Nói thật, cho dù đến bây giờ, Chung Du Bạch lại vẫn cảm thấy Trình Thương Thuật sẽ coi trọng mình là một chuyện rất kỳ quái.
Bất luận là yêu ma quỷ quái hay là người tu chân cũng không phải diện mạo được mỹ hóa như trong tưởng tượng của người thường, người tu chân vốn cũng là người, đẳng cấp tu chân của bọn họ còn chưa đủ để làm cho bọn họ tự mang quầng sáng mỹ hóa, về phần yêu ma, lúc biến hóa kỳ thực cũng không có quá nhiều lựa chọn, tỷ như hắn, nguyên thân là một con thỏ, khi biến hóa nghĩ về dáng vẻ nhân loại, cố gắng hết khả năng cũng chỉ như vậy, yêu ma biến hóa, chỉ có cơ hội duy nhất một lần, mà khi đó, bọn họ còn chưa hiểu bao nhiêu đẹp xấu.
Lại ví như giao nhân giống như Hoàng Bích, là trời sinh sinh ra thế nào thì chính là thế đó giống như nhân loại, ngược lại là Alice có chút khác biệt, cô vốn là một con mèo thú cưng, hiểu được nhiều hơn yêu quái giống như bọn họ một chút, dáng vẻ sau khi biến hóa ngược lại cũng không tệ lắm.
Diện mạo của Chung Du Bạch, đừng nói so với Lục Ninh Lục Viễn, chính là so với bản thân Trình Thương Thuật cũng kém hơn một chút, năm đó khi biến hóa chẳng qua cũng chính là bộ dạng thư sinh văn nhược.
Quan hệ giữa người tu chân cùng yêu ma quỷ quái bọn họ khi đó còn chưa đến mức không xong như bây giờ, trong cốc Lạc Hà bên cạnh có tiểu cô nương tu tiên sống, nàng thường xuyên đến nơi hắn tu luyện xem hắn.
Tiểu cô nương kia, chính là tổ tiên Hạ Xuy.
Hắn nói với Trình Thương Thuật có từng thích người, kỳ thật không hề sai, tiểu cô nương kia quả thật là nhân loại đầu tiên mà hắn có hảo cảm, thế nhưng, cũng vỏn vẹn như vậy mà thôi, sau này, tư chất nàng không tệ, vào một môn phái lớn, lại sau này, nghe nói gả cho người, cuối cùng, Chung Du Bạch chưa từng lại nghe qua tin tức của nàng.
Nhưng trí nhớ của hắn luôn luôn không kém, cho nên, khi hắn nhìn thấy Hạ Xuy mới có thể cảm thấy quen mắt.
“Tiểu Bạch.” Trình Thương Thuật xuất hiện ở trong gương, mái tóc dài của hắn rối tung, đường cong bả vai cùng xương quai xanh giống như ngọc thạch khắc liền, vô cùng đẹp mắt.
Người tu chân cũng không nặng ***, Trình Thương Thuật cũng là như thế, thế nhưng hắn lại luôn luôn thích kéo Chung Du Bạch lên giường, không vì cái gì khác, chính bởi vì chỉ có khi thấy đôi mắt Chung Du Bạch thất thần ngắn ngủi khi đậm tình, hắn mới có cảm giác hoàn toàn giữ lấy người trước mắt.
Người kia quá thông minh, tâm phòng bị thật sự quá nặng, cuộc đời này của Trình Thương Thuật tuy không phải hoàn toàn không có sóng gió, lại từ nhỏ đã là con cưng của trời thiên phú hơn người, nếu nói về chuyện muốn làm mà không làm được, thứ muốn chiếm mà không chiếm được, ngược lại đúng là cực ít, cố tình lại gặp xui mà té ngã trên người một con thỏ như thế này.
Chung Du Bạch lại không để ý đến hắn, rửa mặt xong trực tiếp ra ngoài mặc áo sơmi vào, “Nhanh lên rồi đi, công ty còn có việc.”
