Chung Du Bạch nghĩ không sai, nếu chiếu theo tính cách ban đầu của Lục Viễn, phỏng chừng là không cần nhịn đến khi bộ điện ảnh này quay xong, hắn chưa bao giờ là cái loại tính cách biến nén giận.
Hà Thụy Thân cũng không phải nhân vật nhỏ gì, xuất thân của hắn không kém, trong tổ tông coi như ra vài vị danh nhân, đến đời Hà Thụy Thân này tuy rằng không nói có bao nhiêu quyền thế, thế nhưng ở Giang Nam có tòa lâm viên chính là nhà hắn quyên cho quốc gia, nội tình thâm hậu, khi hắn vừa mới vào giới điện đã đã có tài nguyên tương đối tốt cũng là vì phần của cải này, đương nhiên, bản thân hắn quả thật cũng có thiên phú trong điện ảnh, nhưng mà cho dù có thiên phú, có mấy đạo diễn mà bộ phim đầu tiên đã nhận được đầu tư hơn một nghìn vạn?
Cho nên nói, Hà Thụy Thân chết thật sự là một việc lớn, hơn nữa chết không rõ ràng như vậy, khiến cho mọi người kinh ngạc là, chết kiểu này còn không áp chế được.
“Nhất định phải điều tra rõ ràng!” Cấp trên ngành công an hạ tối hậu thư, khiến người phía dưới kêu khổ không ngừng.
Này có thể tra ra cái gì? Tất cả chứng cứ đều chỉ về phía bản thân vị này hút thuốc phiện quá liều a!
Trong mọi người cũng có một công an hình sự nhìn rất tầm thường, hắn nhìn đại khái ba bốn mươi tuổi, khóe môi lại mang theo nụ cười bất đắc dĩ.
Hắn thật sự là không muốn khiến mọi người lãng phí thời gian, hắn biết là ai làm.
Thân là đệ tử nhập thế của phái Lộc Sơn, Đỗ Tấn Minh là có tiếng khôn khéo khéo đưa đẩy, đương nhiên, là so với các đệ tử lánh đời khác trong môn mà nói.
Người ta tâm tâm niệm niệm muốn chém yêu trừ ma, bản thân Đỗ Tấn Minh công tác trong hệ thống công an lại chưa bao giờ muốn làm chuyện này, gặp nhiều chuyện, tự nhiên không coi loại chuyện này ra gì, ngươi làm người thường thì tốt lắm? Đừng ngây thơ, nhân loại còn đáng sợ hơn yêu ma, thân là công an hình sự, Đỗ Tấn Minh hắn thấy rất nhiều!
Hà Thụy Thân này, hắn cũng chẳng phải người tốt gì! Cho nên cứ coi như yêu ma ra tay với hắn, Đỗ Tấn Minh lại vẫn cảm thấy làm không xấu, loại cặn bã này chết đi mới khiến lòng người hả hê.
Nhìn bộ mặt nghiêm túc của cục trưởng, tươi cười của Đỗ Tấn Minh tăng lên, có thể tra được cái gì mới có quỷ, một khi tra được lên đầu người ta…… Đó tuyệt đối là tự mình tìm chết! Những yêu ma quỷ quái này cho tới bây giờ đều không phải cái gì hiền lành, không nghe nói mấy cao thủ kia đi mà còn bị đùa giỡn một chọi bảy chết sáu chỉ chạy thoát một sao?
Đối với vị cục trưởng bụng đầy ruột già này, Đỗ Tấn Minh hoàn toàn không có hảo cảm, nếu yêu ma có thể nhân tiện cũng xử lý hắn luôn thì tốt rồi, để cho phó cục trưởng thanh liêm mộc mạc lên vị trí đó có bao nhiêu tốt a.
Đáng tiếc, bọn họ có quy củ, có thế nào cũng không thể động thủ với người thường, Đỗ Tấn Minh cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
Bên này trong hệ thống công an hạ áp cao, giới giải trí bên kia cũng bị hạ lệnh cấm, nhưng năm 2009 internet đã phát triển tương đối mạnh, càng cấm, trên mạng thảo luận càng nhiệt liệt, đóng một thì một lầu cao lại dựng ở chỗ khác, quả thực là cấm cấm liên tục không ngừng, mà rất nhiều bát quái lịch sử đen của Hà Thụy Thân cũng bị đào ra.
