Đúng lúc này từ một hướng khác ở phía xa lại vang lên một tiếng gầm chấn động nước biển, một con Tinh Tinh to lớn đang dùng tốc độ cực nhanh bay nhảy trên những ngọn tiểu sơn phóng về hướng này. Chỉ trong chốc lát thân hình to lớn của nó đã đáp xuống mặt biển, trực tiếp đạp ngay vị trí mà con vật kia đang ẩn nấp dưới nước.
Lại một trận sóng dữ giấy lên, đám người kia lúc này đã không còn đứng yên ở khu vực này nữa. Tất cả đã chuyển hướng chạy về lại phần bên kia của kết giới, và điều kỳ lạ là sau khi qua khỏi phần kết giới bên này họ vẫn có thể quan sát cuộc chiến kia, nhưng lại không hề bị ảnh hưởng chút nào bởi sóng biển và kình lực dữ dội kia nữa.
Tất cả những việc xảy ra này từ đầu tới cuối bốn người Tôn Dương đều đã chứng kiến tất cả, bọn hắn bay lên không trung trên cao, tầm mắt đủ để quan sát tất cả, nhưng không hề vượt ra ngoài phạm vi mặt biển mà chỉ đứng nguyên tại chỗ quan sát ở phía xa kia.
Cả bốn người đều kinh hãi nhìn trận chiến của những con thú phía xa kia, Phan Thanh Xương không nhịn được kêu lên một tiếng.
- -- Đám thú này là gì vậy chứ, thật biến thái sức mạnh quả thực khủng bố hết chỗ nói…!
- -- Có lẽ là Linh Thú thủ hộ lăng mộ của Thánh Hoàng…! Sùng Văn suy ngẫm nói.
- -- Ừ… Cũng có lẽ là vậy… Theo nguồn sức mạnh này thì có lẽ chắc cũng đã vượt qua đẳng cấp lục giai rồi… Có lẽ đã đạt đến thất giai trở lên, ngang tầm với Thiên Vương hoặc Thiên Quân của nhân loại…! Tôn Dương nhìn ba con thú đang quấn lấy nhau ở phía xa, hắn ước lượng sức mạnh rồi đánh giá nói.
Bởi vì thực lực do mấy đầu thú này thể hiện ra tuy mạnh, nhưng Tôn Dương là người đã từng chứng kiến sức mạnh của Đế cấp, không nói đi đâu xa Ngãi Đế Lục Hàn và Yêu Liên Toả Định chính là ví dụ tốt nhất cả hai đều là thuộc hàng Đế cấp sức mạnh cực kì khủng bố, thực lực của mấy đầu thú này rất mạnh mẽ nhưng còn chưa làm cho Tôn Dương có cảm giác sợ hãi như Đế cấp, vì vậy hắn có thể dựa vào đó khẳng định chúng chỉ có thể từ ngang cấp Thiên Quân trở xuống.
- -- Nếu theo Tôn huynh nói vậy thì chúng cách thực lực của chúng ta bao nhiêu cấp bậc…! Phan Thanh Xương nghe Tôn Dương nói vậy thì hiếu kỳ hỏi lại, hiện tại hắn chỉ biết mấy đầu thú khổng lồ này bọn hắn không thể trêu vào nỗi, chứ không hề biết cách phân chia cảnh giới của Lục Địa thế giới của Tôn Dương.
- -- Là cách ba đại cảnh giới và mười hai tiểu cảnh giới, “ Địa Tướng “ “ Thiên Tướng “Thiên Vương “ “ Thiên Quân “...! Phan Thanh Xương vừa hỏi xong Tôn Dương còn chưa kịp trả lời thì Cẩm Linh đã chen mồm lên tiếng.