Cánh tay đã vươn ra của Trình Thương Thuật chỉ có thể rụt lại che trán, bất đắc dĩ thở dài nói, “Tiểu Bạch, em thật sự không muốn nói chuyện với tôi sao?”
Trở về từ thành tiên đáy biển, đã là ngày thứ chín.
Bọn họ trừ lên giường ra thì hầu như không có trò chuyện gì khác, đương nhiên, sau khi Chung Du Bạch ăn trạc yêu đan, trên người không còn luồng yêu khí dày đặc kia, cho dù lúc này đi ra ngoài cũng sẽ không có người tu chân nào lại đến tìm hắn phiền toái.
Chung Du Bạch chau mi, trên tay cũng không dừng lại, “Nói chuyện gì? Nói mười viên trạc yêu đan kia cùng kiếm quyết phá trời của ngươi, cái nào có giá trị tương đối cao sao?” Lão tổ Trình gia cho một lọ, kỳ thực cũng chỉ có mười viên, trừ tám người bọn họ, hai viên còn lại mọi người nhất trí cho Jordanne cùng Elson, cho dù là Hùng Minh Minh có giao tình tương đối tốt với Thời Thúy Trân cũng đồng ý ý kiến này.
Trình Thương Thuật giữ chặt tay hắn, “Tiểu Bạch, tôi không muốn lừa em, quả thật trước khi đi tôi đã biết ở nơi đó có lẽ có thể bổ sung đầy đủ kiếm quyết của mình, thế nhưng, ý tưởng đi vì trạc yêu đan cũng không phải nói dối.”
Chung Du Bạch nhướn mi, “Tám yêu ma quỷ quái chúng tôi quả thật là nhờ phúc của anh mới được trạc yêu đan, điểm này chúng tôi không phủ nhận, thực lực lão tổ Trình gia kia của anh quá mạnh, cứ cho là bản thân chúng tôi tự đi vào, cũng khẳng định không đoạt được đồ, trước kia Lục Ninh Lục Viễn bọn họ đã cứu anh một lần, lần này trước khi đi, những thứ Lục Ninh đưa cho anh kia đều là đồ giữ mạng, đối với mấy người mà nói thì còn quý giá hơn trạc yêu đan nhiều, cho nên coi như thanh toán xong, còn có cái gì hay mà nói?”
“Đương nhiên là có.” Trình Thương Thuật cảm thấy rất nghẹn khuất, được rồi, hắn quả thật có một chút tâm tư có lẽ có thể tìm được kiếm quyết phá trời, thế nhưng, cái này căn bản không thể tính được, khẳng định nhất chính là nơi đó có trạc yêu đan, cố tình, gia hỏa đa nghi Chung Du Bạch này lại không tin! “Tôi lấy được kiếm quyết phá trời, đã qua cửa ải lúc trước không thể đột phá, thành công tấn giai.”
Cho nên! Không cần lại bổ não mấy cái tiết mục gì mà lợi dụng em để thăng cấp xong, sau đó vỗ mông quay đi có được không! Được rồi…… tuy rằng ban đầu quả thật hắn đã nghĩ như vậy.
Ải tình khổ sở là khuyết điểm trên tâm tính, nếu dựa theo con đường của Tử Thần lão đạo mà đi, Trình Thương Thuật nhất định phải đi qua một cửa này, nhưng lão tổ Trình gia cho hắn bản kiếm quyết hoàn chỉnh, bổ sung đầy đủ bộ phận thiếu sót, có đủ bộ tâm pháp, cửa tâm tính này ngược lại trở nên không quan trọng gì.
Phải biết, cái thời đại tu chân kia của lão tổ Trình gia…… Nói thật, đó là một thời kỳ làm việc bừa bãi, động một cái là giết người, tâm ngoan thủ lạt cũng không sao, tâm tính ở thời bọn họ thật không quan trọng như vậy.
Mà hiện tại, Trình Thương Thuật rõ ràng không có biện pháp vỗ mông chạy mất, bi thương nhất là, hắn thăng cấp, lại vẫn chưa hoàn toàn bắt được người trước mắt.
“Ah, chúc mừng.” Chung Du Bạch giọng điệu bình tĩnh.
