• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhược Vũ kích động đi nhanh đến chỗ Ly Mặc nắm lấy vạt áo ngước cổ hét lên, với chiều cao của cô bây giờ chỉ có thể như thế. " Ý của anh là có nhiều hơn một hệ thống? Hoặc có thể nói là hàng vạn những hệ thống bí ẩn?"

Ly Mặc là lần thứ hai trong đời bị người khác nắm lấy áo, tuy rằng cậu không thích nhưng lại nói cô nhóc trước mặt bộ dạng khả ái làn da trắng mịn như búp bê sứ dù khó chịu cũng chỉ xách lên đối mặt vừa bẹo má vừa trả lời.

" Nhưng thứ tôi biết cũng đã trả lời rồi cho cô rồi. Nghe hệ thống nghịch tập bảo cô đáng sợ nhưng nhìn cô thật sự đáng yêu,nếu không được hệ thống nói là cô vài trăm tuổi thì tôi sẽ không bao giờ tin đâu ha ha."

" Buông tôi ra, biết tôi mấy trăm tuổi còn chọc ghẹo tôi cái gì?" Cánh tay nhỏ bé của Nhược Vũ bất lực quơ loạn trong không trung.

" Phụt, xin lỗi thất lễ quá."

Ly Mặc đặt Nhược Vũ xuống nền gạch che miệng cười tiếp tục nói. " Thân phận tôi là cửu vĩ hồ của hồ tộc, nếu tính ra bây giờ tôi vài vạn tuổi rồi tiểu huyết tộc~"

Nhược Vũ lấy lại bình tĩnh chỉnh lại trang phục trên người,sau đó nở nụ cười tỏa nắng nhưng câu sau là đáp trả ngược lại Ly Mặc. " Hơ thì ra là CỤ CỤ CỤ CỤ CỤ hồ ly nga~"

Từng chữ cụ được cô nhấn mạnh, Ly Mặc bên cạnh nghe đương nhiên hiểu ý cô chính là chê hắn già! Hắn chưa kịp mở lời lại nghe âm thanh bước chân người đi đến.

Hình ảnh một người vội vã chạy đến dần dần hiện rõ, người đến là Chi Hạ, Chi Hạ nhìn thấy bên cạnh Nhược Vũ là đại điện hạ Dylan có sự bất ngờ mau chóng hành lễ. " Dylan điện hạ an lành."

Chi Hạ hành lễ xong nhìn sang Nhược Vũ truyền âm trong đầu, đây cũng là thuật giúp huyết tộc từ xa có thể nhận lệnh dễ dàng.

|Điện hạ người đã sẵn sàng, bây giờ chờ lệnh của người.|

Nhược Vũ: |Được, ngươi trở về trước đi hôm nay tạm tha cho hắn ta.|

Chi Hạ: | vâng Chi Hạ đã rõ.|

Ly Mặc từ đầu đến cuối chỉ thấy nô bộc này đến hành lễ sau đó rời đi hoàn toàn không nói thêm lời nào rồi bỏ đi, trong đầu không khỏi có suy nghĩ nô bộc này có vấn đề?

Nhược Vũ nhìn qua Ly Mặc nói: " Tôi có việc phải làm rồi, anh từ từ nghỉ phép đi, tạm biệt."

" A được, có gì khó hiểu sẽ tìm đến cô." Ly Mặc vẫy tay chào.

Dãy hành lang lần nữa rơi vào tĩnh lặng, Nhược Vũ men theo hành lang đi đến khu vườn phía sau lâu đài cổ hoàng gia.

Vừa đến nơi âm thanh nức nở vang vọng, Nhược Vũ đi đến cạnh người đang khóc ngồi xuống,Tuệ Hân ngước mặt mơ tưởng người đến là Alwar nhưng giây sau lại nghe giọng nói là nữ nhân.

" Tuệ Hân khiến cô thất vọng rồi, Alwar hắn ta không đến đâu. Tôi tưởng cô là người thông minh, hóa ra chỉ có như thế. Thật khiến người khác... Hazz."

Nhìn người đến là Nhược Vũ, trong lòng Tuệ Hân nhấc lên đề phòng lạnh nhạt đáp. " Điện hạ không biết người tìm tôi có việc gì? Những câu điện hạ vừa nói tôi thật không hiểu."

Nhược Vũ chỉ cười đưa bàn tay nhỏ bé che đi ánh trăng sáng, tay còn lại cô lấy trong người ra một quả cầu thủy tinh nhỏ đưa trước mặt Tuệ Hân nhàn nhạt nói. " Quả cầu thủy tinh này của huyết tộc vương để lại cho ta, tự cô xem sẽ hiểu. Chậc thật tội nghiệp!"

Tuệ Hân ánh mắt nghi hoặc cầm lấy quả cầu thủy tinh chà chà, quả cầu hiện lên hình ảnh rõ ràng Alwar và phụ thần của hắn hầu tước Geogle đang ở trong căn phòng bàn luận.

Hầu tước geogle ném vào mặt Alwar vài tờ giấy lớn giọng hét." Có phải ngươi ngày càng coi người phụ thân này không ra gì phải không? Ngươi đường đường là người thừa kế tước vị hầu tước này lại đi quen với một nhân loại hạ đẳng! Ngươi muốn hủy hoại thể diện gia tộc này ư?"

Alwar ngồi trên ghế bộ dạng lười biếng nói." Cô ta là người Tuệ gia tộc, gia tộc thợ săn huyết tộc... "

Hầu tước Geogle nghe đến từ thợ săn huyết tộc trực tiếp cắt ngang lời nói Alwar, ông ta nổi giận ném quyển sách dày về phía hắn cao giọng mắng. " Nghịch tử, mày biết nó là thợ săn còn muốn cùng nó qua lại? Rốt cuộc ta tạo nghiệp gì lại sinh ra thứ như mày?"

Alwar bắt lấy quyển sách đặt lại lên bàn lạnh mặt đáp. " Gia tộc Geogle này đã chịu đủ chèn ép rồi! Muốn thắng gia tộc Helga trước tiên phải tiêu diệt được Elise Hegle. Con làm như thế chỉ vì lợi ít gia tộc thôi phụ thân ạ."

Trong lòng hầu tước Geogle sáng tỏ nộ khí cũng tiêu tán vài phần, ông ta xoa xoa trán đối diện Alwar hỏi. " Ý con là muốn lợi dụng Tuệ gia diệt Helga? Sau đó sẽ lên nắm quyền huyết tộc giới?"

" Có thể xem như vậy, trước đây con chịu đựng những việc kia cũng là vì chuyện này. Phụ thân con tự có chừng mực người đừng nên xen vào."

Alwar nói xong rời đi, hầu tước Geogle ngã lên ghế nhìn theo trong lòng loạn suy nghĩ.

Hóa ra trước đây là bản thân người phụ thân này không hiểu rõ về đứa con trai này,cứ tưởng nó là thứ vô dụng chuyên gây chuyện chọc giận con nhóc Elise,hóa ra là đứa con đáng giá nhất của ông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK