Mục lục
Phép Tắc Thượng Vị - Lạc Bút Thanh Hoan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong đầu Nhiễm Nhất Bạch nhanh chóng xuất hiện hình ảnh nửa người trên trần trụi của Quý Du Nhiên, Giản Đông Thần bắt lấy vú cô ngậm trong miệng gặm cắn, liếm toàn bộ quầng vú ướt át.

 

Duong vật như được bơm khí mà đứng thẳng lên, hắn cởi bỏ khóa kéo, một khúc gậy với gân xanh lượn lờ đã được phóng thích ra ngoài.

 

“Giản tiên sinh. Hắn còn thích nắm chặt tay tôi, xoa nắn âm đế của tôi, ở trên người tôi mút ra từng dấu từng dấu hôn.”

 

Quý Du Nhiên nhắm hai mắt, nhớ lại quá trình hoan ái cùng Giản Đông Thần, đang nói đến đoạn Giản Đông Thần nhéo âm đế của cô, chính tay cô trượt xuống hạ thể của mình, tìm được cái tiểu hạch kia khảy khảy.

 

“Ưm a.” Một âm thanh rên rỉ từ miệng cô tràn ra, hô hấp cũng theo đó mà nặng nề lên.

 

Âm thanh trong điện thoại quả nhiên đã khiến Nhiễm Nhất Bạch như bị điện giật cả người, toàn bộ lông tơ trên người hắn như dựng thẳng lên.

 

Hắn cũng không phải chưa từng nghe qua tiếng phụ nữ rên rỉ, nhưng âm thanh cố gắng nhẫn nhịn lại mang theo vài phần thẹn thùng kiều suyễn của Quý Du Nhiên…

 

Thật là con mẹ nó quá nứng!

 

Hắn nắm lấy duong vật của mình, du động trong lòng bàn tay.

 

“Tiếp tục nói, nói hắn cắm côn thịt vào tiểu huyệt dâm đãng của cô như thế nào nữa đi.”

 

Một tay Quý Du Nhiên xoa ngực, một tay đẩy cánh hoa phía dưới ra, ngón tay thấm lấy dòng mật dịch ở nơi khe huyệt, cô còn xoa chất lỏng lên khắp cánh hoa, dường như trước mắt cô lúc này chính là côn thịt thô to của Giản Đông Thần, cô cầm lòng không đậu mà liến cánh môi dưới.

 

“Ừm, nơi đó của Giản tiên sinh rất thô, rất lớn. Khi hắn chen vào khe thịt của tôi, bên trong dường như không thể cất chứa nổi. Uhm, giống như là bị căng đến hỏng luôn rồi.”

 

Tay của Quý Du Nhiên run rẩy, chậm rãi đút ngón tay vào mật huyệt bên trong, hai chân gập lên, cái mông khẽ nâng, phần cổ duyên dáng ngửa về phía sau.

 

“Ô. Vào được rồi... Ưm. Đừng mà. Giản tiên sinh muốn cắm hỏng tôi rồi.”

 

Nhiễm Nhất Bạch nhắm mắt lại thở ra một hơi, lông tơ trên thân thể hắn nổi lên từng tầng từng tầng.

 

Hình ảnh trước mắt biến thành duong vật thô dài của Giản Đông Thần nhét vào khe huyệt của Quý Du Nhiên, khe thịt non mịn bị căng đến tròn trĩnh, gắt gao bọc lấy duong vật của Giản Đông Thần, mà đôi tay của Quý Du Nhiên bị bó lại, trong miệng kêu “Không muốn không muốn”, hai chân lại bị Giản Đông Thần banh ra tới cực hạn, làm đến mức dam thủy tuôn trào, trên khuôn mặt là vẻ đẹp đầy nhục cảm cùng sự chà đạp.

 

Duong vật trên tay trướng đau, tốc độ loát động của Nhiễm Nhất Bạch ngày càng nhanh hơn nữa.

 

Quý Du Nhiên cũng đã bắt đầu nứng hơn, ngón tay trắng nõn thọc vào rút ra nơi hoa huyệt.

 

“Anh Giản. ưm, a, hưm~ Nhanh quá,  khe huyệt muốn hỏng mất rồi ưm hưm~"

 

Hô hấp của Nhiễm Nhất Bạch trở nên thô nặng khi nghe tiếng rên rỉ của Quý Du Nhiên, hắn cảm thấy đây chính là âm thanh hay nhất mà hắn đã từng nghe từ trước đến nay, không cần thông qua điện thoại, tiếng dam dịch phát ra do cô dùng tay tự an ủi giống như được truyền đến ngay từ bên vách tường.

 

“Không cần gọi tên hắn, gọi tên tôi đi.” Bên thái dương của Nhiễm Nhất Bạch rớt xuống một giọt mồ hôi, hình ảnh tưởng tượng trong đầu cũng đã thay đổi người, vị trí của Giản Đông Thần cũng bị chính hắn thay thế.

 

Quý Du Nhiên đã từ một ngón tay đổi thành hai ngón tay, khe huyệt bị ngoáy đảo phát ra âm thanh phụt phụt.

 

“Nhiễm, anh Nhiễm. Nhiễm Nhất Bạch. A sắp đâm lút cán rồi ~”

 

“Nhất Bạch, gọi tôi là Nhất Bạch.”

 

"A ưm.’’

 

“Nhất Bạch Nhất Bạch~”

 

“A… sắp ra rồi tới rồi a ưm hưm a.’’

 

Thân thể Quý Du Nhiên hướng về phía trước, bụng nhỏ kịch liệt run rẩy, cô đột nhiên rút ngón tay ra, một chất lỏng trong suốt phun ra từ huyệt nhỏ, xối lên khăn trải giường.

 

Nhiễm Nhất Bạch theo Quý Du Nhiên cao trào, mạch máu nơi cánh tay nhô lên, hô hấp hắn dồn dập, từng luồng tinh trắng đục cũng đi theo bắn ra, theo duong vật chảy xuôi xuống.

 

Hai gian phòng đồng thời lâm vào yên lặng, chỉ phát ra tiếng hít thở nặng nề từ ống nghe truyền ra.

 



Sau khi dục vọng được giải quyết, ánh mắt của Quý Du Nhiên cũng chậm rãi lấy lại sự tỉnh táo, cảm giác mệt mỏi nồng đậm cũng theo đó đánh úp lại.

 

Quá điên cuồng.

 

Cô vậy mà lại cùng với Nhiễm Nhất Bạch hoan ái thông qua điện thoại.

 

Yên lặng một hồi, Quý Du Nhiên bình tĩnh nói vào điện thoại.

 

“Đại minh tinh, chớ quên chuyện anh đã đáp ứng với tôi đấy.”

 

Tút tút tút.

 

Nhiễm Nhất Bạch nhìn cuộc gọi bị cắt đứt, khóe môi hơi hơi cong lên.

 

Thân thể hắn lại lần nữa tựa vào lưng ghế ngồi, chỉ là lần này biểu cảm trên mặt hắn đã được thả lỏng.

 

Đã rất lâu rồi, hắn chưa từng trải qua cảm giác thanh thần khí sảng như vậy, giống như cục đá đè nặng trong lòng bấy lâu nay rốt cuộc đã có thể buông xuống.

 

Trước kia cũng không phải hắn chưa từng dùng tay giải quyết, chỉ là suốt quá trình như một sự tra tấn, bởi vì trong đầu hắn căn bản không có bất kỳ hình ảnh một cô gái  nào để hắn có thể ảo tưởng đang làm tình.

 

Nhưng thật sự không ngờ, cô gái tên Quý Du Nhiên này vậy mà có thể!

 

Chính vừa rồi, hắn thậm chí còn muốn vọt qua phòng cách vách, tách đùi cô ra, cảm thụ nơi khe huyệt của cô!

 

Là sự trùng hợp khi dục vọng quá lâu rồi không được phóng thích chăng? Hay là cô gái này thật sự có thể khiến hắn không cảm thấy ghê tởm?

 

Nhiễm Nhất Bạch tắm rửa qua loa trong phòng tắm, nằm ở trên giường xem di động, cảm giác khi không bị áp bức về mặt tâm lý thật sự là quá tốt đẹp! Với tâm tình sung sướng, hắn nảy sinh hứng thú đi xem các tác phẩm của Quý Du Nhiên.

 

Nhìn kỹ một hồi, hắn không khỏi cảm thấy kinh ngạc.

 

Dù là phong cách hay là ý cảnh, đều biểu đạt vô cùng hoàn mỹ, linh hoạt mười phần, thậm chí còn mang theo một phần tính cách trẻ con hồn nhiên.

 

Hắn tuy rằng không hiểu hội họa lắm, nhưng cũng có thể nhìn ra các tác phẩm của Quý Du Nhiên đều thuộc hàng thượng thừa.

 

Chỉ tiếc là số fans ít đến đáng thương, khó trách cô gái này lại muốn hắn hỗ trợ.

 

Nhiễm Nhất Bạch cong môi cười, ngón tay giật giật, đúng hẹn nhấp xuống vài cái...

 

[Tiểu bạch thỏ ăn dâu tây: Cái gì! Đây là ai? Anh trai tôi vì sao lại thích cái này! Không hiểu nổi…]

 

[Hôm nay vẫn là cái đuôi nhỏ của Nhất Bạch nha: A! Có khi nào lại là một người bạn gái tai tiếng của anh trai không!?]

 

[Tiểu thư nấm 1008: Bình tĩnh chút đi, có thể là do lão Nhiễm trượt tay thôi.]

 

[Ngày thường vẫn luôn rải hoa: Có thể trượt tay thích đến nhiều lần như vậy sao???]

 

[Đoàn trưởng đoàn hâm mộ Nhiễm Nhất Bạch: tác phẩm của chị gái nhỏ không tệ à nha! Anh trai thích là vì tác phẩm, mong mọi người chú ý đến bộ phim mới của anh trai!]

 

[Cherry mật đào: Vẽ rất đẹp đó! Tôi thích đến mức in ra làm giấy dán tường luôn rồi!]

 

[Tiểu tiểu bạch thỏ: Cảm giác khi nhìn các bức tranh vô cùng ấm áp! Anh trai Nhất Bạch nhất định cũng cảm thấy như vậy!]

 

Khóe miệng Quý Du Nhiên cong lên, chờ cô xem xong hết các bình luận thì ngón tay kéo lên xuống cũng đã mỏi nhừ.

 

Chỉ mới mấy tiếng thôi mà đã tăng lên gần 5 vạn fans, dùng mắt thường cũng có thể thấy được là vẫn sẽ tăng lên tiếp! Đây quả thực là so với hỏa tiễn còn muốn nhanh hơn mà!

 

Đây chính là lối đi tắt đó!

 

Tuy rằng rất nhiều người đều là bởi vì Nhiễm Nhất Bạch mà chú ý đến cô, nhưng càng nhiều trong số đó chính là khen ngợi các tác phẩm của cô, thậm chí một số công ty còn thưởng thức các bức tranh của cô, dự định dùng để làm bìa cho các sản phẩm đóng gói hoặc thư thiệp.

 



Quý Du Nhiên cười cong cả đôi mắt, hiệu quả này so với mong muốn của cô còn tốt hơn gấp vạn lần!

 

Internet chính là con đường truyền bá tin tức nhanh nhất, cô rất tin tưởng năng lực thiết kế hội họa của mình, có nhóm fans nền tảng này rồi, chỉ cần cô nỗ lực cho ra các tác phẩm tốt hơn nữa, đảm bảo rằng mức độ nổi tiếng sẽ như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn.

 

Nhiễm Nhất Bạch ho khan một tiếng, sau khi kết thúc cảnh quay, hắn ngồi xuống bên cạnh Quý Du Nhiên, thấy cô vẫn không chú ý gì đến hắn mà chỉ tập trung nhìn vào di động, Nhiễm Nhất Bạch lại lần nữa tăng lớn âm thanh ho khan một chút.

 

Quý Du Nhiên chỉ quét mắt liếc nhìn hắn một cái, đưa qua một ly cà phê mới được pha qua cho hắn, sau đó lại tiếp tục cúi đầu gõ chữ trên điện thoại.

 

Nhiễm Nhất Bạch híp mắt nhìn ly cà phê nóng hổi hổi, tức giận nói: “Phải là lạnh, tôi không thích cà phê nóng, cô không nhìn kỹ trong sổ tay nghệ sĩ à?”