Trình Thương Thuật cảm thấy sắp bị người này làm cho nghẹn chết!
Chung Du Bạch mở cửa đi ra ngoài, khóe miệng mới chậm rãi cong lên thành một nụ cười.
Hắn nhớ tới khi trở về từ thành tiên đáy biển, Di Thu Ý lặng lẽ nói với hắn –
“Người kiêu ngạo giống như Trình Thương Thuật, chưa lấy được người cùng tình cảm mới có thể khiến hắn càng thêm chìm sâu vào trong vũng bùn, kiếm tu đều có một ý chí không đạt được mục đích thề không bỏ qua, bọn họ cố chấp lại kiên định, a Bạch, đừng nóng vội, từ từ đến.”
Nếu nói ngay từ đầu chính là yêu, như vậy, một ngày nào đó khiến hắn yêu sâu sắc không thể quay đầu lại, thì nói cho hắn, hắn cũng đồng dạng như vậy.
Trình Thương Thuật là người thông minh, nhưng mà ở trong tình yêu, người yêu trước là người thua.
Chung Du Bạch, chỉ chậm hơn hắn một bước nhỏ, nhưng cũng bởi vậy, hắn mới có thể vững vàng nắm chắc thắng lợi.
**
“Chào Chung ca.” Cửa thủy tinh của D.A Ent. chậm rãi mở ra, Chung Du Bạch đi vào bên trong liền đụng phải một người mới muốn ra ngoài công tác.
Nói thật, Chung Du Bạch cũng chưa nghĩ đến hắn gọi là gì, chỉ nghĩ hắn là học sinh ban huấn luyện kỳ hai.
Thiếu niên trước mắt nhìn qua thì thấy tuổi còn nhỏ, diện mạo thanh tú, làn da trắng nõn, phương hướng huấn luyện của D.A hiện tại cơ bản vẫn là hướng thần tượng, kịch bản tốt thu được đều là phim thần tượng, trên cơ bản là tiếp nhận địa vị của Tinh Hoàn trước kia, nổi tiếng vì ra phim thần tượng tinh phẩm.
Trong D.A giải trí hiện tại cơ bản là đều tương đối tôn trọng Chung Du Bạch, tuy rằng có rất ít người biết, hắn là một trong ba vị cổ đông lớn nhất của công ty, nhưng cũng không ảnh hưởng cái gì, bởi vì ai cũng biết hắn là người đại diện kim bài trong công ty, đôi thiên vương song sinh Lục Ninh Lục Viễn trẻ tuổi nhất đại lục hiện nay chính là một tay hắn nâng lên, mặc kệ người khác cho rằng đoàn đội sau lưng Lục Ninh Lục Viễn có bao nhiêu lợi hại, người trong bản thân công ty D.A lại biết, thực ra việc này đều là công lao của một mình Chung Du Bạch.
Đáng tiếc, hắn hiện tại chỉ mang một nghệ nhân là Hoàng Bích, những nghệ nhân khác chỉ có phần hâm mộ ghen tị hận.
Chung Du Bạch chỉ gật gật đầu liền trực tiếp chạy lên tầng trên.
Thiếu niên ở lại kia nhìn bóng dáng hắn, nhìn một lúc thật lâu, cho đến khi trợ lý bên cạnh nhắc nhở thì hắn mới rời đi.
Đúng vậy, vào trong giới này, ai không muốn trèo lên nhanh một chút đâu, nhưng muốn trèo lên trên thì cũng phải có một cái thang mới được, ở trong D.A, lại gần như không có loại cơ hội này.
Tất cả ở nơi này đều rất có quy tắc, ngươi ưu tú, có thực lực, có tiềm lực thì sẽ có nhiều cơ hội, bằng không thì phải nhờ vào bản thân cố gắng, bất cứ đường tắt nào trong công ty này cũng đều không đi thông.
