Nhược Vũ soái khí nâng chân hướng Mân Di mà nện một cước rồi đỡ lấy người Cung Hàn, tiếng "ầm" do Mân Di tiếp đất vang vọng trong căn phòng mọi người trở nên ngoan ngoãn im lặng nép một góc, bọn họ chỉ sợ là hôm nay không thể ra khỏi đây rồi!
Nhược Vũ nhìn thấy người đã nằm trên mặt đất không còn có thể tùy tiện cắn bậy nữa an tâm sơ cứu giúp Cung Hàn, dù gì hắn ta là đỡ dao cho cô... mặc dù cô cũng không cần! Cái dao đó chỉ cần né nhẹ là có thể tránh đi nhưng mà trước mặt người cứu mình nói như thế có quá đáng không nhỉ?
Hệ thống đen mặt xuất hiện dạy dỗ " Kí chủ à cô có thể đừng tra vậy không? Người ta là dùng tính mạng cứu cô đó."
Nhược Vũ lạnh nhạt nhún vai đáp." Ngươi có thấy ta giống cần giúp đỡ không? Này là nam chủ tự tìm đường chết mà?"
Hệ thống cũng cạn lời rồi nó chỉ lơ lửng bên cạnh hóng tình hình, Nhược Vũ nghiêm túc xé áo Cung Hàn một mảnh rồi băng lại vết thương, Cung Hàn trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh nắm tay Nhược Vũ cố nhịn đau nói." Elise anh chỉ giúp em tới đây được thôi, hẹn em thế giới sau chúng ta gặp lại..."
" Cái gì? Tại sao lại biết tên tôi? Nguyệt? Nguyệt là anh phải không? Tại sao anh lại không trả lời tôi?" Nhược Vũ mặt biến sắc trở nên gấp gáp lung lây người Cung Hàn ép hỏi nhưng người đã sớm ngất sắc mặt đã trắng bệt.
Mao Hoàng nhìn thấy chủ tử bị lây như thế có thể lành ít dữ nhiều ánh mắt e ngại mà đi đến nhỏ giọng khuyên bảo." Lý.. tiểu thư tôi gọi xe cấp cứu rồi, cô có thể để tôi mang chủ tử đi trước được không? Nếu không cấp cứu kịp có thể sẽ..."
Tuy không chắc đó là Nguyệt nhưng Nhược Vũ ánh mắt đã lộ tia sát ý nhìn về hướng Mân Di đang nằm, cô không nói gì mà đỡ Cung Hàn cẩn thận đưa cho Mao Hoàng rồi phất tay ra hiệu có thể rời đi.
Đợi sau khi người đã đi Nhược Vũ liền tà ác đi đến chỗ Mân Di giẫm lên mặt cô ta ra sức dùng lực chà xuống khiến máu từ miệng cô ta bắt đầu trào ra,Mân Di ăn đau ánh mắt càng điên dại tựa như không sợ chết hét lớn." Giết đi, giỏi thì cô giết tôi đi haha, người phụ nữ ác độc như cô cuối cùng cũng không có nam nhân nào bên cạnh!"
Nhược Vũ cong môi lên tạo một đường cong bán nguyệt vũ mị mà dùng lực mạnh thêm vài phần châm chọc" Kẻ như cô thì biết cái gì? Làm người lại cứ thích đi đường vòng muốn cướp đi mọi thứ phong quang của người khác, cô nghĩ cô là ai? Nữ thần ư? Hay là nữ vương? Tôi là một người từ nhỏ phải ra sức rèn luyện bản thân có khi bị đánh chỉ còn một hơi tàn, lúc đó cô hẳn là đang chơi búp bê ở một xó nào đó rồi. Vì vậy cô là cái thá gì có quyền so sánh bản thân cô với tôi?"
Mân Di nằm dưới đất ăn đau dù nghe những lời của Nhược Vũ nói đã động đến tận sâu trong lòng cô ta nhưng thân là nữ chủ không thể thừa nhận cao ngạo hét." Cô cũng biết cái gì chứ? Là do ba ba bị tai nạn xe mất đi tôi mới phải khổ cực như thế còn cô sống trong dinh thự lại bảo cô bị đánh? Có quỷ mới tin cô đó Lý Ân Nhan!"
Đúng là trước đây khi cha còn sống cô là một đứa trẻ hạnh phúc như bao đứa trẻ khác... nhưng tai nạn đó lại cướp đi mạng sống của cha...mặc dù hai người kia cũng đã chết nhưng không phải do họ cô cũng không bị như ngày hôm nay chịu cảnh thê thảm thế này! Bản thân cô là không phục!
Nhược Vũ như đã biết gì chậm rãi ngồi xuống bên cạnh Mân Di quỷ dị thì thầm đồng thời kéo vai áo xuống để lộ những vết sẹo kinh dị kéo dài." Cô biết không người bị ba cô đâm chết là ba mẹ tôi còn tôi là đứa trẻ sống xót sau vụ tai nạn đó, mà hết thải tất cả là do ba cô vượt đèn giao thông! Cô nghĩ xem có có cái quyền gì oán trách ở đây chứ?"
Tựa như set đánh ngang tai, Mân Di không tin tưởng mà lắc đầu liên tục sau đó là đẩy Nhược Vũ ra chỉ thẳng vào mặt cô nói." Dựa vào cái gì tôi phải tin cô chứ? Cô đang nói dối thôi, ba tôi là người tốt ba mẹ cô nếu có bị tai nạn thì chính là do bọn họ có lỗi!"
Nực cười! Xem ra nữ chủ này bệnh không nhẹ, cái gì tốt đẹp thì của cô ta còn những thứ sai trái là của người khác chăng?
Nhược Vũ mệt mỏi hướng tay chỉ ra cửa "Thời buổi công nghệ cao, Mân Di tiểu thư hay là trở về Lưu gia mượn lấy điện thoại mà xem lại tin tức đi! Nếu cô cứ ở đây cà lơ cà phất trước mặt tôi không ngại tiễn cô đi đoàn tụ cùng ba cô!"
Mân Di được tha loạn choạng đứng lên định nói liền bị Đan Dao đi vào đánh sau gáy mà bất tỉnh " Lão đại người này xử lí thế nào? Cô ta tuy rằng có chút bản lĩnh muốn phục thù nhưng lại là kẻ không biết điều,Lần trước đã tha cho cô ta rồi hay là xử lí cô ta tránh để việc như thế này lập lại?"
" Mang cô ta trở về Lưu gia sau đó công bố tin tức tôi cùng Lưu Niên ly thân do có kẻ thứ ba phá hoại và từ nay về sau Lý thị cũng không liên quan gì đến hắn. Đan Dao nhớ là thêm cả tên của Mân Di tiểu thư lên đó nhé~"
" Vâng em biết rồi."
Nhược Vũ nhìn Đan Dao kéo mạnh Mân Di trên mặt đất mà cảm thấy da thị của bản thân mình muốn tróc ra luôn vậy, quả thật cô gái này tà ác không kém gì!
Hiện tại Lưu Niên đang dùng danh nghĩa của nguyên chủ vay nợ tin tức này tung ra xem như dứt điểm đường lui của hắn, hắn chính thức sẽ trắng tay, Mân Di lúc nãy cũng đã giải quyết xong luôn còn con nguyên chủ ngay từ đầu đã được chăm sóc đặc biệt ở nơi khác không có gì lo ngại, xem nhiệm vụ này chắc hẳn sắp hoàn thành rồi!
Những người chung quanh lúc này đọ mắt nhìn nhau, bọn họ nhìn thấy người chủ mưu cũng đã đi, không phải tiếp theo sẽ xử họ sao?
Đám lão đại đưa ánh mắt ra hiệu Chu Hoàng lên nói chuyện nhưng ông ta lúc trước là bị người phụ nữ điên kia súi dục, cô ta nói là lão đại Song bang chỉ là nữ nhân trói gà không chặt nhưng bây giờ gặp mặt có thể tận mắt chứng kiến loại năng lực quỷ dị đạn bắn không tổn hại gì kia khiến bản thân ông dù nhiều năm lăn lộn trong hắc đạo cũng chưa từng gặp qua!
Chu Hoàng giữ khoảng cách với Nhược Vũ cố gắng trấn an bản thân đứng thẳng người làm ra bộ dạng lão đại nói." Chuyện này là hiểu nhầm, ngay từ đầu con đàn bà đê tiện kia súi dục mọi người, Lý Ân Nhan tôi là bạn của cha nuôi cô dù nói gì cô cũng phải nể mặt trưởng bối một chút chứ?"
Hơ hơ bây giờ lại dùng danh nghĩa trưởng bối?
Bộ dạng của bọn xứng?
Một đám lão già có thể nắm quyền trong hắc đạo cư nhiên lại dễ dàng bị một cô gái thao túng,xem ra nguyên tác của thế giới này quá thiên vị cho nữ chủ khiến cô ta muốn giết ai thì giết!...Nhưng hôm nay cô chơi chán rồi, muốn xem cái người kia có phải là Nguyệt không đã!
Nhược Vũ tiến lên vài bước nhìn đám lão đại một lúc rồi rời đi, âm thanh giày dẫm trên hành lang bước đi ngày càng xa đám lão đại mới dám ngồi xuống nghỉ ngơi.
Nhược Vũ lúc này đang ngồi trên chiếc xe moto mà cô tạm mượn, cô điều khiển moto lách ra khỏi đám người kiểu tóc như khỉ la hét phía sau hướng phía trước mà phòng, trong đầu liên tục gọi hệ thống " Nam chủ bây giờ ở đâu? Hệ thống sao người không nói với ta nam chủ là Nguyệt? "
Hệ thống chậm rì xuất hiện giải thích." Kí chủ tôi từng nói với cô rồi nhưng là do cô quên đấy chứ, bây giờ linh hồn của Lăng Ngôn Nguyệt đã rời đi rồi! "
" Kí chủ nhiệm vụ đã hoàn thành cô có muốn rời khỏi thế giới này không?"
Nhược Vũ nghe đến người đã rời liền phang xe gấp bên đường nghiêm túc hỏi." Thật sự đã rời đi?"
Hệ thống cũng đáp lại một cách nghiêm túc" Đúng vậy người đã rời đi sau khi nói chuyện lần cuối với cô ở quán bar rồi."
Nhược Vũ thở dài rồi lạnh nhạt nói." Vậy trở về đi."
[Đinh_ Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, nhiệm vụ đã hoàn thành kí chủ có đồng ý rời khỏi thế giới? ]
"Đồng ý."
[Đang tiến hành _ĐINH hoàn thành rời khỏi thế giới]