Nha đầu kia đáp lời, chạy đi tìm người đưa rượu tới. Chức Mộng thấy vẻ mặt Nguyên Thu mệt mỏi kêu người đưa nước tắm vào phòng hầu hạ nàng tắm rửa, đau lòng miệng thì thầm nói “Tiểu thư cũng quá tốt tính, mình mệt mỏi không nói còn đem rượu quý của lão gia lãng phí trên người nàng”
Nguyên Thu ngồi trong phòng tắm cười lạnh nói “Phụ thân luôn phải có thiếp, ta quan sát mấy ngày nay, đầu óc Lâm di nương không rõ ràng bằng Trương di nương. Nhưng Vương di nương sợ là không đơn giản như vậy, chuyện lần này không chừng chính là nàng làm”
Chức Mộng cầm khăn tay vừa chà lau cho nàng vừa nói “Nô tì tưởng là Trương di nương làm, mặt của nàng là bị Lâm di nương hủy dung”
Nguyên Thu gật đầu nói “Trương di nương từ trước đến giờ miệng lưỡi rất lợi hại, nhỏ mọn tham tiền một chút nhưng lá gan không lớn như vậy. Nhưng lần này nàng bị hủy dung cũng khó tránh xảy ra ý nghĩ độc ác”
Chức Mộng cười nói “Tiểu thư nói đúng nhưng chuyện này phải nói với lão gia và phu nhân mới phải”
Nguyên Thu nói “Tất nhiên là phải hồi bẩm phụ thân, mẫu thân. Dù sao cũng là thiếp thất của phụ thân quả thật ta không nên đi quản. Theo ta nghĩ, mấy cái di nương này cũng nên đuổi ra phủ mới được bằng không mọi người không được yên ổn”
Chức Mộng nghe vậy cũng không tiện nói tiếp, cảm giác nước trên tay hơi nguội một chút, đỡ Nguyên Thu lau sạch sẽ hầu hạ nàng đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Nguyên Thu sai người đi xem Lâm di nương đã hạ sốt chưa, nếu không tốt sai đại phu đến xem thử. Mình thì đi phòng lớn, tiểu nha đầu ngoài cửa thấy Nguyên Thu tới, chạy nhanh lại cười nói “Tiểu thư đến, Thẩm mama đang nói chuyện với lão gia, nếu không Tiểu thư vào nhà sau xem phu nhân”
Nguyên Thu nghe vậy khoát tay ra hiệu nàng nói nhỏ, mình thì tới gần cửa lắng nghe bên trong nói chuyện. Chỉ nghe Thẩm mama nói “Phu nhân có thai không thể phục vụ đại lão gia, lão nô biết đại lão gia đau lòng cho phu nhân nhưng không thể không đi những phòng khác. Lão thái thái đã đưa đên sẵn mấy di nương, cũng muốn các nàng thay phu nhân phân ưu”
Cố Lễ nghe vậy chỉ cười không nói, bưng trà uống.
Thẩm mama thấy thế đành cười nói theo “Lão nô biết lần đầu lão thái thái đưa hai di nương tới sợ là phu nhân không vui. Hôm qua lão nô đi xem hai vị di nương mới cũng nói với họ sẽ để Lâm di nương phục vụ lão gia trước. Lâm di nương dù sao cũng là biểu muội của đại lão gia là người có tri thức lại hiểu lễ nghĩa, buổi tối nếu lão gia muốn viết chữ nàng có thể giúp lão gia mài mực. Chờ phu nhân sinh xong, đại lão gia lại đem Vương di nương thu vào phòng, khi đó phu nhân cũng không còn gì có thể nói”
Bên ngoài Nguyên Thu nghe Thẩm mama tự nói thật náo nhiệt không khỏi cười lạnh đi tới cửa, tiểu nha đầu giữ cửa cơ trí hô “Tam Tiểu thư tới, thỉnh an tam Tiểu thư ” Tiến lên hành lễ mới nhấc rèm lên.
Thẩm mama thấy Nguyên Thu tới, vội lúng túng vòng vo câu chuyện, Nguyên Thu làm như không biết cười khanh khách thỉnh an Cố Lễ. Thẩm mama đứng dậy chào hỏi Nguyên Thu nói vài câu thấy Nguyên Thu không có ý muốn đi mới cáo lui trước.
Nguyên Thu thấy trong phòng chỉ còn mấy tiểu nha đầu liền đuổi ra khỏi phòng, mới nói chuyện Lâm di nương rơi xuống nước cho Cố Lễ. Thường ngày Cố Lễ chán ghét nhất là thiếp thất tranh giành, bình thường nháo loạn nho nhỏ coi như xong, lần này suýt gây ra mạng người. Nếu Lâm di nương bị chuyện này truyền đi nhất định ảnh hưởng danh tiếng của mình, Cố Lễ nghĩ đến đây liền hạ quyết đoán nhất định phải tra cho rõ ràng.