• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mũi tên xoay vòng vòng một lúc khá lâu, sau đó dừng lại trên người Kỷ Giang.

Tần Dung xoa xoa hai tay vào nhau:

- Từ khi nào chị có ý định với Thư Nhiễm?

Tô Thư Nhiễm cũng bất giác nhìn sang Kỷ Giang, bắt gặp ánh mắt dịu dàng của cô ấy thì lại nhanh chóng quay đi nhìn nơi khác.

- Tôi cũng không nhớ nữa, khi tôi nhận ra thì tôi đã rất yêu em ấy rồi. - Kỷ Giang bình tĩnh đáp, tay trái nắm lấy bàn tay phải của Tô Thư Nhiễm.

Tần Dung ồ một tiếng khiến Tô Thư Nhiễm đỏ mặt, cúi đầu không dám ngẩng đầu lên. Kỷ Giang tiếp tục xoay mũi tên. Lần này, mũi tên dừng lại ở Hạ Việt An.

- Em đã từng thích ai ngoài Tiêu Ngữ chưa? - Kỷ Giang hỏi.

Nghe xong câu hỏi, Cố Tiêu Ngữ liền cảm thấy vô cùng tò mò. Cô cũng muốn biết liệu Hạ Việt An có từng thích ai ngoài cô không.

- Không có. Từ nhỏ tới lớn, em đều chỉ thích một mình cậu ấy. - Hạ Việt An trả lời.

Lần này tất cả mọi người cùng trở nên ồn ào, Hứa Hải Linh ngưỡng mộ nói:

- Wow, thật sự rất là hiếm thấy đó, chị Việt An chung tình thật nha.

- Đúng đúng, nếu là em thì chắc chắn đã bỏ cuộc ngay từ nhỏ rồi, trẻ con thì rất dễ tự ái mà. - Tô Thư Nhiễm gật gù.



Cố Tiêu Ngữ rất hài lòng với câu trả lời của Hạ Việt An, tới nỗi mà khoé miệng của cô không kiềm chế được mà hơi cong lên một chút.

Tới lượt quay mũi tên của Hạ Việt An, nàng làm động tác xoay mũi tên rất nhanh chóng. Mũi tên không phụ sự kỳ vọng của nàng mà chỉ vào Cố Tiêu Ngữ đang ngồi bên cạnh.

Hạ Việt An mỉm cười:

- Cậu phải trả lời thật lòng đó nha, Tiêu Ngữ?

- A...? Được... - Cố Tiêu Ngữ không hiểu sao lại cảm thấy có chút căng thẳng.

- Rốt cuộc là hỏi gì vậy, tôi cũng rất tò mò đó Việt An. - Tần Dung vô cùng hứng thú tham gia cuộc đối thoại.

Hạ Việt An nói tiếp:

- Ừm...hồi chúng ta học năm 4 tiểu học, sau khi chúng ta sinh nhật 9 tuổi khoảng hai ngày ấy, cậu nhớ không?

- Có nhớ, sao vậy? - Cố Tiêu Ngữ hỏi.

- Buổi chiều ngày hôm ấy cậu đã không đi cùng tớ, cậu kêu ở lại còn chút việc. Nhưng mà lúc tớ đi tìm cậu thì lại thấy cậu đang cười với omega khác, nói đi, lúc đấy có phải cậu thích người ta đúng không?

Ở bên cạnh, Tần Dung cùng mấy cặp mắt đang dõi theo diễn tiến câu chuyện li kì hấp dẫn này.

Cố Tiêu Ngữ nhíu mày:

- Ý cậu là...Ninh Sanh?

- Đúng đúng, chính là cô bạn có má bánh bao tròn tròn vô cùng đáng yêu đó.

- À, không phải, lúc đó là...cậu ấy tỏ tình với tớ. Nhưng mà tớ đã từ chối rồi.

- Vậy sao còn cười vui vẻ vậy chứ..

- Không không, thực ra...ừm...cậu biết đấy, hồi bé tớ thích ăn kẹo socola, nhưng hai mẹ của tớ không cho ăn nhiều vì sợ sâu răng. Ninh Sanh đã cho tớ cả một hũ kẹo với điều kiện làm bạn gái của cậu ấy một tuần. Chỉ cần làm bạn gái một tuần sẽ được một hũ.

- Chẳng trách mấy tuần sau đó cậu lúc nào cũng dính lấy Ninh Sanh.



Tần Dung cùng mọi người ở bên cùng phá lên cười. Kỷ Giang cũng không kìm nổi mà cười ra tiếng:

- Thì ra tình cảm của Tiêu Ngữ có thể dùng kẹo socola đổi được nha.

- Thật không ngờ hồi bé cậu lại như vậy đó Tiêu Ngữ. - Tần Dung cười tới chảy nước mắt.

Cố Tiêu Ngữ bị cười tới đỏ mặt, cô nắm tay Hạ Việt An nhưng bị nàng rút tay lại. Nhìn vẻ mặt của nàng, cô biết nàng lại giận dỗi nữa rồi.

Nhìn thấy nàng đứng dậy, Cố Tiêu Ngữ cuống hết cả lên:

- Cậu đi đâu vậy?

Sẽ không phải là giận cô rồi chứ?

- Tớ đi vệ sinh một chút thôi mà. - Hạ Việt An mỉm cười.

Với nụ cười không hề gượng gạo trên gương mặt xinh đẹp kia, Cố Tiêu Ngữ không hề nhìn ra một chút giận dỗi nào. Cô có phần yên tâm một chút.

Ngay khi Hạ Việt An vừa vào wc công cộng, một giọng nữ khá êm tai vang lên:

- Xin lỗi vì sự đường đột này, nhưng cậu là Cố Tiêu Ngữ phải không?

Mọi người giật mình nhìn về phía chủ nhân của giọng nói ấy.

Đó là một cô gái trẻ trung, trạc tuổi Cố Tiêu Ngữ, có làn da trắng tới phát sáng, đặc biệt là má bánh bao mịn màng khiến người ta có cảm giác muốn cắn.

Không biết có phải do ảo giác hay không nhưng Cố Tiêu Ngữ cảm giác người này...hình như có chút quen mắt?

- Phải, tôi là Cố Tiêu Ngữ, có chuyện gì sao? - Cố Tiêu Ngữ đáp lời.

Cô gái ấy tiếp tục hỏi:

- Có phải...cậu từng học tại tiểu học B, lớp 4-1 không?

- Đúng vậy.

Cố Tiêu Ngữ đã có cảm giác hơi ngờ ngợ.

Cô gái trước mặt tỏ ra vô cùng vui vẻ, nở một nụ cười động lòng người:

- Tớ là Ninh Sanh, là "bạn gái 1 tuần" của cậu nè.

Cả nhóm vô cùng kinh ngạc.

Cố Tiêu Ngữ cũng không ngờ được rằng trên đời lại có chuyện trùng hợp tới như vậy.

Ninh Sanh dường như không hề cảm thấy ngại ngùng, cô ấy chen vào ngồi cạnh Cố Tiêu Ngữ. Trùng hợp thay, vị trí đó là của Hạ Việt An.

- A...chỗ này... - Cố Tiêu Ngữ lên tiếng.

Vừa lúc đó, Hạ Việt An vừa từ wc công cộng quay trở lại, nàng nhìn thấy một bóng lưng omega lạ mặt đang ngồi cạnh Tiêu Ngữ của nàng. Nàng khẽ nhíu mày.

Tần Dung, Kỷ Giang, Hứa Hải Linh và Tô Thư Nhiễm ngồi đó hóng chuyện, ai cũng dự đoán trước sẽ có một hiểu lầm không nhỏ sắp xảy ra.

______________________________________

Sau một ngày đi bộ hơn 8km thì đôi chân của một đứa lười vận động như tui gần như nhũn cả ra rồi huhuhu ToT

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK