đối với những chuyện hư hỏng của Hà Dật Nhiên kia rõ rõ ràng ràng, chỉ có điều cũng không để ý.
Đối với ngươi mà nói, quan trọng là quyền thế và lợi ích, ta chẳng qua là vật hy sinh của gia tộc, đương nhiên không quan trọng. Nam Cung Vũ trong lòng cười gằn, nhưng không có nói ra.
Bầu không khí lần nữa rơi vào trầm mặc, tựa hồ từ sau khi Nam Cung Lâm tự sát, sự quan hệ giữa hai người liền bắt đầu trở nên căng thẳng, như đi trên băng mỏng, mâu thuẫn ngày càng sắc bén, mãi đến tận bị vu hại ám sát, bị đánh gãy hai chân, mâu thuẫn giữa hai người triệt để kích phát, quan hệ triệt để vỡ tan.
Bây giờ giữa hai người chỉ là ôn hòa duy trì mặt ngoài, yếu đuối đến không đỡ nổi một đòn, hai người không hẹn mà cùng không hề đề cập chuyện đoạn tuyệt quan hệ trục xuất lần trước, nhưng vết nứt bên trong cũng rốt cuộc không cách nào khôi phục như lúc ban đầu. Vết thương của hai chân có thể theo thời gian chậm rãi khép lại, nhưng thương tổn tạo thành trong lòng lại mãi mãi cũng không cách nào khép lại.
Nam Cung Mộ có chút buồn bực, nhấp ngụm trà thắm giọng, tiếp tục đánh vỡ trầm mặc nói, "Bữa tiệc buổi trưa hôm nay, đối phương là nhà cung cấp chủ yếu khu vực sản nghiệp phía đông của chúng ta, làm người cẩn thận cực điểm, chỉ cung cấp thương phẩm cho khách quen, chưa bao giờ tiếp đón người ngoài. Sau này toàn bộ chuyện làm ăn khu phía đông của nhà chúng ta giao cho ngươi phụ trách."
Nam Cung Vũ ừ một tiếng, bầu không khí lần nữa rơi vào lúng túng.
Một lát sau, Nam Cung Mộ lại hỏi, "Lần này ngươi ra ngoài mang theo mấy vệ sĩ."
Nam Cung Vũ không trả lời, liếc mắt ra hiệu, đoàn người Tiếu Văn đi lên phía trước, thi lễ một cái với giáo mẫu.
Nam Cung Mộ đối với Tiếu Văn có chút ấn tượng, ba người khác lại là lần đầu tiên nhìn thấy, "Đều là người mới? Lam Kiều đâu?"
"Ngày hôm qua không phải là bị ngươi đánh bị thương sao?" Trong lời nói Nam Cung Vũ mơ hồ có chút trào phúng.
"Thì một chút vết thương như vậy?" Nam Cung Mộ có chút bất mãn nói.
"Để tránh lại bị ngươi ngộ thương, ta để nàng nghỉ ngơi trong nhà." Nam Cung Vũ nhìn trời xanh ngoài cửa sổ, thờ ơ nói.
Ai cũng nghe được oán khí ẩn giấu trong lời nói của Nam Cung Vũ, Tiếu Văn âm thầm hoảng sợ, không khỏi đối với đại tiểu thư nhiều thêm mấy phần sùng bái, dám nói chuyện như thế với giáo mẫu, chỉ sợ cũng chỉ có đại tiểu thư rồi.
Nam Cung Vũ để Nam Cung Mộ càng buồn bực, hận không thể một bạt tai đập tới, cuối cùng vẫn là đè xuống lửa giận, trầm giọng nói, "Mấy người các ngươi, hai tháng này tạm thời đi theo bên người đại tiểu thư." Nam Cung Mộ từ trong hộ vệ của chính mình chỉ mấy người cho Nam Cung Vũ, mấy người này kinh nghiệm phong phú, đã bên người cô đến mấy năm, làm việc cực kỳ tin cậy.
Nam Cung Vũ không hé răng, chưa nói muốn cũng chưa nói không muốn.
Tiếu Văn cảm thấy chuyện này tựa hồ không phù hợp với lời đồn, hắn nghe nói Nam Cung Vũ vô cùng không được sủng ái, hôm nay gặp mặt, giáo mẫu tựa hồ muốn hòa hoãn quan hệ, phá vỡ cục diện bế tắc, một mực nói chuyện dài dòng, ngược lại là Nam Cung Vũ, thờ ơ, lạnh nhạt, cũng không cảm kích.
Hết chương 33