- -- Ách, ba đại cảnh giới và mười hai tiểu cảnh giới, vậy thì ta nghĩ chúng ta nên ở yên đây thì hơn… Có đám thú này thủ hộ thì chúng ta mơ tưởng sờ được đến bảo vật nơi này…! Sùng Văn nghe xong thì dứt khoát nói, bởi vì hắn biết cảnh giới một khi đã lên cao thì sức mạnh tăng lên chênh lệch càng lớn, muốn vượt cấp khiêu chiến cũng sẽ khó khăn gấp vạn lần, vì vậy muốn từ trong miệng đám thú này cướp đồ là chuyện gian toàn không có khả năng.
- -- Vậy trước tiên cứ quan sát tình hình đã…! Tôn Dương nói.
OoO
Trận chiến bên trong càng lúc càng dữ dội, con Tinh Tinh to lớn ôm lấy hai cái xúc tu kẹp vào hai bên nách của mình mà dữ chặt. Hai chân cắm dưới mặt biển còn đạp thêm hai cái xúc tu nhấn sấu xuống đất cát, con Bạch Tuộc bị nắm giữ nó điên cuồng bạo động liên tục giãy giụa, bốn cái xúc tu còn lại điên cuồng quốc loạn đập tung nước biển. Nhân Ngưu chớp lấy cơ hội phối hợp với Tinh Tinh dùng quả đấm lớn với sức tàn phá cực mạnh điên cuồng đập vào đỉnh đầu của con Bạch Tuộc.
Dưới sự phối hợp của Nhân Ngưu và Tinh Tinh con Bạch Tuộc liên tục nếm chịu đau khổ, sức lực bị giảm đi nhanh chóng. Những cái xúc tu vẫn liên tục khua loạn nhưng không còn mạnh mẽ như trước nữa, giữa lúc trận chiến kinh thiên động biển tưởng chừng như đã đến hồi kết thì cái nhân vật bị quảng đi xa lại một lần nữa quay trở lại, con cá Sấu lúc này hai mắt đỏ rực trên người lại mọc ra thêm nhiều gai góc sắc nhọn, bộ dáng có vẽ như sức mạnh đã được tăng lên khí thế toả ra còn cuồng bạo hơn trước rất nhiều. Cái đuôi đầy gai của nó mạnh mẽ quet ngang đem Tinh Tinh chắn trước mặt nó một đòn đạp bay ra ngoài một đoạn rồi ngã xuống nước, nhưng đâu ai ngờ được bản chất con Tinh Tinh này vốn đã lì lợm, nó mặc dù thân hình bị quét bay đi chịu đau đớn nhưng bốn cái xúc tu của con Bạch Tuộc vẫn bị nó ôm chặt không buông vì thế lúc nó bay đi cũng đã kéo bừa theo con Bạch Tuộc ra một đoạn trên biển.
Nhân Ngưu ở đầu bên này được thế cũng tiện tay vơ lấy hai cái xúc tu kéo lại, nhất thời tạo ra tình huống con Bạch Tuộc lúc này như một sợi dây bị hai đầu giữ lại kéo căng ra như muốn xé nó thành hai nửa, con Cá Sấu lại một lần nữa tấn công lần này mục tiêu của nó là Nhân Ngưu, bởi vì nguyên nhân răng của nó đã bị Nhân Ngưu đập gãy hết cho nên lúc này nó chỉ có thể dùng đuôi của mình và bốn cái móng vuốt để công kích, cái đuôi lại một lần nữa mạnh mẽ từ vươn thẳng lên trời quốc xuống đỉnh đầu Nhân Ngưu, Nhân Ngưu thấy vậy cũng không hoảng loạn nó gầm lên một tiếng dụng sức kéo lấy xúc tu của Bạch Tuộc ra thêm một đoạn lách người sang một bên, đuôi cá Sấu bổ xuống ngay vị trí Nhân Ngưu vừa đứng nhưng ở đó lúc này là xúc tu của Bạch Tuộc đang chắn ngang, còn Nhân Ngưu thì đã đứng một hướng khác, cái đuôi đạp mạnh xuống sức mạnh khổng lồ mạnh mẽ cắt ngang hai cái xúc tu một đoạn khiến chúng đứt rời ra.
