Bởi vì nhà Thanh Dạ cách bệnh viện có vẻ gần, nên anh cả tuần cũng chưa một lần trở lại đây. Mợ lại giống như trong tưởng tượng của cậu, mỗi ngày đều kiếm cớ đến thăm. Lấy lễ tiếp đãi, lại đổi lấy kết quả là phiền càng thêm phiền.
Chu Luật đối với tình huống này thậm chí còn nghĩ tới khả năng phát sinh ra mấy chuyện linh tinh kiểu như đoạn tuyệt quan hệ thân thuộc, trước sau ôm chặt thái độ bình tĩnh. Bọn họ muốn nói gì, theo bọn họ nói, bọn họ muốn làm gì, theo bọn họ làm. Nhưng cậu lại rất không thích đối phương lấy chuyện của mẹ ra để nói. Lúc trước mẹ và cha kết hôn, bọn họ và bà ngoại cũng cùng nhau kịch liệt phản đối, hiện tại lại khuyên mình không được “Lầm đường lạc lối”.
Có lẽ tâm ý của họ cũng là vì muốn tốt cho mình…… Nhưng mà, mọi người đều là những người có lý trí, vấn đề cảm tình sao lại có thể xem như trò đùa? Một khi lựa chọn sẽ không dễ dàng buông tay. Không tiếp tục làm gì thì thực xin lỗi bản thân và đối phương, trừ phi…… phải đến lúc kết thúc.
Nhưng hiện tại Chu Luật lại đang bắt đầu hoài nghi, giả như ngày nào đó thật sự đến, thì mình có thể dễ dàng buông tay không?
Cho rằng chính mình độc lập, cho rằng chính mình “Không có chuyện không chia lìa người, không có chuyện nhất định cần người”, lại sớm bị đánh bại bởi một người tên “Thanh Dạ”.
Vì thế rất không muốn tưởng tượng ra ngày nào đó phải xa rời sự dịu dàng này. Không, đây cũng không phải là sợ hãi, chỉ là……
Không muốn mất đi, chỉ có vậy thôi.
Những ngày này, người thường xuyên gặp nhất còn có cậu em họ, Thiên Húc. Ngoại trừ trong trò chơi còn gặp mặt cả ở ngoài, biết được tính hướng của mình, Thiên Húc cũng thập phần tò mò…… Không phải phản cảm hoặc chán ghét, chỉ là tò mò mà thôi. Trước kia luôn luôn có cảm giác xa cách với Thiên Húc, từ sau việc này, thời gian hai người nói chuyện lại càng ngày càng nhiều. Cậu em họ làm việc cà lơ phất phơ, có đôi khi lại rất am hiểu tâm sự của người khác.
Thiên Húc không phản đối, hơn nữa còn thử thuyết phục cha mẹ. Tuy rằng điều này với Chu Luật mà nói cũng không có gì quan trọng, nhưng có thể có người thân trợ giúp mình, bao nhiêu đi nữa cũng là chuyện tốt.
**
Hôm nay Linh Linh cứ theo lệ thường đến chỗ tập hợp tìm đám người Đu Đủ. Có người vừa thấy cô liền đùa giỡn ồn ào:“Tiểu Linh mỗi ngày đều chăm chỉ tới như vậy, thôi thì gả vào chủ hội luôn đi.”
Sau đó bên cạnh lập tức lại có người tiếp lời:“Sao lại là gả vào chủ hội, tớ thấy gả vào phân hội của đại ca Khả Nhạc thì còn hợp lý hơn.”
Mấy ngày trước, Linh Linh sau khi nghe xong những lời này cũng sẽ đáp trả lại vài câu. Hôm nay cô lại im lặng không lên tiếng, mặc kệ người khác nghị luận. Thấy Yoyo, chào một câu, sau đó hai người cùng ngồi vào góc sáng sủa nói chuyện phiếm.
Đu Đủ đợi hồi lâu cũng không thấy Linh Linh chủ động đến tìm mình, vì thế rõ ràng đi lên hỏi:“Hai người đang nói chuyện gì vậy?”
“Cậu qua một bên chơi đi.” Yoyo hồi đáp,“Đừng động vào tôi.”
“Ai……” Đu Đủ lắc đầu, ủy khuất nói,“Em chỉ là muốn đến chào hỏi chị một tiếng, bây giờ trên quảng trường đang có hai nhóm người giằng co, hơn nữa một lúc nữa có khả năng diễn biến thành quần ẩu. Tình huống náo nhiệt như vậy, không muốn tới xem sao?”
“Hai nhóm người nào……?”
“Hai bên đang tranh chấp cái bà Thấm Lam gì đó…… Bà đó trước kia ở Ảo Giác cũng có rất nhiều chuyện, bây giờ vẫn như trước a.”
“Thấm Lam?” Linh Linh giống như có chút hứng thú, nhưng rất nhanh lại ảm đạm nói,“Quên đi, không đi.”
“Cậu làm sao vậy?” Đu Đủ thực nghi hoặc, ngày hôm qua cô bé vẫn còn tốt lắm sao hôm nay lại trở nên vô tình như vậy?“Chị Yoyo, Linh Linh sao vậy?”
“Bị bọn Thủy Tinh bắt nạt. Cho nên không muốn lại cùng tiếp xúc với mấy người bên Thủy Tinh.”
“A……?”
“Họ nói mình là phản đồ, phản đồ…… phiền muốn chết rồi đó.” Linh Linh tức giận nói,“Thấm Lam là hội viên của Thủy Tinh, xem cô ấy náo nhiệt tất nhiên lại phải nhìn đến mấy tên Lãng Nhân, mình không muốn đến đó chịu khi dễ nữa.”
“Thì ra là việc này à.” Cá Chết chen vào nói nói,“Này người thần kinh hề hề kia, em nếu trốn tránh bọn họ, bọn họ còn làm em sợ hãi dài dài. Đi, đừng để ý đến bọn họ.”
“Đúng vậy.” Đu Đủ cũng gật đầu nói,“Căn bản không cần để ý tới bọn điên ngôn điên ngữ đó. Bọn họ nếu lại bắt nạt cậu, tớ sẽ đánh luôn.”
Linh Linh trầm mặc một lúc, có chút ngượng ngùng nói câu cám ơn.
“Cảm tạ cái gì, đều là người một nhà. Đi!”
Ở server Bi Luyến Hồ, người chơi nữ Thấm Lam cũng coi như là một trong những nhân vật nổi danh nhất. Nhưng khác với Sera, Độc Bộ, Thấm Lam hoàn toàn là vì tình sử phong phú mới nổi danh.
“Chơi một lần cưới một người”,“Dựa vào địa vị của ông xã”…… Tin đồn vô căn cứ, không tha cho một ai. Mà Thấm Lam tới nay lại làm người ta lấy làm kỳ quái ở chỗ, cứ việc làm vô số việc xấu, nhưng đến nay vẫn có không ít người chơi cam tâm tình nguyện vì cô mà vượt qua biển lửa.
Giống như hiện tại hai nhóm người đang cãi nhau trên quảng trường, một đám lấy ông xã trước đây của Thấm Lam làm đại biểu, một đám người mới lại vung dao theo đuổi.
Thấm Lam tháng sau sẽ tham gia hoạt động tổ chức luận võ kén rể ở server. Bởi vậy gần đây xôn xao không ngừng, cũng là một chuyện tất nhiên.
“Cậu nói trận này…… Tháng sau luận võ kén rể có thể sẽ loạn chiến đến mức nào nữa?”
“Chỉ có cầu Thượng Đế phù hộ, đừng làm cho Thấm Lam tham gia……”
Cho dù có là thời đại nào, bản tính thích xem chuyện náo nhiệt của con người cũng vĩnh viễn không thay đổi. Trên quảng trường chật chội vô cùng không nói, còn có người đứng sau hai nhóm này cổ động mau chóng đánh nhau.
“Chẳng lẽ hôm nay sẽ thấy lại cảnh tượng hồng danh đồ sộ trên diện tính lớn sao……”
“Ai, không thể tới chỗ khác Pk giải quyết sao? Không nên đánh ở đây.”
“Di, tớ sao lại cảm thấy cậu có chút chờ mong nha?”
“Nào có……”
Điều tiết không khí, là chức trách đầu tiên của Cá Chết và Mèo Lười.
“…… Em nhìn thấy Lãng Nhân.” Linh Linh nhăn lại mi.
“Đừng để ý đến cậu ta.”
“Vâng”
Linh Linh tận lực lảng tránh đối phương, đáng tiếc đối phương càng muốn đi kiếm chuyện. Phát hiện Linh Linh đang ở trong đám người xem náo nhiệt, Băng Hỏa Lãng Nhân lại nhàm nhàm chán chán – tra tìm đến cửa.
Bởi vì trước đây đã từng vì hắn ta mà phát sinh xích mích với Ảo Giác, ấn tượng của Đu Đủ với người này kém đến cực điểm. Chưa đợi đối phương mở miệng, Đu Đủ liền lập tức trở về hỗ trợ.
Nói hai ba câu không thuận tai, chỉ hy vọng kẻ kia ngay lập tức biến mất.
“Tôi không còn chuyện gì để nói với anh.” Linh Linh mất hứng nói.
“Tiểu thư Linh Linh à, cô chạy theo Trục Phong xong, giờ lại chạy tiếp tục chạy theo ai? Thanh Dạ sao?” Băng Hỏa hắc hắc cười,“Tôi nói kẻ như cô thế mà cũng có chút bản lĩnh, trước kia đem Trục Phong trở thành người dễ bảo, hiện tại đến Ánh Sáng không ngờ cũng làm tốt như thế.”
“Đừng nói khó nghe như vậy, được không?” Linh Linh nổi giận,“Anh thì biết cái gì!?”
“Tôi biết cái gì?” Băng Hỏa nở nụ cười,“Tôi biết cũng đủ nhiều đó, chính là không biết nói ra có thể quét sạch mặt mũi tiểu thư cô hay không nha.”
“Câm miệng!” Linh Linh kêu lên,“Anh cút ngay đi cho tôi!”
“Rồi tôi sẽ đi, không cần phải đuổi.”
Vài hội viên Thủy Tinh đến cùng Băng Hỏa cũng đang cùng nhau cười ha hả.
“Bắt nạt một cô bé thì rất thú vị sao?”
Đột nhiên, có người hỏi như vậy. Tiếp theo lại có người khác nói:
“Muốn đánh thì có tôi phụng bồi, để rồi xem giá trị danh dự của ai hôm nay sẽ tiêu hao tại đây.”
“Bạch đại ca……” Linh Linh rất kinh ngạc thì thào.
Đúng, là Bạch Hân…… Hoặc là có thể nói Bạch Hân x2. Bởi vì còn cả Noãn Nhi liên quan đứng đây. Sau khi hai người này từ kênh hội biết được bọn họ ở quảng trường phát sinh đụng chạm với Thủy Tinh, liền lập tức chạy đến. Thật ra cũng không phải hoàn toàn là muốn tới giúp đỡ, nói khó nghe hơn chính là muốn xông vào góp vui.
“Tuy nói chúng tôi không có ham thích gây chuyện bên ngoài, nhưng là cũng sẽ không để yên cho người khác bắt nạt mình.” Cá Chết mỉm cười nói,“Linh Linh nay đã là người của chúng tôi, bất luận là tôi, là Mèo, hay là Bạch đại ca hoặc Noãn Nhi, đều tuyệt đối sẽ không mặc kệ ngồi xem.”
“Uy…… Cá Chết, cậu không thể quên đi đại danh của anh đây nha……” Đu Đủ kháng nghị nói.
Kháng nghị của cậu rất nhanh bị chính khí nghiêm nghị trong lời nói của Bạch Hân bao phủ.
“Vẫn là câu nói đó, muốn làm cái gì, chúng tôi đều phụng bồi. Một đấu một hoặc đấu theo đội tùy các cậu chọn, thế nào?”
“……”
Đối phương đã hoàn toàn câm lặng.
Nhưng mà, chuyện này phát triển sau đó thì lại là……
Đêm đó, có oanh tạc.
“Bạch Hân, Noãn Nhi, Cá Chết, Mèo Lười, Đu Đủ. Tất cả lại đây cho tôi.”
“Ách…… Phó hội a……”
“Hiện tại, cho các cậu thời gian để giải thích chuyện buổi chiều.”
Vì thế Cá Chết đơn giản tự thuật lại một lần sự tình đã trải qua, nhưng lại chèn thêm những lời giải vây cho mình, đưa tới vô số ánh mắt xem thường cùng kháng nghị.
“Phó hội! Em đề nghị đem người này tha ra ngoài trừng phạt!”
“Phi – người nên bị đánh phải là cậu chứ?”
“Đều im miệng.” Chu Luật lạnh lùng mở miệng, chung quanh lập tức lặng ngắt như tờ.
“Đều cảm thấy chính mình làm đúng, có phải không?”
“……”
“Thật không rõ, vì sao đến bây giờ còn xúc động như vậy. Các người đều là mấy thằng nhóc sao? Nói bao nhiêu lần, Ánh Sáng trước mắt đang đứng nơi đầu gió, gặp chuyện có thể nhẫn nhịn thì không cần xử trí theo cảm tính. Lúc trước một đám trả lời vâng vâng dạ dạ, kết quả chưa bao lâu đã dẫn nhau đi quần ẩu…… Tôi cũng thật sự bội phục trí nhớ của các cậu.”
“……”
“Có phải cảm thấy lấy được Quốc chiến quán quân là có thể ở server xưng vương xưng bá hay không? Thật ra hôm nay chuyện vốn không có gì, cùng lắm thì, đấu chút võ mồm là được rồi…… Tôi không tin mấy các mồm các người còn không nói lại người khác, mà lại phải đi giải quyết bằng nắm đấm? Phải biết rằng tôi cực kỳ không muốn nhìn thẩy, chính là bộ dáng Ánh Sáng biến thành mấy kẻ của Nhân Tâm Phúc Quán.”
“……”
Nhân Tâm Phúc Quán, thực lực siêu quần nhưng tiếng xấu vang xa. Cuối cùng dẫn đến kết cục phải phân liệt.
“Không còn gì để nói nữa.” Chu Luật hít sâu một hơi, nói,“Ít ra các cậu cũng còn chút lý trí, không động thủ ở quảng trường đông người.”
“Chúng em sẽ không ……”
“Nếu cứ làm đúng như lời đã nói, các cậu đã sớm không ở đây.” Chu Luật cười lạnh,“Tất cả sung quân đi làm nô lệ.”
“……”
“Tính tình của Phó hội hôm nay…… Có phải hay không có chuyện rồi?” Sau khi phát biểu chấm dứt, Mèo Lười cảm khái nói,“Vốn tưởng rằng anh ấy nhiều nhất chỉ nói một hai câu, sau đó thì……”
“Cũng phải xem tâm tình của anh ấy đã.” Cá Chết trầm tư nói,“Hay là Lão đại gần đây lại làm ra chuyện gì ngu xuẩn?”
“Lão đại không đang bận rộn, gần đây rất ít xuất hiện sao?”
“Ai biết trong bọn họ phát sinh ra chuyện gì chứ……”
“Lại nói tiếp, tớ hôm trước ở trong bệnh viện Nam Sơn có nhìn thấy Lão đại.” Đu Đủ nói,“Anh ấy không chú ý tới tớ, cho nên tớ cũng không có gọi anh ấy lại…… Lúc ấy anh ấy đang cùng một chị xinh đẹp cùng nhau đi vào thang máy, cảm giác rất thân mật đó.”
“Ngu ngốc……!” Cá Chết lập tức chặn lại nói,“Cậu làm ơn đừng dùng kênh công hội mà nói mấy chuyện này được không!”
“A…… Ách……”
“Trời……”
“……”
Khi Đu Đủ ý thức được hành vi ngu xuẩn của mình, thì đã muộn.
Chuyện đêm nay, kỳ thật Chu Luật cũng hiểu được thần kinh mình cũng có chút quá nhạy cảm, chuyện bé xé ra to. Tuổi trẻ vốn cuồng nhiệt, lại thêm lý do là vì một cô bé, trong trò chơi kéo bè kéo lũ đánh nhau cũng không có gì kỳ quái.
Tâm tình đúng là vẫn còn bị chuyện gần đây ảnh hưởng đi…… Mợ mỗi ngày đều đến thăm, hơn nữa mấy ngày hôm trước Độc Bộ lại đây lên án “Hành vi phạm tội” của hai người nào đó, muốn lập tức bình tĩnh lại thì cũng có chút khó khăn.
“……Lúc ấy anh ấy đang cùng một chị xinh đẹp cùng nhau đi vào thang máy, cảm giác rất thân mật đó.”
Lời Đu Đủ vừa nói.
Chu Luật tất nhiên sẽ không đi hoài nghi Thanh Dạ cùng cô nàng kia có gì ái muội. Cậu chỉ đoán, đây nhất định là có quan hệ gì đó với bà nội của Thanh Dạ.
Nhiều năm khỏe mạnh vô sự, một khi có bệnh trong người cũng là lúc bài sơn đảo hải. Sinh mệnh của bà, giống như nến tàn trong gió, lúc nào cũng có khả năng bị dập tắt.
Trong lòng ẩn ẩn có chút lo lắng cho bà. Đồng thời, những cảm xúc nói không thành lời, vẫn đang tiếp tục phát sinh.