Không có biện pháp, Lục Ninh chỉ có thể bất chấp tìm Trình Thương Thuật đến, Trình Thương Thuật cười như không cười liếc mắt nhìn Chung Du Bạch, nhanh chóng đến nói chuyện với tổ tiết mục, cuối cùng tổ tiết mục đáp ứng vào lúc đọc đề đổi thành Trình Thương Thuật, giọng nói của hắn rất rõ ràng, thanh âm cũng dễ nghe, không nói đủ tiêu chuẩn làm MC, nhưng tuyệt đối tốt hơn so với mấy MC kia, không xuất hiện mặt, chỉ là người đọc đề, tổ tiết mục ngược lại có thể chấp nhận.
Rốt cuộc bắt đầu thu tiết mục, trừ Lục Ninh Lục Viễn ra, còn có một nữ ngôi sao người Nhật, hẳn là một ca sĩ, bọn họ cũng không biết, nghĩ chắc cũng không phải ngôi sao có tư lịch gì, bởi vì người toàn bộ tổ tiết mục hầu như chỉ tập trung vào Lục Ninh Lục Viễn.
Lễ nghi của người Nhật Bản nghiêm cẩn đến mức làm cho người ta cảm thấy xa cách, loại lễ phép này cũng sẽ không khiến người cảm thấy rất thân thiết, suy nghĩ lại coi như chu đáo.
Bởi vì là tiết mục ngoài trời, bọn họ không dùng phiên dịch, Trình Thương Thuật đứng bên cạnh máy quay phim, dùng một tấm bảng viết lên vài chữ mà thôi, nhưng tốc độ tay của Trình Thương Thuật kia là cái loại gì a, chữ viết vừa đẹp vừa nhanh lại trúng chủ đề, cự ly này không tính gần, người thường xem chữ viết bảng có chút khó khăn, nhưng Lục Ninh Lục Viễn lại không hề áp lực, lấy năng lực phản ứng của bọn họ, lại có Trình Thương Thuật nhắc nhở, toàn bộ tiết mục tiến hành tương đối vui vẻ.
Rất nhanh liền đến giai đoạn vấn đáp, Trình Thương Thuật tiếp nhận câu hỏi, trước đọc bằng tiếng Nhật một lần, sau đó lại nhắc lại một lần bằng tiếng Anh, mà Chung Du Bạch đứng một bên lúc này mới phát hiện bọn họ dùng phương pháp này, chỉ là hừ lạnh một tiếng cũng không nói cái gì nữa.
Nói cho cùng, hắn cũng không muốn Lục Ninh Lục Viễn mất mặt trước mặt người Nhật Bản.
Lục Ninh sớm đã phát hiện trí nhớ của mình hiện tại tốt hơn nhiều so với đời trước, mà lúc này, y phát hiện có lẽ còn tốt hơn trong tưởng tượng một chút, y xem nửa phần trước, hiện tại nghe đề mục được đọc ra, thế nhưng gần như đều có ấn tượng, rất nhanh có thể chọn được đáp án, Lục Viễn lại càng mạnh mẽ, độ chính xác đạt đến trăm phần trăm!
…… Không hổ là học bá……
Tổ tiết mục bên Nhật Bản cũng có chút ngạc nhiên, đề vốn là bọn họ chuẩn bị, vì phòng ngừa anh em Lục Ninh cùng Lục Viễn là người nước ngoài không biết gì về đề cả, không khỏi cũng quá khó coi, liền đại khái chuẩn bị một đề mục câu hỏi, tuy rằng đề đều ở trong đó, nhưng phạm vi rất lớn, hơn nữa khoảng một giờ trước khi tiết mục bắt đầu mới đưa cho họ, chẳng lẽ bọn họ thiên tài như thế, trong thời gian ngắn vậy mà có thể học thuộc lòng toàn bộ những đề mục này?
