Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không gian bên ngoài thành thỉnh thoảng vang lên từng tiếng trầm đục, thi thoảng lại vang lên từng tiếng kêu đau đớn như xé da cắt thịt, giữa không trung đêm tối có một thân ảnh đang điên cuồng huy động thân Pháp chật vật né trái tránh phải, nếu có người tới đây mà nhìn thấy cảnh này thì chắc chắn sẽ cho rằng người này đã tu luyện đến tàu hỏa nhập ma, điên điên khùng khùng ở trên không trung mà nhảy lui nhảy tới một bộ như đang đánh nhau với cường địch chật vật tránh né, trong miệng thỉnh thoảng còn phát ra tiếng rên rỉ đau đớn, nhưng nếu không phải hiện tại Áo bào trên người hắn thỉnh thoảng bị cắt nát vết máu loang lỗ thì người ta sẽ thật sự cho là hắn đang bị điên rồi tự sướng võ đạo. Thế nhưng tình hình hiện tại chỉ có người này là hiểu rõ nhất, hắn chính là tên trung niên Áo bào xám đang bị Tôn Dương hành hạ, giờ phút này hắn đã sợ hãi cực độ tâm như đã chết không còn dũng khí chiến đấu, trong đầu hắn bây giờ đều cho rằng tên thiếu niên kia chính là ma quỷ là một tên ma quỷ chân chính, ban đầu thì hắn vẫn có thể áp chế rung động trong lòng xuống mà chiến với Tôn Dương vài hiệp, nhưng sau vài hiệp đó hắn liên tục bị Tôn Dương cầm búa điên cuồng đập, khi thì chưởng khi thì quyền liên tục ấn xuống, sau vài lần va chạm hắn cuối cùng lại phát hiện ra một sự thật đáng hận, nguyên lai bản thân hắn không hề nhìn thấu thực lực của Tôn Dương, nhưng dựa theo lực lượng va chạm hắn có thể ước lượng được thực lực của Tôn Dương nhiều lắm cũng chỉ là Địa Tướng trung kỳ đỉnh phong, còn thua bản thân mình cả một đại cảnh giới và mấy tiểu cảnh giới. Nhưng hắn trăm ngàn lần nghĩ cũng không nghĩ ra tại sao tên thiếu niên này cảnh giới thấp hơn mình mà lực lượng lại đáng sợ như vậy.

Hiện tại giữa không trung có vô số sợi tàm ti đang không ngừng đâm qua xuyên lại khắp nơi, mà tên trung niên lúc này hễ cứ nhìn thấy những sợi tàm ti nhỏ xíu này thì lại nhảy dựng lên chật vật tránh càng xa càng tốt, giống như đang nhìn thấy bùa đòi mạng vậy, từng sợi Yêu Huyễn Tàm Ti vừa mỏng vừa nhỏ hoà lẫn vào bóng tối giăng ra dày đặc chằng chịt như những tia lazer bảo hộ bên trong các viện bảo tàng lớn, bất cứ thứ gì chạm vào nó đều sẽ trực tiếp bị cắt đứt thành từng mảnh, tên trung niên lúc này chính là đang bị rơi vào tình cảnh như vậy, Áo bào trên người hắn đã bị cắt nát te tua không chịu nổi, da thịt còn mơ hồ hiện ra từng cái vạch máu nhỏ như sợi chỉ khiến hắn không ngừng đau đớn rên rỉ, đối với sự sắc bén của những sợi dây quỷ dị này hắn tin tưởng nếu như mình sơ ý chạm vào thì bất cứ bộ phận nào trên cơ thể đều sẽ bị cắt đứt không thể nghi ngờ, lực lượng ngoại phóng phòng hộ thân thể sớm đã bị Tôn Dương đánh nát rồi bây giờ hắn không có gì để chống đỡ, chỉ biết chật vật tránh né ngay cả cơ hội phản kích cũng không có.

Lại nói đến Tôn Dương hắn lúc này ánh mắt đang chăm chú nhìn tên trung niên đang bị Tàm Ti hành hạ kia, ánh mắt hắn không có chút gợn sóng không có biểu tình gì, hắn chính là cố tình không giết cố tình hành hạ tên kia để tôi luyện kỹ năng khống chế Yêu Huyễn Tàm Ti, chờ cho đến khi một khoản thời gian trôi qua hắn chợt nhớ đến Kiều Mộng Cầm và Tuyết Kỷ vẫn còn đang cầm chân hai lão già ở trong thành, ý niệm khẽ động từng sợi tàm ti cuốn lại thành một vòng tròn lấy tên trung niên kia làm trung tâm điên cuồng xoáy tròn và thu nhỏ lại, tên trung niên thấy vậy hắn liền hoảng sợ căng thẳng lên, nếu như để cho những thứ này xiết vào thì chắc chắn hắn sẽ bị phanh thây thành cặn bã không thể nghi ngờ. Nhưng mặc cho hắn giãy giụa như thế nào tử cục của hắn đã định, ánh mắt hắn lộ vẽ tuyệt vọng cuối cùng toàn thân đều bị cắt nát từ đầu đến chân giống như thịt sấy rơi lả tả trên mặt đất.

Tôn Dương bình thản khẽ thở dài một hơi thì thầm lẩm bẩm “ Vẫn chưa đủ để ta xuất toàn lực… Rốt cuộc cực hạn của ta là ở mức nào? “ hắn thu lại toàn bộ tàm ti vào cơ thể ánh mắt lại chuyển về phía tên còn lại đang bị Tinh Liên định trụ mà kinh ngạc, chỉ thấy tên này lúc này toàn thân đều là tơ máu, hai chân đã bị ép nát mà quỳ trên mặt đất, thất khiếu không ngừng trào ra máu tươi, nhưng hắn vẫn cố gắng chống đỡ làm cho Tôn Dương có phần hơi ngạc nhiên, tuy Tinh Liên lúc này vẫn còn đang ở trạng thái búp sen chỉ mới nở ra ba cánh, nhưng dù là vậy thì lực lượng phóng ra không phải là một Thiên Tướng cảnh có thể kháng cự được, vậy mà tên này lại có thể chống đỡ được đến bây giờ quả thật là ngoài dự liệu của hắn, điều này chứng tỏ tên này là một tên luyện thể tu, độ cứng rắn của thân thể đã đạt đến một mức độ nhất định rồi, khó trách có thể kháng cự được đến bây giờ có thể thấy công Pháp mà hắn tu luyện phẩm cấp cũng không hề thấp.

Tên trung niên kia thấy Tôn Dương đến gần ánh mắt đầu tiên là lộ vẽ hoảng sợ, sau đó lại lộ ra vẽ cầu xin khoé miệng hắn tràn ra tia máu khẽ mấp máy như muốn nói gì đó, Tôn Dương nhíu mày một cái nghĩ nghĩ rồi hạ xuống đất, cũng không vội giết hắn liền giải khai lực định trụ ở phần đầu cho hắn rồi lạnh lùng hỏi “ Ngươi có gì muốn nói sao? “. Tên kia thấy đỉnh đầu mình vừa được giải khai liền thở hồng hộc như trâu chết, hắn cố nén lại đau đớn trong người không dám chậm trễ liền lập tức mở miệng cầu xin “ Tha, tha cho ta một mạng… Ta, ta nhất định sẽ báo đáp ngươi.. “

Tôn Dương nhíu mày cười lạnh một tiếng, nói như không có ý định buông tha cho hắn “ Tha cho ngươi, ngươi nói xem một kẻ như ngươi còn có thứ gì đáng giá hơn cái mạng của ngươi để báo đáp ta sao? “

“ Có có có… Ta, ta biết một bí mật có liên quan đến Thần Linh.. “ Tên kia thất Tôn Dương thủ thế như muốn ra tay hắn liền gấp gáp nói.

“ Ồ bí mật có liên quan đến Thần Linh “ Tôn Dương vừa nghe đến liền bán tín bán nghi đồng thời cũng có chút hứng thú hỏi, đối với một kẻ sắp bị hắn đem lên cân để bán cho diêm vương nói ra những lời này hắn cũng có phần tin tưởng đi, không có kẻ ngốc nào nguyện ý dùng kéo cắt đứt sợi tóc đang treo cái mạng nhỏ của mình đâu a.

“ Đúng vậy, là ta đã vô tình biết được một huyệt động bí mật ở Phi Thiên thành, ở bên trong huyệt động có một toà tế đàn dùng để dẫn Thần hồn lực của Thần Linh hạ phàm, dường như là trên Thần Giới đang xảy ra chuyện gì đó cho nên những Thần Linh này đã thông qua tế đàn đưa một tia Thần hồn lực hạ phàm để tìm những thiên tài ở nhân giang bồi dưỡng nhanh chóng thành Thần để phi thăng.. “. Tên trung niên kia vừa nhìn sắc mặt của Tôn Dương vừa nói ra.

“ Hừ ngươi cũng có tài bịa chuyện nhỉ, ngươi tưởng ta là trẻ lên ba sao?… Thần Linh hạ phàm sao, bọn hắn đã phi thăng thành thần vĩnh viễn không cho phép trở lại nhân gian, mà nếu bọn hắn có thật sự dám xuống còn không sợ Lôi kiếp đánh cho nát mông sao? “ Tôn Dương cau có bày ra bộ mặt âm trầm tức giận như muốn tán cho tên trung niên này mấy cái bạt tai.

“ Á đừng đừng, nếu ngươi không tin thì ta có thể chứng minh.. “ tên trung niên thấy Tôn Dương muốn động thủ thì hoảng sợ kêu lên, ánh mắt còn lộ vẽ đau như cắt nhưng vẫn cắn răng nói.

“ Ngươi có thứ để chứng minh sao? Còn không mau lấy ra.. “ Tôn Dương thoáng kinh ngạc nhưng sau đó lại làm ra vẻ buồn bực không kiên nhẫn hỏi.

Tên trung niên vẻ mặt như nhỏ máu, hắn khẽ động ý niệm lập tức có một cái bình ngọc nhỏ bằng ngón tay út bay đến trước mặt Tôn Dương, trên bình ngọc nhỏ này có khí vụ như sương khói lượn lờ bốc lên, toàn thân bình còn tỏa ra quan vựng bạch lục nhàn nhạt nhìn rất tinh khiết và cao quý, giống như cái bình nhỏ này vốn không phải là vật thuộc về nhân giang vậy. Tôn Dương nhìn thấy cái bình nhỏ này tâm tình cũng thoáng rung động, khoảnh khắc bình nhỏ này vừa xuất hiện hắn liền cảm giác được huyết dịch trong cơ thể mình như muốn sôi trào lên tự động chạy tán loạn không yên, hắn kinh hãi vận lực áp chế xuống yên ổn trở lại lúc này mới nhìn tên trung niên kia hỏi “ Bên trong là chứa thứ gì? Vì sao còn cách một lớp bình ngọc mà lại ảnh hưởng đến huyết mạch của ta lợi hại như vậy? “

Tên trung niên nghe vậy liền lộ ra một nụ cười khổ đắng chát nói “ là một giọt Thần Huyết “ một câu ngắn gọn này của hắn làm cho Tôn Dương giật mình tim đập mạnh một cái, nhưng mặc kệ Tôn Dương đang há mồm ngây ngốc tên kia lại nói tiếp “ Thân thể của ta chính là nhờ phục dụng thần huyết này mà được cải biến trở nên cứng cỏi cường đại như bây giờ, vốn cứ tưởng là dư sức cướp đồ của ngươi, nhưng lại không ngờ ngươi lại biến thái như vậy, ta còn chưa kịp động thủ liền bị ngươi nhốt ở đây, bây giờ vì cái mạng nhỏ thần huyết tuy trân quý nhưng không có mạng dùng thì giữ cũng vô ích.. “

“ A, thì ra là vậy thảo nào có thể chống đỡ được Tinh Liên của ta… Nhưng mà loại bảo vật này làm sao ngươi lại có được.. “ Tôn Dương sau một hồi kinh ngạc liền rất tự nhiên đem bình nhỏ thu vào giống như là đồ của mình, làm cho tên trung niên kia nhìn mà đau lòng không thôi nhưng vẫn lên tiếng trả lời Tôn Dương “ Là ta trộm được trong tế đàn, lúc ta phát hiện ra huyệt động này ta đã bỏ ra thời gian hai năm để theo giỏi, cứ cách nửa năm là những Thần Linh kia lại hạ phàm một lần mỗi lần còn mang theo một số thứ gì đó rất trân quý, thần huyết này là một trong số đó, nhưng công dụng của nó chủ yếu là làm vật tế dẫn Thần Hồn lực của Thần Linh. Thông thường cứ đến lúc thì lại có một nhóm người thần bí tiến đến làm nghi lễ xong thì lập tức rời đi, sau vài canh giờ vị Thần Linh kia sẽ tự động giáng xuống mà đi tìm bọn họ, ta vẫn luôn một mực trốn ở một góc trong động theo dõi họ, lâu dần lá gan cũng lớn hơn hôm đó sau khi đám người kia làm hiến tế xong rời đi, ta bạo gan tiến lại gần những bức tượng Thần kia nhìn thấy Thần huyết đang không ngừng lưu chuyển, lòng tham không nhịn được liền dứt khoát chộp lấy một cái bình ngọc thu lấy một ít rồi chạy trốn. “

Tôn Dương há hốc mồm nhìn tên trung niên này “ Con mẹ nó đồng đạo a… Nhưng mà đồ trên đầu thái tuế cũng dám trộm cũng thật là quá Ngưu đi.. “ Hắn trợn mắt kinh hô một tiếng, sau đó lại thản nhiên hỏi tiếp “ Được ta tạm thời tin ngươi, thêm một việc cuối cùng ngươi nói cho ta biết Tế Đàn kia là ở đâu ta sẽ lập tức phóng thích ngươi, tha cho ngươi một mạng. “

Tên trung niên cắn răng trầm ngâm một lát sau đó ngẩn đầu nhìn Tôn Dương nói “ Ta không thể nói, ngươi hãy trực tiếp vào xem trí nhớ của ta đi “

Tôn Dương thập phần kinh ngạc, thật không ngờ tên này lại lớn gan như vậy dám để cho người tiến vào xem ký ức của mình, Tôn Dương cũng không do dự mà gật đầu một cái rồi đưa Thần niệm của mình tiến vào mi tâm của tên trung niên, hắn cũng không lo lắng tên này sẽ giở trò với mình, bởi vì hắn là kẻ quái thai hồn lực và thần niệm đều tách biệt cho nên nếu có bị công kích thì cũng không có ảnh hưởng với nhau, với lại hắn tin chắc tên này cũng không đi làm chuyện ngu xuẩn như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK