Nguyên tác của thế giới này chính là tạo hình khiến nhân vật phụ như nguyên chủ trở thành hòn đá kê chân cho nữ chủ, nữ chủ sẽ từ từ mạnh mẽ sau đó là cướp đi tất cả mọi thứ vốn có của Lý Ân Nhan ư?
Kịch bản nếu nhìn về phía Mân Di quả thật sẽ trở thành nữ phụ Lý Ân Nhan không được chồng yêu, nữ chủ thì bị nam phụ lừa mang thai sau đó còn bị ép phải phá thai đau đớn sau đó đuổi đi. Rồi câu chuyện lại theo motip cũ nữ chủ vô tình lọt vào mắt xanh của nam chủ từ từ trở nên mạnh mẽ sau cùng là quay trở về trả thù.
Nhưng bản thân cô lại không biết nữ chủ cô ta có cái quyền gì quay trở lại trả thù?
Thoát khỏi hồi ức đau buồn của nguyên chủ, Nhược Vũ đứng lên dùng lực đạo mạnh mẽ tát mạnh về phía Lưu Niên khiến hắn ta ngã ngào ra phía sau phun ra máu, mọi người trong phòng bây giờ bị giật mình mà càng khép nép sợ sệt co lại một chỗ.
Lại đưa ánh mắt sắt lạnh nhìn qua Mân Di, Nhược Vũ đi đến nắm lấy cổ áo cô ta mà lạnh giọng cảnh cáo." Nam nhân này tôi cho cô, nếu cô còn không an phận mà tìm tôi gây chuyện... Đừng trách tôi lấy mạng cô!"
Nói xong Nhược Vũ còn chỉnh lại trang phục giúp Mân Di rồi đứng lên nhìn lại Mân Di một lần nữa, cô ta lúc này run rẩy vẻ mặt sợ hãi, cô hài lòng nghiêm giọng tuyên bố." Từ ngày hôm nay trong ngôi biệt này chỉ có tôi làm chủ, chuyện của ngày hôm nay một lời cũng không được nói ra ngoài, nếu không hậu quả tự các người gánh!"
Lời nói vừa xong hành lí trên cầu thang cũng được mang xuống, Nhược Vũ phất tay ra hiệu cho Dịch Qua, nhận được mệnh lệnh Dịch Qua vốn không ưa gì Lưu Niên đi đến nắm lấy cổ áo hắn ta mà lôi đi quăng ra bên ngoài biệt thự một cách thô bạo,Mân Di nhìn mà sợ hãi vội chạy theo phía sau.
Lưu Niên bây giờ nằm trên mặt đất một cách chật vật khắp người đau nhức, một giây trước hắn là chủ nhân của ngôi biệt thự to lớn này, giây sau lại trở nên trắng tay căn bản là hắn không phục.
Mân Di lúc này vội chạy đến đỡ Lưu Niên lên mà khóc nấc." A Niên anh có sao không? Hức hức khắp người anh trầy hết rồi."
Hắn ta bây giờ một chút sức lực cũng không còn chỉ nghiến răng u oán nhìn về phía cửa sổ nơi có một bóng người đứng quan sát,trong lòng ngàn vạn lần nguyền rủa cái nữ nhân tâm cơ ác độc kia.
Từ trên cửa sổ nhìn xuống, Nhược Vũ cầm lấy ly rượu vang khóe môi cong lên mà cười châm biếm, dừng như mọi lời nói trong đầu Lưu Niên cô có thể nghe thấy được, bên cạnh Đan Dao nhìn cô mà hỏi." Chị Lý có cần em xử tên tra nam đó không?"
Nhược Vũ lắc đầu mà cười lên nói." Không cần xử họ, chỉ cần phá hoại các mói làm ăn bên công ty hắn ta là được."
"Vâng" Đan Dao nhận được nhiệm vụ xong cúi đầu rời đi.
Ngày hôm sau tại công ty, lúc này Nhược Vũ đang làm việc thì bên ngoài đột nhiên cánh cửa mở ra bên ngoài cậu thiếu niên quen thuộc đã bước vào trong ngồi xuống đối diện cô cười rạng rỡ mà nói." Chào chị, cuối cùng tôi cũng tìm ra chị rồi!"
Nhược Vũ ngước mặt lên đập vào mắt cô là một thiếu niên với nụ cười ấm áp,mái tóc xoan nhẹ vuốt lên, gương mặt soái chuẩn kiểu nam thần vườn trường trong các bộ phim cô từng xem nhưng mà...cái tên này không phải Chu Nam con trai của lão đại bang Hắc Ưng ư?
" Xin hỏi cậu là ai? Cậu đi nhầm phòng ư? Mời xuống bàn lễ tân làm việc nhé, tôi rất bận."Cô nghiêm mặt nhìn Chu Nam tỏ vẻ không quen biết mà nói.
Chu Nam mặc dù có hơi ngốc nhưng chưa đến nổi không biết là cô đang giả vờ, hắn ta vui vẻ xoay người đi ra ngoài đóng cửa lại,trong phòng yên tĩnh lại vẻ mặt Nhược Vũ ngờ ra không tin tưởng hắn ta lại nghe lời thế.
Nhưng chưa được bao lâu cánh cửa lại vang lên tiếng gõ cửa, Nhược Vũ bất lực xoa xoa tráng mà nói." Mời vào."
Chu Nam mở cửa trên tay còn cầm lấy bó hoa hồng đỏ phong thái lịch lãm đi lại gần Nhược Vũ cúi đầu đẩy mạnh bó hoa về phía cô nói: "Tặng chị cái này xem như quà xin lỗi của tôi, mong chị tha thứ."
Bị bất ngờ trước hành động của Chu Nam khiến Nhược Vũ chưa kịp phòng bị, bó hoa cứ như vậy bị đập thẳng vào mặt cô.