Nội dung hứng thú nói chuyện của mọi người về giới giải trí không ngoài mấy điểm kia, cảm thấy hứng thú nhất tự nhiên là quy tắc ngầm.
Hà Thụy Thân hít thuốc phiện, mấy người giao hảo với hắn liền bị đào móc ra, nhiều ngôi sao được đề cập trong đó bao gồm hai vị ảnh đế ba vị ảnh hậu, người nằm cũng trúng đạn càng là vô số, may mắn trước kia Lục Viễn chưa từng hợp tác cùng vị Hà đại đạo diễn này, bôi đen mới tương đối ít, nhưng lại vẫn không hề thiếu những kẻ e sợ cho thiên hạ không loạn hết sức giẫm cho Lục Viễn một phát.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Chung Du Bạch đau đầu giải quyết hậu quả cho Lục Viễn.
Bản thân hắn là hacker giỏi, hắn tinh tường biết lợi dụng internet ra sao, đồng thời cũng biết internet thời đại mới đủ để phá hủy thanh danh của một nghệ nhân ưu tú.
So với mười năm trước, loại đầu nhập này thậm chí cực kỳ thấp, vài “nguyên liệu” đen, một đám thủy quân, làm được dễ dàng.
Chung Du Bạch phát một blog cuối cùng trên cái blog đã có trên trăm vạn fan kia, “Từ hôm nay trở đi vào ở Weibo, cảm ơn mọi người đã dành thời gian dài như vậy chú ý, tôi sẽ tiếp tục cung cấp các loại tin tức của Ninh Ninh cùng Viễn Viễn cho mọi người! ^^”
Là một trong những người vào đóng quân ở Weibo, Chung Du Bạch có con đường nói chuyện càng dễ dàng hơn với fan của Lục Ninh Lục Viễn, đồng thời, hình tượng tốt vất vả khổ cực duy trì mấy năm mới coi như ổn định của Lục Ninh Lục Viễn tuyệt đối không thể ném đi như vậy.
“Phát một lần duy nhất, các loại ảnh chụp tiểu Viễn nghiêm túc học tập trong [Thần hồn nát thần tính]~”
Ảnh kèm theo hầu như đều là chụp ở trường quay, nhưng không phải ảnh trong phim, không liên lụy tiết lộ bí mật của điện ảnh, may mà trước đó Chung Du Bạch đã bảo Trương Ngôn Thắng chụp những ảnh chụp này, đối với phương diện có lợi cho hình tượng của Lục Ninh Lục Viễn, Chung Du Bạch chưa bao giờ bỏ qua, chẳng qua có phát ra hay không còn phải xem tình huống, chung quy tốt quá hóa lốp, đắp nặn bọn họ thành hoàn mỹ vô khuyết phỏng chừng cũng chẳng có ai tin.
Cố tình lại xảy ra chuyện này, Chung Du Bạch đành phải lấy cái này để vận tác.
Tấm ảnh đầu tiên chính là chụp Lục Viễn ôm một quyển sách chuyên nghiệp rất dày trong khi rảnh không phải quay phim, trên sách có các loại ghi chép dày đặc viết bằng bút đỏ, nam nhân nghiêm túc vẫn luôn là có mị lực, dáng vẻ này của Lục Viễn vừa nhìn là biết không phải đang giả vờ.
Hơn nữa trình độ chụp ảnh rất cao, vừa nhìn là biết chụp lén, góc độ gần như đều ở phía sau, chỉ nhìn được non nửa khuôn mặt Lục Viễn cùng nửa tờ giấy trên sách, chất ảnh cũng không rõ ràng.
Mấy tấm ảnh sau có gần có xa, tấm gần nhất lại không gần đến mức làm cho người khác cảm thấy là cố ý chụp, phần lớn đều có chút khoảng cách, thậm chí có một tấm chụp được rất nhiều người, Lục Viễn chỉ là một bóng người nhỏ trong đó, thế nhưng bộ dạng co vào trong góc múa bút thành văn, lại cố tình bắt mắt như vậy.
Tiện thể trộn lẫn ảnh chụp của mấy ngôi sao khác, phối thêm một dòng thế này, “Mặc dù Hà đạo có vấn đề cá nhân, nhưng mà làm đạo diễn vẫn là không tệ, thường xuyên mời mọi người đi ăn khuya liên hoan nha! Chẳng qua… tiểu Viễn một lần cũng không đi ~~o[_]o ~~ trong đoàn làm phim có người nói Tiểu Viễn ngạo mạn không để ý tới người khác, kỳ thật mới không phải như vậy……. Cậu ấy chỉ là việc học bận rộn T^T”
Coi như ngày đầu tiên phát tin lên Weibo, lại là tin tức có tính bùng nổ như vậy, lập tức ngưng tụ rất nhiều tầm mắt các fan từ blog cùng tới.
Tân Lãng cũng phát hiện hộ khách lớn tiềm tàng này, bởi vì vỏn vẹn một ngày, người cùng Weibo này đến đăng ký đã có mấy vạn!
Tính dẫn hướng của Weibo quả thực mạnh đến mức khó có thể đánh giá, sau khi Tân Lãng trọng điểm đề cử Weibo này, vài ngày ngắn ngủi, số lượng fan Weibo của Chung Du Bạch liền vượt qua blog, loại sân nhà đã định trước sẽ khuếch trương mở rộng này dùng tốt hơn blog.
“Sắp lên năm bốn rồi, việc học ở khoa y của tiểu Viễn cực kỳ vất vả, đúng rồi, kỳ trước cậu ấy lại lấy được học bổng hạng nhất nha, dưới tình huống cần chú tâm quay phim, mọi người có nhìn thấy thời khóa biểu của tiểu Viễn không? Dày đặc thật là khủng khiếp đâu!”
Ảnh kèm theo đương nhiên là một thời khóa biểu cực kỳ dày đặc.
Sau đó, còn có mấy tấm chụp khi Lục Ninh quay [Yêu không ngủ], nhìn thì chỉ là tán gẫu tin tức về hai anh em họ như bình thường, lấy giọng điệu của fan mà không phải quan phương, thậm chí tất cả ảnh chụp đều là “chụp lén”, so với tin tức quan phương càng hợp fan cùng khẩu vị bát quái của quần chúng.
Người chính là như vậy, thứ gì càng đặt ở mặt ngoài càng không quá muốn tin tưởng, càng che che lấp lấp hoặc vụng trộm làm ra càng giống như chân tướng khiến rất nhiều người tin tưởng trăm phần trăm.
Rất nhanh trong các bài post trên những diễn đàn có chuyện xấu của Hà Thụy Thân, một khi có người giẫm Lục Viễn, nói Lục Viễn diễn trong điện ảnh của Hà Thụy Thân, phỏng chừng cũng chẳng sạch sẽ cái gì, liền lập tức có fan đem mấy ảnh chụp cùng nội dung Weibo kia của Chung Du Bạch đến phản bác –
“Lục Viễn ở đoàn phim [Thần hồn nát thần tính] cũng không được hoan nghênh, Hà Thụy Thân cũng từng lén oán giận nói cậu ấy ngạo mạn không để ý tới người khác, có chút đùa giỡn đại bài, hơn nữa nhân viên công tác đều nói, Hà đạo mời ăn cơm liên hoan vân vân, Lục Viễn đều lấy lý do không rảnh từ chối, muốn nói không sạch sẽ, tôi cảm thấy trong đoàn làm phim [Thần hồn nát thần tính], người sạch sẽ nhất chính là cậu ấy.”
“Lần đầu tiên tôi cảm thấy, loại ngạo mạn không cho mặt mũi này cũng là chuyện tốt, con người Hà Thụy Thân cặn bã như vậy, cho hắn mặt mũi cẩn thận rơi vào trong hố không bò ra được!”
Dư luận là cần dẫn đường, muốn đen thì chung quy phải thêu dệt có hai ba phần thật mới có người tin, thuần túy tin tức xấu cũng chỉ có thể dẫn đường một phần nhỏ người, Chung Du Bạch cần phải làm là dần dần xoay hướng phát triển của loại dư luận này.
Thời gian Hà Thụy Thân tử vong ồn ào một trận, ngôi sao xuống ngựa không ở số ít, vô số nước bẩn té lên người bọn họ, bao nhiêu tin xấu cũng nói được thật sự chân thành, may mà Lục Viễn cùng hắn giao thiệp rất ít, muốn kéo đến trên người Lục Viễn tương đối khó, gần như tất cả mọi người trong đoàn làm phim đều biết trong quá trình quay phim Lục Viễn từ chối bất kỳ lần nào Hà Thụy Thân mời, cho nên muốn bôi đen hắn, cho dù chỉ là tin đồn cũng quá khó khăn, chung quy Hà Thụy Thân không thể nào nói toạc ra chuyện hắn hạ độc cho Lục Viễn với người khác, người biết được cũng chỉ có hai trợ lý của hắn.
Nhưng mà sau khi Hà Thụy Thân gặp chuyện không may, hai trợ lý của hắn cũng rất nhanh không biết tung tích.
Chung Du Bạch không giết chết bọn họ, để lại bọn họ còn có tác dụng.
Quả nhiên, ngay khi đang làm ầm ĩ ồn ào huyên náo, trợ lý của Hà Thụy Thân bỗng nhiên đi lên phát ra một cuốn sổ ghi chép màu đen thuộc về Hà Thụy Thân, qua phương thức chụp ảnh, làm sáng tỏ chuyện Hà Thụy Thân từng quy tắc ngầm ngôi sao cùng các loại ghi chép.
Hà Thụy Thân có thói quen ghi chép sổ, trong hai trợ lý này có một người theo Hà Thụy Thân gần hai mươi năm, biết tất cả lịch sử đen của Hà Thụy Thân, bao nhiêu phòng khách sạn đều là hắn đặt giúp, thậm chí bởi vì cùng Hà Thụy Thân, chính hắn cũng nếm qua không ít canh thịt Hà Thụy Thân uống còn lại.
Cho dù không có bản ghi chép này, Chung Du Bạch cũng sẽ tạo cho hắn một quyển, huống chi, người này thật đúng là có.
Chữ viết là chính Hà Thụy Thân ghi, thậm chí hắn còn có đam mê thu thập ảnh chụp, tuy rằng không giống một số người có thói quen ghi hình lại rồi tự mình xem, lại thích chụp ảnh, cứ việc không phải chụp ảnh thân mật tiêu chuẩn cực cao, nhưng cũng là lén ôm ôm ấp ấp, mọi người luôn luôn giàu trí tưởng tượng, loại tiêu chuẩn này là sẽ không bị hài hòa, lại đủ để xem như chứng cứ nào đó.
Chung Du Bạch một chút cũng không ngại quấy đục ao nước này, chứng cứ trên tay vị trợ lý này không chỉ có thế, chỉ riêng ảnh chụp lưu trong máy tính đã có hơn một nghìn tấm! Đây còn chỉ là mấy năm gần đây……
Chuyện này được gọi là sự kiện “cửa đạo diễn”, khi nội dung sổ ghi chép cùng trăm tấm ảnh chụp thân mật bị tuôn ra, ngôi sao bị kéo xuống nước ước chừng có hơn mười người, từ ảnh đế ảnh hậu đến ngôi sao nhỏ hạng hai hạng ba, nâng không nâng được, có vài ngôi sao vốn không lạnh cũng chẳng nóng, ngược lại bởi vì sự kiện này mà…… hot……
Vì thế, Lục Viễn là triệt để ngắt ra rõ ràng, bởi vì bất luận là nội dung trên sổ ghi chép màu đen hay những ảnh chụp kia đều không có liên quan đến hắn.
Ngược lại là lúc này, nhân mạch cùng sức mạnh của ngôi sao lập tức được biểu hiện ra, nội dung nào đó trong sổ ghi chép dần dần bị hài hòa trên mạng, bao gồm ảnh chụp có liên quan đến ngôi sao nào đó rất nhanh đã không tìm thấy, nhưng lại vẫn không thiếu người nhanh tay nhanh chân tải xuống, giấu toàn bộ trong ổ cứng máy tính của mình.
Nhờ danh tiếng bộ phim cuối cùng cùng sự kiện cửa đạo diễn của Hà đạo ban tặng, [Thần hồn nát thần tính] quả thực không cần tuyên truyền, Chung Du Bạch cảm giác nó nhất định có thể bán lớn.
Mà lúc này, Lục Ninh Lục Viễn lại im lặng về đến trường học.
Đến năm thứ tư, bài vở của Lục Ninh Lục Viễn kỳ thật đều coi như thoải mái, thế nhưng Lục Viễn quyết định muốn thi nghiên cứu sinh, đại học lại là năm năm liền, Lục Ninh cũng quyết định muốn thi nghiên cứu sinh, cho nên mỗi ngày hai người vừa dậy là đi từ chỗ ở đến trường học, sau đó tùy tiện tìm một phòng học ôn tập, ầm ào hỗn loạn bên ngoài ngược lại không liên quan đến bọn họ.
Có ba năm tích lũy, Lục Ninh vẫn tương đối chắc chắn với thi nghiên cứu sinh, thậm chí y chuẩn bị tham gia dự thi tư pháp quốc gia trước một chút, Lục Viễn còn gắng sức hơn y, khoa y này học chính quy kỳ thực chỉ học trụ cột mà thôi, cho nên sách hắn xem càng ngày càng sâu, thậm chí rất nhiều còn là sách tiếng gốc, Lục Ninh lật lật thôi cũng cảm thấy có chút quáng mắt, nhưng y cũng chậm chậm bắt đầu thử xem một số sách luật học tiếng gốc của nước ngoài, gặm lên rất khó khăn, may mà trụ cột tiếng Anh cũng không kém lắm, mới không tính rất không xong.
Năm nay [Wolf] bắt đầu quay season 2, kịch bản đã sớm đến trên tay Lục Ninh, so với season 2 ban đầu, vai diễn của nhân vật Lee trong kịch bản này quả thực không chỉ tăng ba bốn lần! Đời trước trong [Wolf] season 2, Lee gần như chỉ đi ra xem náo nhiệt, lúc này lại có thể xem như một phối hợp diễn quan trọng –
Lục Ninh cảm giác, đây là do [Người sống sót] cực nổi tại Mỹ, y lấy được quán quân, ở đất Mỹ đang chạm tay có thể bỏng.
Đọc qua kịch bản một lần, y nhìn về phía Lục Viễn đang khép sách lại, “Đi về đi?”
Lục Viễn nhìn ánh mặt trời hoàng hôn dừng lại trên khuôn mặt mang cười ôn hòa của Lục Ninh, trái tim cũng trở nên mềm mại, “Được.”
Bọn họ sóng vai trở về, Lục Ninh cầm kịch bản cùng một quyển luật học tiếng gốc nước ngoài đang gặm dở trên tay, Lục Viễn cũng ôm ba bốn quyển sách chuyên nghiệp, trong ánh chiều tà, hai thanh niên cao gầy thon dài một áo sơmi caro thêm quần kaki thường sát người, một T-shirt đen đơn giản phối quần bò màu nhạt, đều là một thân nhẹ nhàng thoải mái không có trang sức, lại cố tình khiến người không nhịn được mà dừng tầm mắt trên người bọn họ.
Mới vừa đi tới cửa, Lục Ninh chợt ngẩn ra.
Bởi vì nơi ở cách Phục Đán cũng không tính là xa, đi bộ cũng không quá hai mươi phút, bọn họ luôn luôn đi đường này, hơn một tháng này ngày ngày đều như vậy, bình thường cũng có hai ba fan phát hiện điểm này, cùng đi một đường với bọn họ cũng không ít, thế nhưng hôm nay –
“Sinh nhật vui vẻ!” Một đám thiếu nữ bỗng nhiên vây tụ lại đây, “bụp” một tiếng đập vỡ những cái hộp nhỏ chứa đầy ruy băng cùng bóng kính.
Ngay ở cửa Phục Đán, tụ tập hơn một nghìn fan, các cô thậm chí còn mặc T-shirt từ thời album thứ hai của bọn họ, từng khuôn mặt tuổi trẻ mà nhiệt tình dào dạt, nhưng không phải cuồng nhiệt đến khiến người khó có thể chịu đựng.
Các cô thậm chí có thể chú ý không hoàn toàn chặn cổng lớn Phục Đán, còn chừa lại riêng một con đường có thể đi vừa một chiếc xe ở phía trước, sau đó, các cô cứ như vậy đứng ở bên cạnh bọn họ, bắt đầu ca hát tập thể.
Trong ngoài Phục Đán rất nhanh bị đổ chật như nêm cối, không thiếu học sinh Phục Đán đều lại đây vây xem, bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy fan hoạt động với quy mô lớn như vậy.
Từ [Sinh nhật vui vẻ] đến [Mối tình đầu], lại đến [My lover] trong album thứ hai, các cô hát tổng cộng năm bài hát của Lục Ninh Lục Viễn, thanh âm cực kỳ chỉnh tề.
Đám đông tách ra, hai thiếu nữ diện mạo tú lệ bưng một chiếc bánh gato ra, mặt trên cắm hai cây nến rất khác biệt, bên trên là một con số 2, bên dưới một cây viết hai chữ Lục Ninh, một cây viết hai chữ Lục Viễn, hợp lại với nhau, chính là con số 22 cùng với tên hai người bọn họ.
“Chúc các anh sinh nhật vui vẻ! Chúc các anh sinh nhật vui vẻ! Chúng em yêu các anh! Vĩnh viễn yêu các anh! Các anh nhất định phải hạnh phúc!”
Các cô hô lên từng câu từng câu, nói từng chữ từng chữ, lớn tiếng như vậy, lại còn nghiêm túc.
Lục Ninh cảm giác hốc mắt cũng có chút chua xót.
Kỳ thật, sinh nhật y cũng không phải hôm nay, mặc dù sinh nhật âm lịch của y đời trước cách Lục Viễn khá gần, cũng tuyệt đối không ở cùng nhau, bởi vì bọn họ cũng không phải cùng năm sinh, âm lịch không giống nhau, ngày sinh trên chứng minh thư lại chỉ kém một ngày, đây coi như là một chuyện rất thần kỳ đi.
Sinh nhật của Lục Viễn là 29 tháng 9, của Lục Ninh là 30 tháng 9, chỉ chậm hơn Lục Viễn một ngày.
Mấy năm nay bọn họ bận rộn đến mức căn bản cũng chẳng nhớ được sinh nhật của mình, Lục Ninh càng gần như đã quên chuyện này.
Đời trước, y cũng đã thật lâu thật lâu không có người nhớ rõ sinh nhật mình.
Thật lâu thật lâu.
Lục Ninh cảm giác mình giống như có chút hiểu vì sao có rất nhiều ngôi sao sau khi đi lên vị trí nhất định lại sợ bị ngã xuống như vậy, đã quen ánh đèn flash cùng cuộc sống nhiều người yêu ngươi như vậy, phải điều chỉnh tâm tính như thế nào mới có thể tình nguyện bình thường?
Nhiều người yêu bọn họ như vậy a.
Lục Ninh nghĩ, bản thân có lẽ còn làm chưa đủ, cho dù là vì người thật tâm thích bọn họ, y cùng Lục Viễn cũng nên làm được càng tốt mới đúng.
“Được, chúng tôi nhất định sẽ hạnh phúc.” Lúc này, Lục Viễn lại giữ chặt tay Lục Ninh, nghiêm nghiêm túc túc lớn tiếng nói.
Lục Ninh: “……”
Các fan cũng cười đồng thanh kêu nắm tay lại.
Lục Ninh rất muốn đem bánh gato trước mặt ấn lên mặt Lục Viễn!
Đừng hỏi y vì cái gì, y chỉ là có chút ngứa tay!
Vì thế, y liền làm như vậy……
Lục Viễn: ……
Fan: ⊙o⊙
Trong ánh trời chiều, Lục Ninh lớn tiếng cười, Lục Viễn mặt đầy bánh gato kinh ngạc trợn mắt, các fan cũng đều vui vẻ cười rộ lên.
Hạnh phúc chưa bao giờ có.
Y cảm ơn rất nhiều người, cảm ơn nhất, vẫn là Lục Viễn.
Cảm ơn đời này có một người yêu y như vậy.