… Cứ cho là tuổi trẻ trí nhớ tốt, cũng không cần yêu nghiệt như vậy đi…
Tiết mục giải trí của Nhật Hàn so với đại lục thì dám chơi hơn, các loại trò chơi trừng phạt quả thật khiến Lục Ninh Lục Viễn mở rộng tầm mắt, mà diễn xuất không để ý đến hình tượng của nghệ sĩ hài nơi này càng là mang đến rất nhiều tiếng cười, Chung Du Bạch nhìn xem có chút đăm chiêu, tiết mục giải trí đại lục kỳ thật vẫn là thực có hạn chế, Lục Ninh biết vài năm sau, có vài tiết mục giải trí của một số đài truyền hình bắt đầu bắt chước tiết mục giải trí của Nhật Hàn, người ta ở phương diện giải trí này quả thật phải đi trước vài bước so với đại lục.
“A –” Vài người hét lên một tiếng, bị ghế bật ném vào bể bơi.
Hiện tại thời tiết tháng 9, tuy rằng còn không phải rất lạnh, lại cũng vào thu, rơi vào trong nước như vậy khiến vài người đều run cầm cập.
Lục Ninh Lục Viễn mới mười tám, mười chín tuổi, vô luận là chơi trò chơi hay là đáp đề đều tương đối thuận buồm xuôi gió, áp những người khác một đầu, lúc tiết mục thu xong, bọn họ lấy tổng điểm cao nhất đoạt quán quân tiết mục kỳ này, phần thưởng là một bữa ăn tại nhà hàng Kaiseki Ryori sang quý đắt đỏ.
Nhưng mà hiện tại thu tiết mục xong rồi, người phụ trách tiết mục này lại âm thầm kêu khổ, phỏng chừng sau khi tiết mục kỳ này truyền bá ra sẽ dẫn đến nghi ngờ nhất định, không phải nguyên nhân gì khác, chính là bởi vì Lục Ninh Lục Viễn biểu hiện “rất tốt”! Tốt đến ngay cả bản thân người phụ trách cũng hoài nghi bọn họ biết trước đề vấn đáp cùng hạng mục trò chơi, nhưng chính bản thân hắn biết rõ, hai tiểu tử may mắn đến từ Trung Quốc này căn bản cái gì cũng không biết, duy nhất xem như có ưu đãi là đề mục câu hỏi, nhưng một vị khách quý khác cùng vài diễn viên hài kia cũng đều có, căn bản không tính là ưu thế gì…
Lục Ninh Lục Viễn cũng không để ý những chuyện này, bọn họ còn phải đến một tiết mục âm nhạc truyền hình trực tiếp lúc chập tối.
Vô luận là Nhật Bản hay là Hàn Quốc, đều có loại tiết mục âm nhạc phát hình trực tiếp này, lấy tuần làm đơn vị, mỗi tuần đều có một lần, thôi động ngành âm nhạc phát triển mạnh, bởi vì không chỉ có một đài truyền hình có hình thức như vậy, cho nên tiết mục âm nhạc hàng tuần của Nhật Bản thật không ít.
Lần này Lục Ninh Lục Viễn đi là tiết mục trực tiếp có rating cao nhất, được nhiều người biết đến nhất, nổi danh vì sân khấu hoa lệ cùng nhạc đệm âm hiệu hiện trường xuất sắc, tính bao dung cũng mạnh, mỗi khi có ca sĩ nước ngoài tới, hơn phân nửa đều được mời đến tiết mục này, bởi vì nó đại diện cho thể diện của tiết mục âm nhạc Nhật Bản.
Bởi vì không phải đang ở đại lục, lần này lại là đến tuyên truyền [Hắc sa], tổ tiết mục cho bọn họ thời gian hai ca khúc, một khúc tự nhiên là hát nhạc đệm của [Hắc Sa], ca khúc này bi thương đại khí, bản thân bộ điện ảnh cũng là đầu tư lớn, mỗi ca khúc bên trong đều có thể nói là chế tác hoàn mỹ, một khúc khác là do bọn họ tự do lựa chọn.
Lục Ninh cùng Lục Viễn đã thảo luận, bởi vì đang ở nước ngoài nên không chọn bài tiếng Trung, dù sao sẽ có lúc đến Nhật Bản mở concert, vẫn là hát tiếng Anh thì hơn, đối với hát live, ca khúc nhịp nhanh có sức cuốn hút sẽ tốt hơn nhịp chậm một chút, bản thân nhạc đệm của [Hắc Sa] đã thuộc về ca khúc nhịp điệu chậm rãi tang thương, hành trình Nhật Bản lần này quyết định gấp gáp, lại không giống lúc thi đấu tuyển tú có thời gian cho bọn họ luyện tập, vì thế, cuối cùng quyết định trong tiết mục này hát lại [It’s my life].
Bởi vì là bài đã hát lúc thi đấu [Nhất xướng thành danh] cho nên không cần quá nhiều chuẩn bị, trên đường chạy từ trường quay tiết mục tổng nghệ kia tới hiện trường trực tiếp tiết mục ca nhạc bọn họ còn đang nghỉ ngơi, gần đây thời gian nghỉ dành cho bọn họ thật sự là quá ít.
Đến nơi đài truyền hình an bài cho bọn họ một gian hóa trang riêng, Trương Ngôn Thắng nhanh chóng túm bọn họ bắt đầu hóa trang, loại tiết mục này không thể so với tiết mục tổng nghệ, mặt mộc lên cũng không thành vấn đề, lên loại tiết mục ca hát này, mặc trang phục biểu diễn vào, ngôi sao nào cũng đều ngăn nắp lượng lệ, vì tỏ vẻ tôn trọng, bọn họ cũng tất yếu xử lý đàng hoàng.
Thân là nghệ nhân nam, so với nghệ nhân nữ thì tốt hơn một chút, có những nghệ nhân nữ nhất định giữa trưa đã phải bắt đầu hóa trang, không có ba bốn giờ là chưa xử lý xong tóc cùng trang dung, đây mới thực sự là phiền toái, tiết mục bắt đầu lúc sáu giờ tối, lúc bọn họ tới nơi đã khoảng năm giờ, thời gian cho bọn họ cũng không nhiều.
Trương Ngôn Thắng tay chân rất nhanh, lúc bận rộn mà không có người ngoài ở, hắn cũng sẽ dùng một chút thủ đoạn không khoa học nhỏ, mà vị trợ lý câm kia của hắn thì liền giống như người mù, với cảnh tượng này hoàn toàn làm như không thấy, mà những người còn lại đều không phải người thường, thậm chí có thể giúp một hai việc nho nhỏ, giống như Hoàng Bích tùy tay có thể tẩm ướt miếng bọt biển hóa trang mà Trương Ngôn Thắng nhờ –
Dưới tình huống rõ ràng không lấy nước.
Khi thi đấu bọn họ đã từng mặc trang phục của một hãng thời trang nổi tiếng để quảng cáo, vốn trang phục nổi tiếng như vậy là không đến lượt người mới như bọn họ, nhưng cố tình nghệ nhân có thể mặc ra cảm giác như bọn họ vậy quả thật rất ít, phần lớn là người mẫu mới có dáng người cao gầy thon dài đẹp, cho nên hãng thời trang nam này mới ký trước một năm hợp đồng đại diện với bọn họ, lúc này, bọn họ vẫn mặc hãng thời trang này, dù sao cũng là được tài trợ, không cần tiêu tiền, lại đẳng cấp cao.
Chính trang cắt sửa theo ngoại hình, bên trong là áo sơmi trắng, cúc áo dùng thủy tinh màu đen thuần, là một bộ với áo khoác thun ống tay, không có caravat, vạt áo ngăn nắp, cổ áo hơi mở, lộ ra xương quai xanh với đường cong xinh đẹp. Áo khoác là tây trang màu đen thuần, về mặt cắt may lại rất có sáng tạo, dài hơn tây trang bình thường, chiết eo bó tay áo, vì thế nên nếu cường tráng một chút sẽ không thể mặc được, có thêm chút vải gió, lại dùng phương pháp cắt may tây trang, bên dưới là một chiếc quần cao eo bó sát người, cùng một đôi giày da tinh xảo, một thân này không có xinh đẹp, lại mặc lên người mới thấy khác, cứ như vậy bộc lộ khí chất của bọn họ, hoàn toàn khiến người chú ý.
Trên phần hóa trang cũng có vẻ tỉ mỉ, tóc Lục Viễn toàn bộ chải ngược lên trên, lộ ra vầng trán rộng cùng ánh mắt sắc bén, bình thường khi tóc của hắn buông xuống, ngược lại có vẻ ánh mặt trời tuấn mỹ, chải ngược lên như vậy mới phát hiện mi mắt hắn cong lên, kỳ thật rất có nhuệ khí, Lục Ninh cũng vậy, diện mạo y không khác Lục Viễn, khí chất lại không giống nhau, bởi vì lúc trước quay [Hoa đào tháng sáu] cần để tóc dài một chút, lần này không chải ngược lên, ngược lại gom lại hết về phía sau, không có phong duệ tất hiện như Lục Viễn, Trương Ngôn Thắng dùng một chút phấn mi, quét qua một chút ở đuôi mày của y, lúc cười lên lại mang theo vài phần ôn nhu.
Một người hai loại, giống như Lục Viễn nói, cho dù ngoại hình giống nhau, bọn họ lại gần như sẽ không bị người nhận sai.
Tiết mục lần này thực đặc biệt, ngay từ ban đầu, tất cả ca sĩ tham gia tiết mục này đều sẽ đi đến trước sân khấu, còn có thể cho phép khoảng hai trăm người xem vào bên trong, khi một ca sĩ biểu diễn, các ca sĩ khác sẽ ngồi ở ghế trước phía khan giả xem bọn họ biểu diễn.
Sân khấu trang hoàng tương đối lộng lẫy, nhạc đệm chuẩn bị cũng tốt, tiết mục lại là truyền hình trực tiếp, cũng rất khảo nghiệm công lực của MC cùng năng lực live của ca sĩ, khan giả Nhật Bản cũng rất thích nhìn ca sĩ nào đó xảy ra vấn đề bất ngờ, tỉ như lệch âm dứt âm linh tinh, thậm chí có những người xem vì xem cái này mới có thể mỗi tuần một lần xem tiết mục này, mà loại tình huống này mang đến chính là tiết mục âm nhạc này luôn luôn có rating cao hơn vượt xa các tiết mục khác, liền tính là đại bài phát triển, cũng tất sẽ đến tiết mục này tuyên truyền, mặc kệ hát tốt hay không, có hiệu quả tuyên truyền mới là vương đạo.
Kỳ Lục Ninh Lục Viễn đến này vừa vặn có một ca sĩ cấp thiên hậu của Nhật Bản đến tuyên truyền, đời trước Lục Ninh xuất thân Bắc phiêu, với ca sĩ hơn phân nửa là có chút hiểu biết, y nghe qua không ít ca khúc của vị thiên hậu này, cho nên đại khái còn có chút ấn tượng, Lục Viễn là căn bản một điểm cũng chưa nghe nói qua, nhưng thái độ của vị thiên hậu này tuy rằng không quá thân thiết, lại cũng không kiêu căng, bọn họ chào hỏi xong liền lên sân khấu.
Lúc này, trong người xem liền truyền đến vài tiếng kinh hô, lúc đi lên vừa vặn có một nhóm nhạc thần tượng Nhật Bản đi trước bọn họ, người nha, đều là cần đối lập, nhóm idol này tuổi không sai biệt lắm với bọn họ, vừa vặn cũng là mười tám – mười chín tuổi, tổng cộng có bốn người, vốn chính là thời điểm bắt đầu nổi tiếng, cố tình lần tuyên truyền này của bọn họ gặp phải Lục Ninh Lục Viễn.
Không nói cái khác, chỉ riêng chiều cao, Lục Ninh Lục Viễn đã cao hơn bọn họ một khúc, bọn họ còn chưa đầy mười chín, cũng đã vượt qua 1m80, lấy chiều cao trung bình của người Nhật Bản mà nói, nhóm idol này cũng không tính thấp, tốt xấu đều qua 1m70, nhưng đứng bên cạnh Lục Ninh Lục Viễn, thấp một khúc không nói, ngay cả dáng người cũng thua kém nhiều.
Hơn nữa, trên diện mạo cũng là như vậy.
Diện mạo của Lục Viễn đời trước Lục Ninh cũng đã từng cảm thán, trong giới giải trí tuấn nam mỹ nữ tụ tập, hắn cũng tuyệt đối là đẹp nổi bật, chỉ riêng dựa vào khuôn mặt này là đã có thể có được fan, kiếm được tiền trong giới này, huống chi bản thân hắn cũng không phải không có thực lực.
Nay chính khuôn mặt của y cũng xuất chúng như Lục Viễn, hai người mặc loại quần áo này, hóa trang cũng không đậm sóng vai đứng cùng một chỗ, nghệ nhân nữ còn chưa tính, tuyệt đối là khiến cho nghệ nhân nam bên cạnh ảm đạm không ánh sáng.
Đợt này có lẽ hơn phân nửa người xem đều không biết bọn họ, chỉ riêng khuôn mặt như thế này đã đủ khiến khan giả nữ bắt đầu nghị luận xôn xao, luận bầu không khí giải trí, quốc gia này năm nay, tuyệt đối rộng rãi hơn nhiều so với đại lục, bộ phận khán giả nam cũng có chút thán phục.
Trong giai đoạn phỏng vấn, MC vì chiếu cố Lục Ninh Lục Viễn, dùng tiếng Anh hỏi bọn họ vài câu, đáng tiếc là, Lục Ninh tỏ vẻ, lấy trình độ tiếng Anh có thể tự do trò chuyện với người Anh của y, hơn phân nửa là nghe không hiểu, vẫn là dựa vào bảng chữ của Chung Du Bạch và Trình Thương Thuật ở phía dưới nhắc nhở mới biết được là có ý gì.
…… Chỉ có người nghe hiểu tiếng Nhật, mới nghe được tiếng Anh của người Nhật……
Bởi vì ngôn ngữ không thông, phỏng vấn đều khá ngắn, thế nhưng tới phần ca hát, lại tốt hơn các ca sĩ khác, thân là người ngoại quốc, cho bọn họ thời gian hai ca khúc, này bản chất chính là quan tâm.
Đèn thủy tinh hoa lệ phức tạp cùng trang sức thủy tinh bốn phía khiến sân khấu này tương đối mỹ lệ, phương diện thiết bị cũng rất tốt, Lục Ninh Lục Viễn đã sớm thói quen truyền hình trực tiếp từ khi còn thi đấu tuyển tú ở Bình đài, hiện trường cũng chỉ có hai trăm người, muốn nói có bao nhiêu khẩn trương ngược lại thật là không có.
Ca khúc đầu tiên là nhạc đệm [Hắc Sa], vì phối hợp bầu không khí của ca khúc, màu sắc trên sân khấu đều là u lam, một thân chính trang, micro, tiếng ca thanh đạm vang vọng.
Ca khúc này kỳ thật cũng không dễ hát, xuất từ tay một tác giả nổi danh nào đó ở đại lục, làn điệu nhìn như bằng phẳng, muốn hát tốt lại rất khó, đặc biệt muốn hát được cử trọng nhược khinh như bọn họ, lại càng không dễ dàng, để hát ca khúc này, bọn họ cũng là mất thời gian.
Thời gian một bài hát rõ ràng không phải rất ngắn, nghe bọn họ ca hát, lại giống như chỉ là một cái chớp mắt.
Lục Ninh Lục Viễn rất kỳ quái, nghe bọn họ hát live hiện trường mới có thể biết, trên người bọn họ có thứ gì đó thực kỳ dị, lực biểu hiện sân khấu, năm chữ nói thì đơn giản, lại không thực không hư, ca sĩ bình thường phải trải qua một quá trình mới có thể biết đây là cái gì, muốn làm thế nào trong quá trình live không cỉ bắt lấy tai người xem, còn phải bắt được ánh mắt họ, chiếm cứ tất cả lực chú ý của bọn họ.
Cố tình bọn họ đã có thể làm được, Lục Ninh là vì kinh nghiệm biểu diễn thâm hậu đời trước, Lục Viễn thuần túy chính là thiên phú được trời ưu ái.
Một bài hát kết thúc, Lục Ninh cùng Lục Viễn cười, có mấy khán giả nữ ở hàng ghế đầu đều nhịn không được bưng kín miệng.
Các cô cũng nói không nên lời, trên người hai thiếu niên này, có thứ gì đó khiến tim người đập gia tốc, không chỉ bởi vì ngoại hình dễ nhìn, nếu để cho các cô nói, có thể đặt tất cả những từ ngữ tốt đẹp lên người bọn họ, rõ ràng không phải cố ý, lại tản ra mị lực khiến người không thể kháng cự, lại gợi cảm câu nhân.