Thiếu niên vừa mới rời đi này gọi Cận Tử Hồng, vừa đầy hai mươi tuổi, lại chỉ diễn qua nhân vật nam thứ nam ba trong hai bộ phim thần tượng, hắn cảm thấy quá chậm, hắn muốn nổi tiếng giống như Lục Ninh Lục Viễn nên mới vào D.A. thế nhưng hiện tại quá chậm, chậm đến hắn không thể chịu đựng được.
Hắn quyết định nhận lời mời của vị Lý tiên sinh kia, ít nhất, có người đồng ý cho hắn một cái thang như vậy không phải sao? Cho dù cần phải trả giá một chút, cũng không có gì đáng kể.
Chung Du Bạch dừng bước trước thang máy, đúng lúc Alice đi từ trong phòng bên cạnh ra, cô mỉm cười nhìn về phía Chung Du Bạch, “Chung ca, nhìn thấy thiếu niên kia rồi?”
“Ừ.”
“Ánh mắt của anh quả nhiên rất chuẩn, kỳ thực cậu ta cũng có chút ít thiên phú đóng phim, thế nhưng quá gấp gáp, dã tâm trong mắt cũng không che đi được, rất muốn nổi tiếng.” Alice nhẹ nhàng nói.
Muốn nổi tiếng là không sai, thế nhưng thiếu niên giống như Cận Tử Hồng, nóng lòng muốn thành công thì không ngoài hai loại kết cục, một loại là sớm bẻ gãy cánh, một loại — chính là tước đi tôn nghiêm cùng xương thịt của mình mà bò lên trên, đến kết cục cuối cùng như thế nào, lại cũng không phải người bên ngoài có thể đánh giá thiệt hơn.
Có lẽ hắn thấy đáng giá.
Chung Du Bạch lại nâng mi, kỳ thật, hắn đã không có bao nhiêu ấn tượng với thiếu niên kia, những đứa nhóc trong ban huấn luyện của D.A hắn đã gặp qua phần lớn, cũng bình phán(1) nhiều, nhưng hơn một trăm người như vậy hắn làm sao có thể nhớ rõ toàn bộ.
Vừa mới cùng Cận Tử Hồng gặp thoáng qua, cũng chẳng qua là một ấn tượng “đại khái từng gặp” mà thôi.
Trí nhớ của hắn là không kém, nhưng những thứ không cần hắn nhớ trong lòng này, hắn tự nhiên sẽ không chọn nhớ.
“Sau khi Lục Ninh Lục Viễn đi, cô liền mang Vương Tân Trạch đi.”
Thiếu nữ đẹp trai Vương Tân Trạch biểu diễn lần đầu trong concert của Lục Ninh Lục Viễn này đã tương đối có danh khí trong phạm vi nhỏ, fan cũng có một ít, chỉ là muốn nói nổi tiếng lại cũng không được tính.
Alice dứt khoát lưu loát đáp: “Được.”
Thang máy dừng lại ở tầng chín, Chung Du Bạch đi đến văn phòng của hắn, xa xa ngoài cửa sổ sát đất có thể nhìn ra đến ngoại thành Thượng Hải, Chung Du Bạch mở máy tính, nghĩ nghĩ, lại vươn tay mở cặp văn kiện trước mặt.
Trang đầu tiên viết rõ ràng tên tất cả các nghệ nhân hiện đang ký hợp đồng với D.A, tổng cộng ba mươi chín người.
Chung Du Bạch rất thuận lợi lật đến tờ lý lịch của Cận Tử Hồng kia, sau đó khẽ cười lên.
“Tiểu tử, giơi giải trí cũng không đơn giản như ngươi tưởng tượng, muốn chạy? Vẫn là để cho ta tới dạy ngươi một chút quy củ trong giới này đi! Coi như là — một lớp học cuối cùng mà D.A chúng ta dạy cho ngươi!”
D.A bọn họ là không có quy tắc ngầm, lại không có nghĩa, bọn họ chính là một người tốt ấm áp thiện lương khiêm nhường.
Kẻ xem thường bọn họ, từ bắt đầu cho tới bây giờ, chung quy đều phải trả một cái giá.
Bởi vì bọn họ là D.A, Dark Alliance, Liên minh Bóng tối.