Cánh cửa xe mở ra,bên trong Lâm Mạc Khanh dáng vẻ mệt mỏi gương mặt lạnh nhạt tay lướt trên laptop liên tục làm việc.
Trước đây nguyên chủ luôn thấy hắn trong tình trạng làm việc ngày đêm không ngủ, dù ngày lễ lớn vẫn luôn tiếp tục làm việc không màng sức khỏe.
Người ngoài nhìn vào hắn trạng thái như người bình thường nhưng cơ thể thật ra đang dần kiệt sức bào mòn từng chút từng chút theo từng phút.
Kiếp trước,ngày nguyên chủ bị tung tin đồn Lâm Mạc Khanh đang trong bệnh viện truyền dịch do cơ thể không thể chóng đỡ được thì nhận được hung tin. Hắn rút kim truyền dịch chạy đến sân bay trên đường về nước máy bay phát nổ chết không còn xác.
Trong tiểu thuyết này đáng thương nhất vẫn là Lâm Mạc Khanh luôn âm thầm bảo hộ Lâm Nhược Vũ, đến cuối cùng cả hai lại bị tính kế cùng chết không nguyên vẹn.
Người phụ nữ trong xe nhanh chân đi đến gần Nhược Vũ
" Chào nhị tiểu thư. Tôi là thư kí Trần kiêm trợ lí của tổng tài, mời tiểu thư "
Nhược Vũ gật đầu cũng thư kí Trần đi lên xe,cô ngồi kế Lâm Mạc Khanh hắn thái độ vẫn nhạt nhạt tập trung làm việc
" Anh trai"
Sau câu nói vẫn không ai đáp trả, Nhược Vũ nhìn Lâm Mạc Khanh có chút tức giận.
Cạchhh
Cô đóng mạnh laptop lại phồng mặt quay chỗ khác giận dỗi.
" Tiểu Vũ sao thế?"
Cuối cùng Nhược Vũ cũng thành công thu hút sự chú ý từ Lâm Mạc Khanh, hắn cất laptop đi.
Nhưng bây giờ cô đã dỗi rồi!
" Tiểu Vũ em muốn gì? Đừng dỗi nữa "
Nhược Vũ xoay mặt lại ánh mắt ngập nước " Em muốn đi uống cafe ở quán trước đây và anh hôm nay không được đụng vào laptop nữa!"
Lâm Mạc Khanh lấy khăn tay lao cho cô giọng ôn nhu.
" Được hôm nay không làm nữa."
Nhìn lên phía tài xế liền đổi giọng lạnh nhạt:
" Cafe STAST"
Thư kí Trần trợn mắt tựa như gặp quỷ giữa ban ngày trong lòng thầm tự nhủ chắc chắn do sáng nay cô đi làm sớm chưa tỉnh ngủ!!!
Đại Boss tổng tài mặt lạnh giọng có thể ôn nhu như thế sao?!
______________
Không gian trong quán cafe phong cách nhẹ nhàng, âm nhạc du dương tạo cảm giác dễ chịu.
Hôm nay quán cafe tương đối vắng vẻ,chỉ có vài khách hàng làm việc mang laptop đến tại quán làm.
Nhược Vũ chạy nhanh đến tủ bánh nhìn bên trong các loại bánh Swedish princess, Black
Forest, Pavlova, Apple Pie, tark v.v... đầy đủ tất cả các loại cô muốn ăn.
Lâm Mạc Khanh cong môi nhìn cô gái trước mặt, tính cách vẫn trẻ con như lúc bé.
" Anh trai! Cái bánh đó là của em cơ "
Bé gái 7 tuổi gương mặt mũm mĩm, mái tóc hạt dẻ lai tây chu môi kéo kéo vạt áo cậu nhóc trước mặt.
" Tiểu Vũ con tham ăn quá, chia cho Tiểu Khanh một cái đi "
Lâm phu nhân khiển trách cô bé tóc hạt dẻ, cô bé không tự nguyện nhưng cũng đưa phần bánh cho cậu nhóc còn hâm dọa.
" Dám ăn xem em đè chết anh không! "
||||||||Phân cách thời gian|||||||||
" ANH TRAI!!!!" Nhược Vũ hét to vào tai Lâm Mạc Khanh
Lâm Mạc Khanh hồi hồn nhìn cô gái bây giờ đã thành thiếu nữ dáng người mảnh mai không còn mũm mĩm như lúc nhỏ, tay đặt lên đầu cô mà xoa nhẹ nhìn sang phục vụ.
" Mỗi loại bánh một phần. "
Nhược Vũ mắt sáng lên vui vẻ hôn lên má Lâm Mạc Khanh nói cảm ơn,nhanh chân chạy về phía ghế mong chờ bánh mang đến.
Lâm Mạc Khanh đơ người đồng tử mở to bất động một lúc lâu.
[Đinh_ hảo cảm nam phụ dành cho kí chủ +5.Tổng hảo cảm là 70]
Phía xa nam nhân trong góc dáng người mập mạp đã đưa máy ảnh lên chụp lại khoảnh khắc lúc nãy cười gian xảo.
" Kí chủ phát hiện người chụp lén có cần xử lí ảnh không."
" Hệ thống ngươi tự nhiên tốt vậy? Có mưu đồ gì khác không?"
Hệ thống tức giận " Phi,bổn bảo bảo có ý tốt giúp cô thôi kí chủ. Cô quá đáng lắm huhuhuhu "
Đầu cô ong ong đau nhức,hệ thống bật âm thanh cực đại hét não cô sắp văng ra khỏi đầu rồi " được rồi, là do tôi nghi oan. Không cần xử lí đâu cứ để hắn tung ảnh ra. "
Hệ thống " Kí chủ cô lại muốn làm gì đây? "
Nhược Vũ ý cười âm hiểm " Bí mất nha, nữ chủ không muốn nhận sự nhân từ từ nguyên chủ thì nên giúp cô ta toại nguyện ~"
Hệ thống không lạnh mà rét trùm mền tiếp tục run, khóc than vãn tại sao lại chọn phải cái kí chủ ác độc ngầm này!!!
__________
885 chữ aaaaaaaaa khong có ngắn đâu:<