Nguyên Thu cười nói “Chỗ lão thái thái có gì ăn ngon?”
Lý thị nói “Cũng chỉ là cháo thôi nhưng vì nấu cho lão thái thái nên mềm nát. Đồ ăn kèm toàn là gà này gà nọ, sáng sớm toàn ăn đồ dầu mỡ ta ăn không được. Bánh trứng bột còn được, ăn một bát cháo với bánh trứng bột cũng no rồi. Còn ngươi, ăn điểm tâm chưa? Nhanh gọi Bích nhi hầu hạ ăn điểm tâm”
Bích nhi nghe vội lấy một hộp thức ăn đi vào, mở nắp bưng một chén tổ yến và mấy món thức ăn sáng ra ngoài. Nguyên Thu rót trà cho Lý thị còn mình ngồi cạnh bàn ăn cháo. Lý thị uống trà nhớ đến Tuyền ca và Nữu Nữu liền sai người dẫn hai bọn hắn đến.
Nguyên Thu cười nói “Mẫu thân sao lại quên? Hôm qua phụ thân nói Tuyền ca và Nữu Nữu đã năm tuổi cũng nên nghiêm túc đi học. Sáng sớm hai người bọn chúng đã theo ca ca đi học.
Lý thị lúc này mới nghĩ đến, vỗ trán cười nói “Ta quên mất chuyện này, tuy nói hiện tại không cần để ý việc nhà nhưng mỗi ngày phải ở bên cạnh lão phu nhân lập quy củ cũng so với lúc trước càng mệt hơn”
Nguyên Thu ăn gần nửa chén cháo súc miệng kêu nha hoàn đem đồ xuống. Nàng mới vừa rửa tay, nghe Lý thị nói vậy đến sau lưng Lý thị giúp nàng đấm vai nói “Lúc trước chúng ta ở nhà cũng chỉ là chuyện hằng ngày tuy bận một chút nhưng đều có lệ củ cũng không mệt gì. Nay trở về, lão thái thái thích bắt bẻ sĩ diện, hai thím cũng vô cùng thông minh, mẫu thân vừa muốn cho lão thái thái không tìm được chỗ xấu lại muốn quan hệ tốt với chị em dâu còn không phải là so với lúc trước còn mệt mỏi hơn?”
Lý thị nghe gật đầu cười nói “Con cũng biết, lão thái thái xưa nay không thích một nhà chúng ta, hôm nay vì ngươi cho phép người ta lão thái thái mới không biết đem chúng ta làm như thế nào. Nhưng ta dặn ngươi một chút, hiện tại nàng thương ngươi nhưng ngươi cũng đừng có đến trước mặt nàng làm nũng. Ta sợ qua mấy ngày tam thẩm ngươi ở bên cạnh lão phu nhân huyên thuyên một chút, lão thái thái thay đổi suy nghĩ lại trút giận lên ngươi”
Nguyên Thu nghe không khỏi kinh ngạc, Lý thị kéo Nguyên Thu đến trước mặt, nhỏ giọng nói “Năm đó phụ thân ngươi thăng quan, tiếng gió vừa truyền ra ngoài là sẽ ra bên ngoài nhậm chức, trong lòng lão thái thái vui mừng nói phụ thân ngươi là nhi tử bảo bối giỏi nhất được làm quan, yêu thương phụ thân ngươi mấy ngày. Kết quả không biết tam thúc tam thẩm ngươi ở bên cạnh nói gì lão thái thái đảo mắt ghét bỏ phụ thân ngươi lại đi yêu thương tam thúc lại”
Nguyên Thu cười nói “Theo lý con không nên nói, lão thái thái đúng là có chút hồ đồ chỉ biết yêu thương cả nhà tam thúc tam thẩm. Ta về nhà mấy ngày, để ý nhìn tam thẩm quản gia mọi chuyện lại lo không đầy đủ, khắp nơi có sơ hở giống như tam thẩm như vậy tay chân quá rộng lại không biết gò bó người làm, không biết bị bao nhiêu người thừa cơ nữa. Không trách lão thái thái luôn nói nhà khẩn trương mấy năm này không biết để cho bọn họ lấy bao nhiêu ngân lượng đi”
Lý thị gật đầu nói “Trước đây lão thái thái không muốn ta quản gia nhưng hôm nay vì việc của ngươi nên chưa nắm được chủ ý tốt nào. Ta biết tam thẩm ngươi cũng không chịu dễ dàng đưa quyền quản gia ra không chừng mấy ngày nay đi thổi gió gì với lão thái thái đấy”
Nguyên Thu cười nói “Như vậy cũng được, dẫu sao mẫu thân mười năm đã không ở nhà,người trong nhà này phân nửa cũng không nhận biết được. Đúng lúc mẫu thân quen thuộc tính tình mỗi người trước lạnh nhạt một chút cũng tốt hơn”
Lý thị nghe vậy từ tù gật đầu, hai mẹ con nói chuyện có người đi vào nói “Nội các học sĩ Lý đại nhân cho người đến tặng đồ cho phu nhân”
Lý thị nghe liền biết là nhà mẹ đẻ mình phái người tới, vội cùng Nguyên Thu đổi xiêm áo cho người đưa người Lý phủ đến nhà trước. Từ nhỏ Nguyên Thu sinh ở Chiết Giang cũng chưa từng thấy người nhà bà ngoại vội đỡ Lý thị đi ra. Trong phòng ngồi hai bà vú mama đang chờ thấy Lý thị vội đứng lên thỉnh an “Cô nãi nãi tốt” Thấy Lý thị gật đầu lại đứng dậy hành lễ với Nguyên Thu.
Lý thị chăm chú nhìn mấy mama phát hiện thấy mama trước mặt hầu hạ Lý lão phu nhân mấy chục năm, còn người là từ nhỏ đến lớn trông mình lớn lên nhất thời rơi lệ.
Mấy mama thấy Lý thị khóc cũng đều nghẹn ngào, Nguyên Thu vội khuyên Lý thị, Lý thị khá hơn một chút cười cười “Nhiều năm không thấy mấy mama làm ta luống cuống”
Mama này có một người là Quách mama của hồi môn của Lý lão phu nhân rất có thể diện, nghe Lý thị nói vội cười “Hôm đó cô nãi nãi sai người đưa thiệp về phủ, lão thái thái biết cô nãi nãi trở về vui mừng cực kì cuối cùng vẫn là khóc rống mấy trận mới khá hơn một chút, hận không thể gặp ngay lập tức. Mấy ngày nay đều đem cô nãi nãi giắt ngoài miệng nói một hai lần mới thôi, lão thái thái thấy cô nãi nãi mấy ngay nay chắc cũng dọn dẹp thỏa đáng mới sai chúng ta qua nhìn xem thế nào, nhìn xem có thiếu thứ gì không nếu không có phương tiện cho người tìm cũng nói cho ta biết cho người về phủ lấy. Còn sai ta tới hỏi xem cô nãi nãi hôm nào rãnh dẫn thiếu gia, biểu tiểu thư đi qua phủ xem một chút cũng để cho lão thái thái nhìn ngoại tôn”
Lý thị nghe không khỏi lau lệ, Nguyên Thu bên cạnh nhìn chỉ đành thay Lý thị nói “Hôm qua đã nói với lão thái thái cũng nói rõ ngày về nhà ngoại, hôm nay tính ngày cho người đi qua nói thật trùng hợp là mama đến nhà”
Lý thị cầm khăn lau nước mắt mới kéo Nguyên Thu nói với mọi người “Đây là đại khuê nữ của ta, nhủ danh gọi là Nguyên Thu”
Quách mama vội cười nói “Suốt ngày nghe lão thái thái nói, nói nhà cô nãi nãi có một tiểu thư rất thông minh dấng dáp lại rất đẹp. Người trong nhà nghe cũng muốn trông thấy” Nguyên Thu ở bên cạnh thi lễ một cái mới đứng sau lưng Lý thị.
Quách mama lại hỏi Lý thị cuộc sống mấy năm nay ở Hàng Châu, Lý thị lại nghe chuyện trong nhà hai người nói nửa canh giờ nhìn thấy nhanh đến trưa Quách mama đứng dậy cáo lui. Lý thị định giữ lại ăn cơm, Quách mama sợ Lý thị không được tự nhiên chỉ nói trong nhà lão thái thái vẫn đang chờ tin. Lý thị nghe vậy đành thôi kêu Thái Tuyết cầm quà tặng ra gọi Quách mama mang về cho Lý lão phu nhân.
Lý thị tiễn người nhà mẹ đẻ đã có người nói lão thái thái truyền đại phu nhân và tam cô nương đi qua. Lý thị cũng không kịp thay xiêm áo vội dẫn theo Nguyên Thu đi phòng lớn.