Bạch Tuộc bị chặt đứt xúc tu cảm giác đau đớn khiến nó điên cuồng bạo động sức mạnh trong phút chốc điên cuồng tăng lên, bốn cái xúc tu đang bị Tinh Tinh ôm lấy lúc này trở nên mạnh mẽ nhất hỏng lên cao kéo theo thân thể to lớn của con Tinh Tinh lên trời rồi vung mạnh đem nó hất bay ra xa, không còn trở ngại con Bạch Tuộc như phát điên bỏ qua Nhân Ngưu mà lao về phía cá Sấu đem xúc tu quấn chặt nó lại, bên dưới cái đầu lớn một cái miệng đầy răng nhọn há ra phun ra một thứ chất dịch màu đen thui có sức ăn mòn cực mạnh phun lên đỉnh đầu cá Sấu, những cái gai nhọn trên đầu nó rất nhanh bị chất dịch đen này hoá đi ăn mòn từ từ rồi biến mất nó vẫn tiếp tục phát tán ăn qua lớp vảy dày cộm kia bắt đầu lòi ra máu thịt nhuộm đỏ nước biển, tình trạng khủng khiếp như vậy diễn ra, Nhân Ngưu và Tinh Tinh mỗi bên một đường né ra thật xa.
Tinh Tinh trèo lên đỉnh một ngọn tiểu sơn nhìn về bên này liên tục gầm rú nhưng không có hành động nào cả, Nhân Ngưu cũng rất thông minh nó ôm lấy một ngọn tiểu sơn chắn trước mặt mình ngăn lại chất dịch màu đen kia đang lan tới trong nước, nó cũng đạp chân lên đó nhìn về một vùng nước biển đỏ rực bên này trong miệng cũng phát ra tiếng gầm gừ nhè nhẹ.
Giữa lúc cá Sấu dường như sinh mệnh sắp kết thúc, từ trong một toà Thiên Môn trên ngọn đại Sơn kia bắn ra một chùm sáng chiếu thẳng vào người cá Sấu thân thể đang yếu ớt vì bị ăn mòn của nó lập tức cũng hoá thành chùm sáng phóng lên trời rồi hướng toà Thiên Môn kia mà bay đi nhập vào trong đó rồi biến mất. Theo đó từ ba toà Thiên Môn khác cũng phóng ra ba chùm sáng lần lượt chiếu vào Nhân Ngưu, Tinh Tinh và Bạch Tuộc đều hoá thành ba luồng sáng bay đi nhập vào trong đó. Không gian lại trở nên yên tĩnh, mặt biển cũng trở lại tĩnh lặng, nhưng không có một ai dám bước vào khu vực đó nữa, bởi vì tất cả đều thấy rõ mọi thứ tuy đã kết thúc nhưng thứ chất dịch màu đen của con Bạch Tuộc nhã ra kia vẫn còn lan tràn quanh đó. Bọn đều đã được chứng kiến uy lực ăn mòn khủng khiếp của nó, đối với con cá Sấu kia thực lực khủng bố như vậy còn không chịu nỗi bọn họ mà dính và thì chỉ có nước tiêu tán trong chớp mắt ngay.
Sự việc vừa xảy ra khiến bọn họ đều hiểu, sự đáng sợ của một Thánh Hoàng là như thế nào, chỉ riêng Linh Thú thủ hộ đã khủng khiếp như vậy nếu gặp phải những cơ quan do chính ông ta tạo ra thì sẽ khủng bố như thế nào đây, quả thật muốn đột nhập lăng một Thánh Hoàng tầm bảo đúng là không phải chuyện dễ dàng gì, vậy nên tiếp tục đi tiếp để có bảo vật hay nên rút lui để bảo toàn tính mạng đây.