Nhạc dạo [It’s my life] vừa vang lên, người xem đều nhịn không được đứng lên, nhịp trống gõ vang, nhạc rock đệm trong trường quay dường như có lực hấp dẫn trí mạng, giống như năm đó bọn họ hát ở tiết mục tuyển tú vậy, bọn họ rất rõ ràng phải làm như thế nào mới có thể nắm bắt được tất cả mọi người, kéo vào trong thế giới của bọn họ.
Thét lên đến khàn tiếng mới tận hứng, gầm lên đến đỉnh điểm mới đủ sức mạnh, nhưng cho dù là cao âm, bọn họ cũng không có vẻ thực cố hết sức, biểu tình càng là không có nửa phần dữ tợn, chỉ có hưng phấn, tươi cười lại càng sáng lạn, khúc rock này bọn họ hát hoàn mỹ vô khuyết, đối với không khí hiện trường mà nói, có thể nói là không thể tốt hơn, cuối cùng liên lụy đến cả các nghệ nhân khác phía dưới cũng đều đứng lên, bao gồm cả vị thiên hậu kia. Mặc kệ xuất phát từ lễ phép hay bị tiếng ca của bọn họ lây nhiễm, đây đều là mộ việc rất có mặt mũi.
Hát xong hai bài hát, hiện trường bộc phát tiếng vỗ tay nhiệt liệt, không chỉ bởi vì hai ca khúc phấn khích như vậy, càng là tán thưởng thực lực xuất chúng của bọn họ, so với bọn họ, nhóm idol lúc trước hát liền giống như trẻ con mới đi nhà trẻ không đáng giá nhắc đến.
Cho nên đến khi kết thúc, bốn thiếu niên coi như tuổi trẻ, biểu tình lại tu luyện chưa tới nơi tới chốn kia cười mà còn mang theo hai phần miễn cưỡng, người đại diện của bọn họ ở dưới sân khấu cũng có chút hối hận, sớm biết vậy nên tránh đi trận này! Sau lại tuyên truyền cũng không tính muộn! So sánh như vậy, khó tránh khỏi ảnh hưởng nhất định tới nhân khí của bọn họ.
Trận này Lục Ninh cùng Lục Viễn ngược lại thật sự hát tận hứng, khi xuống dưới đổ chút mồ hôi, làm cho mỏi mệt bọn họ tích tụ trong khoảng thời gian gấp gáp này phát tiết ra ngoài một chút, tinh thần hai người đều rất tốt.
Sau đó bọn họ liền thấy được Chung Du Bạch sắc mặt không quá dễ nhìn.
“Lại làm sao?” Lục Ninh đang thay quần áo thuận miệng hỏi.
Chung Du Bạch cười lạnh, “Có người mời hai người ăn cơm.”
Lục Ninh nghe ra giọng điệu hắn có chút khác thường, dừng động tác, hỏi, “Ai?”
“Người bên phía Nhật Bản, mời toàn bộ đoàn làm phim [Hắc sa], ăn cơm ca hát, tôi vốn định từ chối cho các cậu, dùng nguyên nhân hành trình của hai người rất gấp.” Chung Du Bạch chậm rãi nói.
Ngay cả Lục Viễn cũng phát hiện không đúng, hắn kéo áo xuống một cái, hất tóc, “Có người giở trò?”
“Không sai, thật đúng là không biết rút ra bài học.” Chung Du Bạch hơi hơi nheo mắt, “Tôn Lập Ngôn đề nghị, Nhật Bản có bạn của hắn, cực lực yêu cầu hai người đêm nay nhất định phải đi, hắn vừa tự mình gọi điện cho tôi, giọng điệu đúng là cứng mềm cùng thi a.”
Tôn Lập Ngôn này trong giới giải trí đại lục, năng lượng quả thật không nhỏ, hắn lại không biết thất thường của mình lần trước là do Lục Viễn động thủ, tà tâm không chết cái gì, Lục Ninh cũng không ngoài ý muốn.
Đáng tiếc a, hắn thật sự không biết mình gặp là loại người nào.
Quy tắc ngầm đến trên đầu yêu ma quỷ quái bọn họ còn chưa nói, lại chọc giận Chung Du Bạch –
Người này nhất định là chán sống, Lục Ninh đồng tình nghĩ.