 

Lúc này Quý Du Nhiên mới ngẩng đầu lên khỏi di động, chớp chớp mắt một cách vô tội, cô sao có thể nhớ rõ từng cái ghi chú trong sổ tay nghệ sĩ cơ chứ?

 

“Được rồi, chờ chút để tôi đổi lại.”

 

Nhìn vào việc Nhiễm Nhất Bạch đã tuyên truyền cho các tác phẩm của cô, chút việc nhỏ này cô có thể nhịn được.

 

“Từ từ!”

 

Quý Du Nhiên quay đầu lại: “Đại minh tinh còn điều gì cần phân phó à?”

 

Nhiễm Nhất Bạch nhíu mày, người phụ nữ này sao lại bình tĩnh như vậy nhỉ!

 

“Chuyện tối hôm qua...”

 

“Tối hôm qua xảy ra chuyện gì sao?” Trên mặt Quý Du Nhiên có ý cười nhợt nhạt, dáng vẻ không rõ chuyện gì.

 

Nhiễm Nhất Bạch nhìn chằm chằm mặt cô một lúc lâu, phát hiện ra rằng cô thật sự không thèm để ý chút nào, còn bản thân hắn lại không tiêu sái phóng khoáng bằng một cô gái.

 

“Không có gì, đi đổi cà phê đi.”

 

Quý Du Nhiên gật đầu, đi về hướng xe bảo mẫu.

 

Sự việc tối qua là đôi bên cùng có lợi, tuy cô không hiểu được tại sao Nhiễm Nhất Bạch lại không chạm vào Sở Dao hoạt sắc sinh hương như vậy, ngược lại lại có loại đam mê tình ái kia.

 

Nhưng cô không hề có hứng thú tìm hiểu những cái đó, nếu có thời gian còn không bằng để cô tiếp tục cân nhắc cho những chuyện của bản thân còn hơn.

 

Nhiễm Nhất Bạch lặng lẽ đánh giá bóng dáng của Quý Du Nhiên, dáng người khá tốt, khí chất cũng không tồi, nhưng trong giới giải trí phụ nữ như vậy nhiều không kể xiết, sao cố tình lại chỉ có cô ấy mới có thể khiến hắn sinh ra cảm giác muốn làm tình?

 

“Nhất Bạch?”

 

Sở Dao ngồi xuống bên cạnh Nhiễm Nhất Bạch, hôm nay vốn dĩ không có suất diễn của cô ta, nhưng cô ta vẫn tới. Sở Dao không biết tối hôm qua có phải do cô ta quá lớn mật, mới đưa đến sự chán ghét của Nhiễm Nhất Bạch hay không, cho nên sáng nay cô ta một phút cũng không thể ngồi yên được, muốn tới nhìn thử thái độ của Nhiễm Nhất Bạch như thế nào.

 

Khi Nhiễm Nhất Bạch nhìn thấy Sở Dao cũng không có quá nhiều kinh ngạc, hắn vẫn nở nụ cười gật đầu với cô ta như mọi khi, hành động này ít nhiều đã khiến Sở Dao an lòng.

 

“Nhất Bạch, chuyện… tối hôm qua là do em uống nhiều rượu quá, anh...”

 

“Bộ phim tiếp theo của Mạnh đạo diễn, tôi đã đề cử cô là nữ chính, nhớ biểu hiện cho tốt.”

 

Nhiễm Nhất Bạch cầm lấy ly cà phê nóng kia uống một ngụm, ừm, người phụ nữ kia pha cà phê uống cũng không tệ lắm.

 

Sở Dao kinh hỉ đến mức há to miệng, nói năng lộn xộn nói ra lời cảm tạ: “Thật vậy chăng? Nhất Bạch. Em thật sự… anh thật tốt quá Nhất Bạch!”

 

Nhiễm Nhất Bạch phất phất tay rồi đứng lên.

 

Hắn hiện tại vừa thấy Sở Dao là có thể nghĩ đến bộ dạng trần trụi tối qua của cô ta, giống như một con gà bị vặt sạch lông, dạ dày lại bắt đầu quay cuồng.

 

“Xin lỗi, tôi muốn đi nghỉ ngơi, không thể tiếp chuyện được nữa.”

 

------oOo------

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK