Điều này thật khiến cho đám người xung quanh trong lòng giấy lên báo điều suy nghĩ, phảng phất họ tưởng tượng như mấy bóng người kia là một cái mỏ chứa nguyên lực, liên tục truyền đi liên miên bất tuyệt mãi vẫn như không bao giờ khô cạn. Mà cái trận pháp khủng bố kia cũng giống như một cái động không đáy, dù cho bao nhiêu nguyên lực tràn vào nó đều có thể nuốt hết, mãi vẫn không bao giờ đủ.
Lúc này họ mới ý thức được sự đáng sợ của toàn trận pháp khởi động Thiên Môn kia là ở mức độ nào, là thứ mà bọn hắn căn bản không bao giờ dám chạm vào, và cũng đồng thời bọn hắn khiếp sợ thực lực của đám người kia, tu vi và nguyên lực của bọn hắn quá mức cường hãn. Thiết nghĩ nếu đổi lại là bọn hắn chỉ sợ là đã bị cái trận pháp kinh khủng kia hút khô từ lâu rồi, tuyệt đối không có khả năng chống chọi qua mấy canh giờ như đám người biến thái kia.
Mà hiện tại trong số những người đang đứng xem này, có một người sắc mặt hắn đang lúc xanh lúc trắng, mồ hôi vã ra đầy đầu. Hắn chính là kẻ mà lúc trước đã ngắt lời của Cẩm Linh xem thường trận pháp kia, hiện tại hắn đứng xem một màn này mà sợ hãi đến run người, hắn dù sao cũng là người có thực lực Địa Tướng cảnh, làm sao lại nhìn không ra cái lực hút khủng bố đang phát ra từ trận pháp kia chứ “ Quả thật quá đáng sợ “ trong lòng hắn khẽ run rẫy thầm thân một tiếng.
Lúc này cũng đồng dạng không chỉ có tên Địa Tướng kia, mà trong đám người đang xem lộn xộn cũng có bốn thân ảnh cũng đang híp mắt nhìn về phía mười tám người giữa sân. Trong đôi mắt của bọn hắn đều loé lên một tia yêu dị khác thường rồi lập tức biến mất.
Tuy nói hết thảy cả mười tám người này đều mang cho họ một sự khiếp sợ mãnh liệt, nhưng chung quy tiêu điểm của bọn họ vẫn là ba tên thiếu niên mười bảy mười tám tuổi kia, trong đầu bọn hắn lúc này tất cả chỉ có hai từ để diễn tả ba tên này “ Biến Thái “ đúng vậy là biến thái. Có người nỗi lên sự ghen tỵ đến đỏ mắt, ông trời làm sao lại bất công như vậy, ba tên kia cũng đồng dạng là có cảnh giới ngang với mình, đều là cảnh giới Địa Tướng cảnh trung kỳ, mà vì sao thực lực lại cách xa nhau quá lớn như vậy? Bọn hắn có thể hiên ngang đứng đó mà trút đi nguyên lực đồng dạng với mấy tên Thiên Tướng cảnh khủng bố kia nhưng từ đầu đến cuối mặt lại không nhăn lấy một cái.
Ở phía bên này, đến giờ phút này Cẩm Linh cũng đồng dạng là đang trợn trừng mắt, trong đầu nàng quay cuồng mang theo một đống dấu chấm hỏi. Nàng thật sự không tài nào hiểu được ba tên quái thai kia là được sinh ra như thế nào, là tu luyện như thế nào mà lại khiến người ghen tỵ đỏ mắt như vậy? Bọn hắn chỉ mới ở cạnh giới này mà nguyên lực tu luyện được đã khủng khiếp như vậy rồi, nếu như sau này bọn hắn tiến vào cảnh giới Thiên Quân hoặc Thiên Đến thì sẽ như thế nào đây. Huống hồ không nói đến nguyên lực, ngày cả lực chiến của bọn hắn đã rất ư biến thái tùy thời đều có thể chiến đấu vượt cấp, nàng càng nhìn bọn hắn trong lòng càng cảm thấy tự ti với bản thân mình, với thiên phú của nàng trong các tông môn đại phái và thế lực gia tộc thì không thể nghĩ ngờ là được xếp vào hàng thiên tài hiếm có rồi, thế nhưng hiện tại mấy tên trả tuổi đồng lứa với nàng kia lại cho nàng đã kích quá lớn.
Đôi bàn tay bé nhỏ trắng nõn của nàng khẽ nắm chặc, trong đôi mắt xinh đẹp chợt hiện lên một tia kiên cường nàng thầm nói “ Ta nhất định phải bước theo các ngươi, dù cho có không bằng thì cũng sẽ không để các ngươi bỏ ta quá xa “
Thế nhưng chuyện gì cũng có hai mặt của nó, lúc này trong số mười tám người đang truyền nguyên lực đã có một vài người nội tâm đã bắt đầu sinh ra khiếp đảm, tùy ngoài mặt bọn hắn vẫn dữ được vẽ bình tĩnh như thường, nhưng đâu ai biết được trong lòng bọn hắn lúc này có khổ mà không dám kêu lên, chỉ biết cắn răng kiên chì, trong lòng không ngừng dãy dụa cũng cầu khẩn, cầu cho trận pháp mau mau khởi động nếu không bọn hắn sẽ thật sự không chống đỡ nỗi nữa ak.
Trận này quá mức khủng khiếp, chỉ mới là trận khởi động mà đã cường hãn thế này rồi, nếu như khởi động xong thì mức độ khủng bố của nó sẽ như thế nào đây?
Mỗi người vẫn mang vẽ mặt lãnh đạm bình tĩnh như không có chuyện gì nhưng kỳ thực tâm đã gợn sóng, duy nhất chỉ có năm tử mắt hổ lúc này là vẫn bảo trụ tốt nhất, trên khuôn mặt của hắn không những không có vẻ suy yếu mà khoé miệng hắn còn lộ ra một nụ cười như đang chơi một trò chơi đầy hứng thú cùng kích thích. Thấy vậy năm tử cầm đầu kia đang đứng đối diện hắn trong lòng thầm kinh ngạc, tuy nói y hiện tại cũng giống như đối phương vẫn có đủ sức để duy trì, nhưng y thật không ngờ tu vi thực lực của năm tử gầy cơm kia lại mạnh như vậy, chí ít là cũng tương đồng với y đều là mang cảnh giới Thiên Tướng Hậu kỳ. Nhưng mà đối với y nam tử gầy còm kia cũng không phải là điều làm cho y ngạc nhiên nhất, điều làm y ngạc nhiên nhất chính là ba tên thiếu niên sâu không thấy đáy kia. Khoé miệng y khẻ giật giật quái dị nhìn ba người Tôn Dương, y hoài nghi liệu có phải ba tên trẻ tuổi này là đang tận lực che giấu thực lực hay không?
Rõ ràng là cảnh giới bọn hắn thể hiện ra đều chỉ là cảnh giới Địa Tướng trung kỳ, thế như thế quái nào bọn hắn lại có nguyên lực yêu nghiệt như vậy, có thể dây dưa kéo dài cho đến tận bây giờ, trong lòng y chấn động nhưng vẽ ngoài mặt vẫn tỏ ra lạnh nhạt như thường, giờ phút này y đã thật sự xem trọng ba tên thiếu niên này hơn vài phần. Không vì nguyên nhân gì khác, mà là vì trong lòng y đã đưa ra kết luận “ Che giấu thực lực “ đúng thế là bọn hắn đang che giấu thực lực, nếu không y không còn cách nào khác để lý giải được nguồn nguyên lực khủng bố kia là từ đâu ra.
Kỳ thật thì không ai biết ba người Tôn Dương đích xác là sử dụng nguyên lực của bản thân “ Sùng Văn là kẻ chuyên đi vẽ phù văn, mà chức nghiệp này là đòi hỏi phù sư phải là người thiên tu về tinh thần lực cường đại, còn có Linh lực không những phải dồi dào bất tuyệt mà còn là phải thật tình thuần cường hãn, vì thế cho nên có thể nói một phần sở trường của hắn chính là Linh lực ( Nguyên lực) nhưng dù vậy thì tình cảnh của hắn lúc này cũng không khác những người kia là mấy, tùy hắn thiên tử Linh lực nhưng dù sao cảnh giới của hắn vẫn còn thấp, miễn cưỡng có thể trụ được đến lúc này tuy vẫn còn chống đỡ được nhưng cũng sắp chạm đến cực hạn rồi.
Còn Phan Thanh Xương thì cũng đồng dạng là vì hắn có hai cái Pháp Ấn tách rời tu luyện, cho nên Ma Pháp ( Nguyên lực) của chính là dựa vào hai toà Pháp Ấn này hợp lại điên cuồng vận chuyển mà cũng ứng cho hắn sử dụng.
Còn về phía Tôn Dương thí lại chính là nhờ vào đoá Tinh Liên trong cơ thể hắn, đến lúc này hắn cũng thật sự kinh hãi đối với lực hút đáng sợ của trận pháp này, đồng thời cũng kinh hãi đối với đoá Tinh Liên trong khí hải của mình, cho đến tận bây giờ bản thân hắn vẫn cứ điên cuồng mà truyền đi nguyên lực, vậy mà bản thân hắn lại chỉ có một chút cảm giác suy nhược ngoài ra thì vẫn có dư sức để truyền đi nguyên lực, hắn nói thì quang sát Đoá Tình Liên còn chưa nở hết kia, chỉ thấy từ trên thân hoa sen liên tục trào ra vô số sương trắng mờ mịt rãi ra theo kinh mạch của hắn mà truyền đi liên miên không dứt. Điều này làm cho Tôn Dương kinh sợ không khỏi thầm than thở một tiếng “ Không hổ là nguyên Đan được tách ra từ Bán Thánh Thú, dù chỉ là một phần nhỏ mà đã cường đại như vậy, nếu như là nguyên Đan hoàn chỉnh thì sẽ khủng bố đến tình trạng nào đây “ nghĩ đến đây hắn không khỏi rùng mình một cái, trong đầu không khỏi hiện ra thân ảnh xinh đẹp đầy chết chóc kia, hắn thật không hiểu lúc trước là mình lấy dũng khí từ đâu ra mà lại có thể nói chuyện tùy ý với cô nàng khủng bố kia như vậy.
Nhưng có một điều mà Tôn Dương không nghĩ tới đó chính là một phần nhỏ nguyên Đan ngày nào mà Huyền Trân đưa vào thân thể hắn sớm đã bị hắn đồng hoá, biến thành vật thuộc về riêng mình hoàn toàn chặt đứt liên hệ với Huyền Trân rồi. Đoá Tinh Liên ngày hôm nay chính là do Tôn Dương đã dùng sự kiên trì cùng liều mạng mà đổi lấy, để cho một viên Nguyên Đan nhỏ nhỏ liều lĩnh mấy mắn thôn phệ được Ngãi Đế Yêu Liên mà lột xác hoá thành Tinh Liên cường đại thánh khiết có uy lực kinh người như vậy.
Trong dòng miên mang suy nghĩ của tất cả mọi người, trở lại với thực tại. Thời gian trôi qua rất lâu, dưới sự chú mục của mọi người, lúc này trong trận đã có vài người gần như đã đạt đến cực hạn, sắc mặt bọn hắn đang dần chuyển thành màu trắng bệch, tưởng chừng như đã không còn lực để tiếp tục đang định nhận mệnh mà buông tay thì lúc này ngay chính giữa trận pháp bức tượng năm tử ngạo thế kia vậy mà như có sinh mệnh, bắt đầu chuyển động. Ngày khi bức tượng chuyển động thì lực hút trên người mười tám người trong trận cũng lập tức tiêu thất triệt để biến mất không còn bóng dáng, làm cho một đám người như trút được gánh nặng hai tay buông xuống chống trên đầu gối của mình mà thở hồng hộc như trâu khác nược, mồ hôi lạnh đầy đầu.