Cao Minh Khải bước ra từ phía hậu trường, máy ảnh liên tục nhấp nháy đèn flash. Đứng ở vị trí trung tâm, hắn giơ một tay lên ý muốn phóng viên ngừng chụp. Người trợ lý chuyên nghiệp đưa micro cho hắn, Cao Minh Khải cầm lấy dõng dạc phát biểu:"Trước tiên Cao Minh Khải tôi muốn gửi lời chào trân trọng tới quý vị khách quý đã bỏ ra thời gian quý báu có mặt tại đây."
Phía dưới báo chí ồn ào bàn tán, đa số toàn là chỉ trích.
Nhưng hắn không vội thong thả nói tiếp:"Gần đây tôi biết có không ít lời bàn tán về chuyện đời tư của tôi, đó cũng chính là lý do tôi mở họp báo ngày hôm nay. Các vị có câu hỏi gì mời tự nhiên, tôi sẽ giải đáp tất cả vào giây phút này."
Đám đông nhốn nháo, phóng viên A hỏi trước:"Cao tổng, tôi muốn hỏi anh thật sự ngủ với lại chị dâu của mình sao? Vậy anh có biết chuyện đó là chuyện đồi bại, suy tàn đạo đức trầm trọng hay không?"
Đối với loại câu hỏi như hắt nước vào mặt này, hắn không tức giận ngược lại càng thong thả phân tích:"Thứ nhất Trần Ngọc Châu không phải là chị dâu của tôi. Anh trai tôi và cô ấy cũng chưa có tổ chức hôn lễ và chưa đăng ký kết hôn nên không tính là chị dâu được. Trai chưa vợ, gái chưa chồng với lại chúng tôi đều lớn cả rồi. Quen nhau sau đó phát sinh quan hệ cũng là chuyện bình thường thôi."
Nghe vậy phóng viên B gay gắt hơn:"Cao tổng tam quan của anh bị lệch lạc phải không? Họ chưa kết hôn nhưng anh trai anh và cô Trần đã có con với nhau rồi, anh còn nói anh không sai?"
"Đứa trẻ đó sao mọi người biết là của anh trai tôi? Là ai trong nhà họ Cao mở họp báo rồi đứng ra xác nhận hay sao?" Cao Minh Khải bắt đầu cao giọng, hắn bắt đầu trở nên gay gắt hơn nói:"Không hề có, Cao gia chúng tôi là gia đình có danh tiếng dĩ nhiên xung quanh cũng có không ít lời đồn ác ý. Nên không thể nào cứ đứng ra giải thích hết được, mà mọi người biết đó lời đồn chỉ là lời đồn thôi mãi mãi không phải là sự thật. Sẵn tiện tôi sẽ cho mọi người biết luôn, đứa con đó là của tôi."
Hắn giơ tờ xét nghiệm ADN ra trước mặt báo chí, tất cả máy ảnh đều lia vào chỗ của hắn không ngừng bấm máy.
Đợi tới đủ thời gian nhất định, hắn lại nói tiếp:"Sở dĩ tôi không đứng ra thông báo với báo chí từ sớm là vì đấy là chuyện riêng của gia đình tôi. Với lại tôi cũng muốn đợi để kẻ muốn phá hoại Cao gia ra mặt để tóm sống nữa."
Ngay lúc này tất cả các phóng viên bên dưới bùng nổ, họ không hiểu lời của Cao Minh Khải nói là có ẩn ý gì.
Kẻ muốn phá hoại Cao gia, là kẻ gan trời nào vậy?
Không đợi mọi người bàn tán quá lâu, hắn lại nói tiếp:"Trần Ngọc Châu và tôi thời đi học có yêu đương với nhau tôi thừa nhận, tôi rất yêu cô ấy. Sau đó chúng tôi vì hiểu lầm nên mới chia tay nhau, khoảng thời gian đó với tôi mà nói là thời kì tăm tối nhất cuộc đời. Khi tôi lần đầu thấy Trác Ny, phát hiện ra cô ấy rất giống với tình cũ. Mà các vị biết đó nếu một ngày nào đó bạn bắt gặp được một người giống hệt với người trong lòng bạn, thử hỏi bạn có nhịn nổi không, dĩ nhiên là không. Tôi cũng vậy, không có ngoại lệ! Tôi mê đắm gương mặt của cô ấy, nhưng không có nghĩa là tôi sẽ yêu cô ấy. Tôi phân biệt rất rõ cái nào là ngộ nhận, cái nào là tình yêu thưa các vị."
Nói đoạn hắn hơi ngừng lại, nhìn phóng viên bên dưới đang chăm chú xem hắn kể chuyện. Hắn lại nói tiếp:"Tôi và Trác Ny vốn đơn thuần là quan hệ cấp trên và cấp dưới. Tôi có thể thề là chưa bao giờ xảy ra quan hệ gì quá mức với cô ta. Vậy cái thai ấy từ đâu mà ra? Vì sao có tin tức đứa con của tôi và Trần Ngọc Châu biến thành của anh trai tôi? Trong scandal lần này người được lợi nhất là ai? Các vị hãy thử phân tích xem."
Phóng viên C bốc đồng lại hỏi:"Vậy tại sao Cao tiên sinh anh trai anh và cô Trần làm đám cưới, anh giải thích nghe không hợp lý lắm đó Cao tổng."
Hắn bật cười, lộ ra gương mặt cực kỳ đẹp trai:"Cô là fan của Trác ảnh hậu đúng không? Tôi có thể hiểu... Cao gia tổ chức đám cưới cho anh trai và cô ấy là vì tờ xét nghiệm ADN này, trên đó ghi rất rõ nó là con của Cao Tuấn. Nó là của "ai đó" đưa tới tay mẹ tôi, và ép vợ tôi vào con đường cùng, bắt cô ấy phải thừa nhận sự giả dối ấy. Hôn lễ của anh trai và Trần Ngọc Châu cũng là sự gượng ép không ai muốn, cả cô dâu và chú rể đều bị trách nghiệm và sự đe doạ ép. Tôi nhấn mạnh là bị ép. Nhưng tới phút cuối cô ấy đã nghĩ thông, sau đó thành thật với tôi. Chúng tôi yêu nhau là thật, Tony là con của tôi cũng là thật. Hôm nay mở họp báo là để nói rõ, cũng như là muốn các vị sẽ ngừng đăng những bài báo sai sự thật. Nếu còn tiếp tục, Cao gia chúng tôi sẽ kiện."
Nói xong hắn rời khỏi vị trí trung tâm, lạnh lùng đi thẳng một nước. Để tỏ rõ thái độ không mấy vui vẻ khi nhắc đến chuyện này. Người quản lý của hắn lúc này mới tiếp lời:"Các vị, mong các vị hãy sàn lọc thông tin trước khi lên bài. Cao tổng rất cảm ơn mọi người đã bỏ ra thời gian quý báu để tới tham dự họp báo này."
Cuộc họp báo kết thúc, cục diện phút chốc thay đổi 180 độ. Ngay cả Trác Ny cũng không ngờ tới hắn sẽ ra đòn chí mạng như vậy, bây giờ đổi lại người bị công kích là cô ta.
Trong mắt của mọi người, Trác Ny không khác gì một con rắn độc vì danh vọng, tiền tài mà bất chấp mọi thủ đoạn.
Đám anti fan bao vây nhà riêng của cô, hết ném trứng thối vào nhà rồi tạc sơn khiến cho cục diện bây giờ như một đống đổ nát, những điều này khiến cô rơi vào hoảng loạn.
Trong ngôi nhà, chị quản lý Anna cũng không giữ nổi bình tĩnh, điện thoại chị ấy reo liên tục.
Reo đến mức phát phiền, chị đành tắt hẳn luôn di động đi.
"Em ngu vừa vừa thôi Trác Ny, chọc ai không chọc lại đi chọc Cao Minh Khải?" Chị phát cáu mắng.
Thật sự chuyện Trác Ny thuê nhà báo tới chụp ảnh riêng tư của Cao Minh Khải chị chỉ mới được biết khi sự việc đã xảy ra thôi. Lúc ấy phía bên Cao Minh Khải không có động tĩnh, tình thế lại có lợi cho Trác Ny nên chị cũng không có nói gì. Bây giờ hắn phản đòn, quả nhiên là độc không chống đỡ nổi.
"Anh ấy vứt bỏ em nên em mới phải làm vậy, chị nghĩ là em muốn hả?" Trác Ny bây giờ giống như người điên, tóc tai bù xù ngồi bó gối trên sofa gào lên.
"Giờ em tính sao, gọi cho Cao tổng cầu xin đi. Hãy xin anh ta chừa cho em con đường sống, nước cờ này không ai cứu nổi em đâu."
"Em là ảnh hậu, là người nổi tiếng nhất trong giới giải trí. Em không tin, em không đấu lại hắn."
"Anh ta là Cao tổng, là Cao Minh Khải đó. Đừng nói là ảnh hậu nổi tiếng nhất giới giải trí, cho dù em có là ai đi chăng nữa em cũng không đấu lại được Cao Minh Khải, không đấu lại được Cao gia đâu. Với lại em đừng quên, cái danh xưng ảnh hậu này là ai đã nâng đỡ em?"
Chị Anna chưa bao giờ tức đến mức này, chỉ mới rời mắt khỏi cô Trác Ny này một chút thì mọi chuyện ra nông nổi này. Báo hại chị mấy ngày nay bị báo chí làm phiền đến phát cáu rồi!!!
Trác Ny gục đầu khóc lớn, tại sao Cao Minh Khải hắn lại nhẫn tâm như vậy chứ?
"Khóc cũng không giúp em nổi tiếng lại được đâu, giờ mà không lo giải quyết thì sau này cạp đất mà ăn em ạ. Tối nay có bữa tiệc thân mật của thư ký Chu, em ăn mặc sửa soạn một chút rồi tới đó. Cơ hội không đến hai lần đâu, em liệu mà làm."
"Thư ký Chu, cái ông già béo bụng đó hả chị? Em... Em không muốn ngủ với ổng đâu, ghê lắm, nhìn mà phát ói." Trác Ny nhăn mặt, mấy năm nay nhờ Cao Minh Khải nâng đỡ nên cô cũng không cần dùng quy tắc ngầm với ai.
Cô sớm đã quên cái cảm giác nhơ nhuốc ấy từ lâu rồi, cô không muốn quay lại.
Không đời nào!
"Ói còn đỡ hơn là chết đói, em tự mình chọn đi. Nhìn thực tế chút đi Ny, chị phải về sắp xếp rắc rối cho em này, đến hay không đó là do em chọn, hừ."
Chị Anna hậm hực bỏ đi một nước, cái máy kiếm tiền này của chị đúng là chỉ biết kiếm tiền. Ngoài ra không có một công năng gì khác, ngu hết thuốc chữa!
Buổi tối hôm ấy, trong một quán bar tư nhân xuất hiện một thân ảnh cực kì xinh đẹp. Mặc dù gương mặt được trang điểm rất kỹ nhưng vẫn không che nổi vẻ tiều tụy hiếm thấy. Trác Ny ngồi trong lòng một người đàn ông trung niên, không ngừng uốn éo lắc lư cơ thể...