Người khác không biết Lục Ninh cùng Lục Viễn là loại người nào, Diệp Tồn An lại biết, muốn nói nghệ nhân bình đối với ông chủ thì như thế nào cũng phải mang vài phần tôn kính, nhưng hai người này không phải nghệ nhân phổ thông, thậm chí đại bộ phận tài chính của D.A đều đến từ hai phi nhân loại trước mặt, hơn nữa, Cố Di là “chị gái” trên danh nghĩa của Lục Viễn, Diệp Tồn An liền mạc danh có chút chột dạ.
“A Viễn!” Cố Di ở trong này nhìn thấy Lục Viễn vẫn là thật cao hứng.
Có Cố Di ở, Lục Viễn cũng không thể làm quá phận, chỉ có thể thu lửa giận, “Chị, chị tới nơi này làm cái gì?”
Cố Di có chút bất an, lại vẫn là thực bằng phẳng nói: “Lúc trước Diệp tổng giúp chị rất nhiều, thật vất vả tìm chị hỗ trợ, chị liền theo anh ấy đến đây.”
“Thân phận như Diệp tổng còn có thể thiếu bạn gái?” Lục Ninh mỉm cười nhìn về phía Diệp Tồn An.
Diệp Tồn An thanh thanh yết hầu, bất đắc dĩ nói: “…… Thân phận như tôi vậy, chỗ nào có thể có bạn gái thâm giao a.”
Lục Ninh giật mình, Lục Viễn nhăn mi.
Bọn họ đều nghe hiểu, Diệp Tồn An không phải CEO công ty giải trí phổ thông, công ty của bọn họ rất đặc biệt, thân phận của hắn không phải bình thường, thâm giao với người thường mà nói, quả thật có chút phiền toái, bởi vì người ngoài chỉ sợ rất khó lý giải vì sao hắn phải đối với nghệ nhân dưới trướng đặc thù như vậy.
Nhưng ở trong mắt Lục Viễn, đây căn bản không phải lý do Diệp Tồn An tiếp cận Cố Di, tuy rằng thần kinh Cố Di thô một chút, nhưng cô cũng là người bình thường có được không.
Bên này còn đang nói chuyện, Nghê Phỉ Lâm đã đi chào hỏi người quen, mà cách đó không xa, có mấy người đang híp mắt đánh giá Lục Ninh cùng Lục Viễn.
“Đạo diễn Trương, ngài cảm thấy thế nào?”
“Cậu nói vị kia? Không được, điều kiện thân thể không đạt được yêu cầu, người tôi muốn là phải gầy, thế nhưng không phải gầy như cậu ta, còn phải làm hậu kỳ, rất phiền toái, hơn nữa cậu biết rõ, tôi không thích để trong điện ảnh của mình dùng thế thân — hai người kia là ai?”
“Ngài là nói?”
“Bên kia, đôi song sinh đứng bên bể bơi.” Đôi song sinh kia rất cao, ở trường hợp không có giày hay kiểu tóc tăng chiều cao như bể bơi phái đối, thân cao thật sự của mọi người nhìn một cái không sót gì, hai người trẻ tuổi này nhìn chẳng qua mới khoảng hai mươi, thân cao cũng có khoảng 1m84, 1m85, dáng người còn mang theo vài phần khí chất thiếu niên trẻ con thanh thuần, cũng đã là hình dáng người trưởng thành, vai rộng eo thon, hai chân thẳng tắp, mặc quần áo có lẽ có vẻ hơi gầy, như vậy nhìn lại thấy cơ nhục căng đầy, đường cong cực kỳ dễ nhìn, tràn ngập lực lượng cùng mị lực của nam tính xinh đẹp.
Bên cạnh vị Trương đạo đầu đầy tóc bạc này có một vị trợ lý trẻ tuổi thái độ cung kính, nghe vậy nhìn thoáng qua nói, “Là người mới mới ra mắt hai năm trước, gọi Lục Ninh cùng Lục Viễn, trước kia quay qua mấy bộ điện ảnh, trong [Hắc Sa] từng hợp tác với Tạ Tri Bác bọn họ, làm diễn viên chính trong điện ảnh [Kiếm Tiên] của Trần Đạt, gọi Lục Ninh còn là diễn viên chính của [Ba ba đơn thân], gọi Lục Viễn lúc trước đã diễn [Lục quang].”
“Chỉ trình độ ra mắt hai, ba năm?”
“Vâng.”
“Vậy thành tích ngược lại cũng không tệ lắm.” Trương đạo tuy rằng tuổi rất lớn, tinh thần lại đặc biệt quắc thước, một đầu tóc bạc, vỏn vẹn xem mặt mà nói lại dường như chỉ có năm mươi, “Người đại diện của bọn họ có tới không?”
“Hình như không.” Trợ lý trả lời, “Nghe nói hiện tại bọn họ chủ yếu dành tinh lực cho học tập, ít nhận phim.”
“Đi học?”
“Vâng, bọn họ là học sinh khoa Y cùng khoa Luật của đại học Phục Đán.”
Trương đạo nở nụ cười, “Có chút ý tứ.”
Vị bên cạnh nói chuyện từ ban đầu có chút mất hứng, mở miệng nói: “Trương đạo, Trinh Minh của chúng tôi hiện tại tuy rằng thân thể gầy một chút, thế nhưng có thể luyện nha, thời đại hiện tại, mọi người đều thích dùng thế võ, Trương đạo ngài cũng không tất yếu như vậy……”
Vị Trương đạo này vung tay lên ngắt lời hắn, “Nếu Hồng Đạt mấy người không muốn đầu tư thì thôi, tôi có thể đi kéo tài trợ khác, về phần Lâm Trinh Minh tiên sinh kia vẫn là thôi đi, điều kiện thân thể cậu ta thật sự không đạt yêu cầu phim mới của tôi.”
Sắc mặt người bên cạnh nọ liền có chút xanh, nhưng hắn biết vị Trương đạo Tuấn Nhạc này ở trong giới là có tiếng tính tình không xong, cố tình ai cũng phải cho ông vài phần mặt mũi, mấy chục năm trước vị này xuất thân ngôi sao đánh võ, là số rất ít minh tinh điện ảnh Trung Quốc có thành tựu nổi bật ở Hollywood, sau này lớn tuổi chuyển làm phía sau màn, hơn mười năm trước bắt đầu chính tự mình làm đạo diễn quay phim, nào biết bộ điện ảnh đầu tiên liền lấy được thành công lớn, bởi vì thanh danh bản thân ông ở Hollywood, cho nên điện ảnh xuất từ ông, đều tương đối có thị trường ở nước ngoài, ông từng sống ở nước ngoài, biết khẩu vị của bọn họ, bởi vậy phim võ thuật của ông thường thường không chỉ có thể được thị trường trong nước hoan nghênh, còn thực dễ dàng nhận được khán giả nước ngoài yêu thích.
Lúc này đây, ông lại đang hoạch quay một bộ phim mới, ngược lại không phải phim cổ trang, mà là đề tài hiện đại, nếu là phim võ thuật, liền không rời khỏi một từ “đánh”, lại nói, tình tiết của bộ phim này cũng không phức tạp, tràn ngập tình tiết chủ nghĩa anh hùng, nhân vật chính vừa vặn là một đôi anh em, Trương Tuấn Nhạc vốn tính toán dùng một diễn viên phụ trong bộ điện ảnh trước của ông đến diễn nhân vật cảnh sát chính Lưu Trạm Giang trong bộ phim này, tiểu tử kia tuy rằng không có trụ cột võ thuật, nhưng thắng ở trụ cột thân thể không tệ, coi như có thể chống đỡ được, diễn xuất cũng không phải không xong, hôm nay ông đến tiệc rượu này, chính là muốn nhìn một chút có người trẻ tuổi thích hợp một nhân vật chính khác hay không.
Yêu cầu thân thể của nhân vật này so với Lưu Trạm Giang lại càng cao, loại đồ bơi phái đối này vừa hợp ý ông.
Bộ điện ảnh [HongKong ký sự] này nhìn đề mục coi như văn nhã, cố sự nó nói lại không hề văn nhã, cảnh sát Lưu Trạm Giang bởi vì tuổi rất trẻ, làm việc không đủ khéo đưa đẩy mà đắc tội cấp trên, sau khi bị ghi tội thì bị cưỡng chế giao súng về nhà tự kiểm điểm, nào biết cứ như vậy quấn vào trong một hồi âm mưu quỷ quyệt, một tổ chức khủng bố quốc tế đang chuẩn bị sự kiện khủng bố tại HongKong, trong đó một kẻ có liên quan đến bọn cầm đầu tổ chức khủng bố có biệt hiệu “Hoa hồng đen”, nhưng không phải nữ, mà một nam nhân trẻ tuổi từ khi nhớ việc đã bắt đầu giết người, hắn thanh tú văn nhã, thậm chí mang theo vài phần bệnh trạng, lại tâm tư kín đáo thủ đoạn cay nghiệt, mà ai cũng không biết là, vị “Hoa hồng đen” này cùng cảnh sát Lưu Trạm Giang là anh em ruột……
Trong thiết lập kịch bản này, cũng không nhất định cần hai diễn viên có bộ dạng giống nhau bao nhiêu, cho nên Trương Tuấn Nhạc vốn cũng không tính toán tình anh em thật sự, nhưng hiện tại nhìn về đôi song sinh cách đó không xa kia, bỗng nhiên liền cảm thấy, hai nhân vật như vậy, không có người càng thích hợp so với hai người kia!
Trọng yếu nhất là, Trương Tuấn Nhạc luyện võ thuật sáu mươi năm, đừng nhìn ông còn trẻ, trên thực tế đã sáu mươi chín tuổi, ánh mắt về phương diện này ít người có thể so được, hai người trẻ tuổi kia thân thể rắn chắc, làn da căng chặt, tay cùng đường cong vai lưng nói cho ông, cho dù bọn họ không phải luyện võ, căn cốt cũng tốt đến thần kỳ, vai lưng đứng thẳng tắp, hai tay buông xuống, nhưng không phải ở trạng thái hoàn toàn thả lỏng, vừa rồi từ khi bọn họ tiến vào Trương Tuấn Nhạc đã bắt đầu quan sát, một khi bọn họ đứng vững liền khép hai hai chân lại, tư thái đi đường rất nhẹ, Trương Tuấn Nhạc gần như đã cho rằng bọn họ thật sự từng luyện võ.
Vì nghiệm chứng ý tưởng này, ông chậm rãi đi đến chỗ bọn họ, Trương Tuấn Nhạc là người luyện võ, cố ý che dấu mà nói, đi đường yên lặng đến một tiếng động, chờ khi ông chậm rãi vươn tay muốn vỗ lên vai một người trong đó, lập tức bị một cánh tay hữu lực bắt được!
Trương Tuấn Nhạc rõ rệt cảm giác được hắn đã khống chế sức lực, nhưng lần này lại vẫn cầm bàn tay luyện đến đầy vết chai của mình sinh đau, nhất thời cười ha ha lên, “Tiểu tử giỏi!”
Lục Viễn bắt được tay Trương Tuấn Nhạc thực ngạc nhiên, nhìn về phía ông lão mạc danh kỳ diệu trước mặt này.
Lục Ninh lại là ngẩn ra, y biết Trương Tuấn Nhạc, đời trước y hợp tác với ông một lần, nhưng luận thời gian mà nói, vẫn là ở hai ba năm sau đâu, danh khí của Trương Tuấn Nhạc ở đại lục so với đạo diễn danh tiếng như Trần Đạt còn cao hơn, hiện tại ông lại đối mặt bọn họ cười ha ha giống như bị thần kinh, Lục Ninh thật sự là…… Không biết lấy cái gì biểu tình đến đối mặt có được không?
“Chàng trai, đến diễn điện ảnh của tôi đi!” Đôi mắt Trương Tuấn Nhạc sáng mà hữu thần, trực tiếp nhìn Lục Viễn nói, sau đó chuyển hướng Lục Ninh, “Hai người các cậu cùng nhau, điện ảnh mới của tôi thực thích hợp tiểu tử có tinh thần như các cậu.”
Lục Ninh: “……” Vì sao y chưa bao giờ biết Trương Tuấn Nhạc là người có thể tùy tùy tiện tiện bắt được một người liền mời đóng phim như thế này?
Lục Viễn không biết Trương Tuấn Nhạc, hắn cau mày nói: “Ngượng ngùng, cho đến tháng 6 chúng tôi vẫn đều phải lên lớp đâu.” Hắn nói thực uyển chuyển khách khí, bản thân Lục Viễn cũng không phải người hoàn toàn không biết đạo lý đối nhân xử thế.
Lục Ninh âm thầm thở dài, y cảm thấy có chút đáng tiếc, Trương Tuấn Nhạc tự mình đến mời, cơ hội tốt bao nhiêu a, nhưng là y không phản bác lời Lục Viễn nói, y rất hiểu y cùng Lục Viễn càng nghĩ muốn là cái gì.
“Ha ha, không sao, chúng ta có thể đến tháng 7 lại quay.” Trương Tuấn Nhạc cười tủm tỉm nói.
Trợ lý đứng bên cạnh Trương Tuấn Nhạc gần như không che dấu được kinh ngạc trên mặt, bởi vì hắn biết, ban đầu Trương Tuấn Nhạc dự tính bắt đầu quay [HongKong ký sự] vào đầu tháng 6, vì hai người mới này lại có thể nguyện ý lùi thời gian quay một tháng?
Hai người mới này đến cùng là thế nào, Trương đạo tự mình mời bọn họ đóng phim, thế nhưng còn là một bộ giọng điệu từ chối?! Bọn họ có biết Trương đạo đến tột cùng là ai hay không!
Nếu Trương Tuấn Nhạc đã nói như vậy, Lục Ninh mau chóng hồi nói: “Trương đạo khách khí, nếu như vậy, tôi cùng a Viễn đương nhiên thực phương tiện.”
Lục Viễn liếc mắt nhìn Lục Ninh, mới gật gật đầu nói, “Cám ơn Trương đạo.”
Trương Tuấn Nhạc nở nụ cười, “Tiểu Vu, đợi lát nữa lấy kịch bản đến đây cho ta, đưa cho hai chàng trai này đi.”
“Vâng, Trương đạo.”
“Người luyện công phu chúng ta chính là muốn sảng khoái, không biết hai vị Tiểu Lục đồng chí là luyện nhà ai?”
Lục Ninh lúc này mới phản ứng lại, thì ra Trương Tuấn Nhạc cho rằng bọn họ cũng luyện công phu…… Nhưng là, y cùng Lục Viễn thật sự không phải a……
Khụ, có lẽ miễn cưỡng xem như?
Không đúng, luyện công phu căn bản không thể so sánh với bọn họ có được không!
“…… Chúng tôi chỉ là tự mình tùy tiện luyện qua tăng chút sức lực mà thôi.” Lục Ninh chỉ có thể nói như vậy.
Trương Tuấn Nhạc cũng liền không hỏi nhiều, quả thật theo như lời ông, thân là người luyện võ tính cách ông tương đối sảng khoái, một khi coi trọng cái gì ông nguyện ý giao hảo, kia tuyệt đối sẽ khiến người vô cùng thoải mái, ông có kiến thức có lịch duyệt, nói chuyện hài hước khôi hài, đêm nay có ông ở đây, bên Lục Ninh Lục Viễn này lại thanh tĩnh ngoài ý muốn, không có bao nhiêu người tiến lên đây đến gần, ngay cả một thiên kim tiểu thư cố ý đến uống cùng Lục Ninh Lục Viễn một chén cũng bị Trương Tuấn Nhạc nói mấy câu mời đi, phải biết, Trương Tuấn Nhạc một thân công phu cứng rắn, hắc bạch lưỡng đạo đều có nhân mạch, cũng không phải là nhân sĩ giới văn nghệ tầm thường, luận tài sản tư lịch, ở HongKong ngược lại thật đúng là không có bao nhiêu người dám chọc.
Có một người như vậy ở bên cạnh, buổi tối bể bơi phái đối có hàm ý khác rõ rệt hôm nay, cứ như vậy bình tĩnh vượt qua, vài lần Nghê Phỉ Lâm đều là có vẻ muốn nói lại thôi, muốn nói chuyện gì đó với Lục Ninh Lục Viễn, chỉ ngóng trông Lục Ninh Lục Viễn có thể phát hiện ám chỉ của cô, bọn họ lại đều làm bộ không chú ý tới, chỉ trò chuyện nhiệt tình cùng Trương Tuấn Nhạc, Nghê Phỉ Lâm cũng ngượng ngùng không dám lại đây.
Kỳ thật Lục Ninh đại khái đoán được mục đích của cô, quanh cô có một vòng phụ nữ trang dung tinh xảo, cho dù bảo dưỡng có tốt, dáng vẻ mặc đồ bơi vẫn mang theo vài phần dấu vết của năm tháng, HongKong nhiều phú bà, những người phụ nữ này không thể nghi ngờ chính là thuộc về những nhân vật xuất thân thật dày rất có của cải, có thể hiểu được ý định của Nghê Phỉ Lâm.
Nhưng mà điều này cũng không có gì đáng tức giận, quy tắc trong giới chính là như thế, nếu ngươi không muốn, ít người có thể miễn cưỡng, đương nhiên, có chút làm khó dễ là khẳng định, hơn nữa, này cũng không tính là việc lớn gì, rất nhiều người thông minh trong giới không muốn dây vào đều có thể thoát thân dưới tình huống như vậy, đại bộ phận phú bà dễ đối phó hơn những nhân vật nổi tiếng làm kinh doanh mà ngôi sao nữ gặp phải, trong những người có tiền có thế, nam nhân cùng nữ nhân, vẫn có khác biệt rất lớn, so sánh mà nói thì đại bộ phận nữ giới dễ khống chế hơn nhiều.
Nghê Phỉ Lâm chỉ là muốn làm người trung gian, cũng không biết cô lấy được bao nhiêu chỗ tốt, loại hành vi này thậm chí không được xưng là làm mai, nhiều lắm chỉ có thể nói là “phí giới thiệu” mà thôi.
Thế nhưng Lục Ninh vẫn thực không thích hành vi của Nghê Phỉ Lâm, y có thể không ngại cô mang tâm tư riêng như vậy, nhưng với phối hợp chuyện này thì nửa điểm y cũng không hứng thú.
Cho nên sau lần bể bơi phái đối này chấm dứt, Nghê Phỉ Lâm lại gọi tới vài cuộc điện thoại, đều bị Chung Du Bạch chắn đứt.
Đợi khi Lục Ninh lấy được kịch bản [HongKong ký sự], mới có chút giật mình, thì ra là bộ này!
Kịch bản [HongKong ký sự] thực ưu tú, đương nhiên, cứ nhìn về bảng hiệu của Trương Tuấn Nhạc, phim của ông chưa bao giờ có phòng bán vé thấp, nhưng [HongKong ký sự] lại có thể nói là tác phẩm tuyệt với nhất của Trương Tuấn Nhạc!
Lục Ninh nhớ rõ hai vị diễn viên chính của [HongKong ký sự] đời trước vốn cũng không coi là diễn viên đặc biệt nổi tiếng gì, nhưng sau khi diễn bộ phim này, lập tức liền tiến lên một bậc thật dài, không nói khoa trương chút nào, từ hạng hai hạng ba ban đầu lập tức nhảy lên hàng ngũ hạng nhất! Thậm chí bởi vậy mà được Hollywood nhìn trúng, vị diễn vai Hoa hồng đen kia nhờ gió đông của việc này mà chiếm được một nhân vật trong một bộ phim anh hùng lớn của Hollywood.
Kỳ thật từ khi y cùng Lục Viễn ra mắt tới nay, thành tích đã coi như không tệ, phương diện phim truyền hình, tuy rằng bọn họ chỉ diễn hai ba bộ phim truyền hình, [Hoa viên bí mật của Hoàng tử] thịnh hành châu Á, [Phong Kiếm Ly truyền kỳ] cùng [Hạnh phúc dưới trời xanh] đều là phim cực nổi, biểu hiện trong [Khang bình thịnh thế] cùng [Hoa đào tháng sáu] đồng dạng đáng khen thưởng, lấy thành tích của bọn họ, vốn lấy diễn viên mới xuất sắc nhất cái gì có thể nắm chắc, nhưng đầu năm nay cái khối thị trường phim ảnh đại lục này luôn luôn không có nề nếp, quan hệ rắc rối phức tạp trong đó, theo Chung Du Bạch nói, vốn cũng không bao nhiêu người chú ý, không cần hiếm lạ cái cúp mạ vàng diễn viên mới xuất sắc nhất kia, nói muốn làm thì tự mình làm bao nhiêu cái cũng được.
Vì thế, ít một khoản phí quan hệ xã hội, thêm một khoản vào điện ảnh mới đầu tư.
Thành tích phương diện điện ảnh càng đáng giá người khen ngợi, bản thân [Hắc Sa] là chế tác lớn, lấy bộ phim nổi tiếng có phòng bán vé quá ức (100.000.000) ra mắt, đối với người mới mà nói là quá khó được, ở Giải thưởng Điện ảnh HongKong lấy được bốn hạng đề danh hai hạng giải thưởng lớn, nhưng bọn họ chỉ là diễn viên phụ, loại vinh dự này không có quan hệ quá lớn với bọn họ, bởi vì vấn đề thời gian, bọn họ thậm chí không tham dự lần lễ trao giải đó, sau đó, [Kiếm Tiên] là bộ phim đầu tiên mà D.A đầu từ, vỏn vẹn lấy phòng bán vé mà nói đã là lấy được toàn thắng lớn, phòng bán vé trong nước buôn bán lời vài lần, nhờ nổi bật như vậy, bọn họ muốn là rèn sắt khi còn nóng, nói không chừng rất nhanh có thể thượng vị, nhưng cố tình vào lúc này, bọn họ buông tay tình thế có lợi lớn nhất, quyết định trở về đến trường.
Cho nên, người tiếc cho bọn họ không ít, chỉ có chính bọn họ thực bình tĩnh.
Sau khi [Ba ba đơn thân] công chiếu, loại thanh âm mới ít đi nhiều, phòng bán vé của bộ điện ảnh tiểu thành bản này có thể qua ức, hoàn toàn là dựa vào kịch bản ưu tú cùng tình tiết thôi lệ của nó mang đến, diễn xuất của Lục Ninh càng là chính thức tiến vào tầm mắt của rất nhiều đạo diễn có danh tiếng, [Lục quang] cũng là giống vậy, trong bộ phim lớn này, tính đặc sắc vai nam thứ Lục Viễn diễn mạnh không thua nam chính không nói, bởi vì ngoại hình của hắn đẹp, thiếu chút còn nổi bật vượt qua nam chính, nay cũng là chạm tay có thể bỏng.
Cho nên, khi Trương Tuấn Nhạc tuôn ra tin tức bộ phim [HongKong ký sự] tiếp theo sẽ do anh em Lục Ninh Lục Viễn đảm đương diễn viên chính, cũng mời Tạ Tri Bác, Đường Giải, Vương Bội Hồng… vài vị diễn viên có tư lịch, thanh danh và danh vọng phái diễn xuất gia nhập liên minh đảm đương nhân vật chính, trong lúc nhất thời các tạp chí lớn đều đua nhau phát tin tức này.
Lục Ninh Lục Viễn đã bắt đầu đọc kịch bản, nếu tiếp bộ điện ảnh này, những bộ khác Chung Du Bạch vừa nhận cho bọn họ đều từ chối hết, cuối tuần kế tiếp sau khi trở về từ HongKong, Lục Ninh một mình theo đoàn làm phim [Ba ba đơn thân] đi Berlin, Liên hoan phim Berlin sắp khai mạc, [Ba ba đơn thân] làm phim tham gia triển lãm, có tư cách đi thảm đỏ.
Lục Viễn tiếc nuối không thể đi theo, bởi vì rất nhanh Giải thưởng Điện ảnh HongKong cũng sẽ tổ chức, [Lục quang] đứng đầu danh sách đề cử, bản thân Lục Viễn cũng được đề danh nam diễn viên phụ xuất sắc nhất lần đầu tiên trong đời, hắn không thể không tham gia.
May mắn lúc này mới cuối tháng 3, học tập cũng không gấp gáp, lại có biểu hiện rất tốt khi đến trường của bọn họ, khi xin phép hiệu trưởng cũng thực sảng khoái, nếu không bởi vì mấy giải thưởng trọng yếu này, Lục Ninh Lục Viễn là sẽ không dễ dàng xin phép.
Khác với đời trước là, [Ba ba đơn thân] đời này được kiểm duyệt với thành tích tương đối tốt, so thành tích đời trước còn tốt hơn!
Chỉ có thể nói lúc này diễn xuất của Lục Ninh quả thật tốt hơn Lục Viễn một chút, biểu hiện trong [Ba ba đơn thân] cũng càng đi sâu vào biến đổi tâm lý so với Lục Viễn.
Đức cuối tháng 3 so với HongKong thậm chí Thượng Hải cũng lạnh hơn nhiều, khi Lục Ninh đến sân bay liền cảm thấy ý lạnh đập vào mặt, khiến y không ngờ được là, vậy mà có không ít thiếu nữ trẻ tuổi canh giữ ở sân bay, trong đó có không ít thiếu nữ Đức tương đối xinh đẹp, vừa thấy Lục Ninh xuất hiện liền vây quanh tới, các cô so với fan đại lục thì tương đối hàm xúc hơn một chút, nhưng chụp ảnh ký tên cái gì vẫn là tương đối nhiệt tình, cũng tặng quà cho Lục Ninh.
Đặng Nhất Khánh mang theo cười nói, “Này bộ dạng đẹp chính là tốt a! Tôi trước kia cũng từng mang theo đoàn làm phim đến Berlin, còn chưa thấy qua tình hình như vậy đâu!”
Lục Ninh cười, đợi đến khi lên xe lấy di động ra, mới nhìn thấy ba bốn mươi tin nhắn Lục Viễn gửi cho y……
Trạng thái trên không và vân vân, Lục Ninh theo thói quen tắt máy.
Hắn tùy tay nhấn mở một tin, “A Ninh, ta nhớ ngươi.”
Dính đến Lục Ninh cũng cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Thế nhưng ngón tay hắn dừng một chút, bỗng nhiên cảm thấy, Berlin tháng 3, cũng không phải lạnh như vậy.
Chung Du Bạch ngồi ở ghế trước, “Thật sự là đủ! Lục Viễn rốt cuộc là ba tuổi hay bốn tuổi a! Bây giờ làm loạn muốn tới Berlin, đầu óc bị cửa kẹp?”
Lục Ninh: “……”