Trắc Vịnh Thiển đang ở phòng họp cùng với các diễn viên trong bộ phim mới. Vì đây là bộ phim truyền hình được chuyển thể cho nên Vịnh Thiển phải nghiên cứu về nhân vật rất kĩ càng.
“Vịnh Thiển, em thoại tốt lắm, cố gắng phát huy nhé” Đạo diễn dành lời khen cho Vịnh Thiển.
Trắc Vịnh Thiển cũng chỉ nói: “Cảm ơn ạ”
Sau khi tập thoại với các diễn viên khác xong, Trắc Vịnh Thiển liền vào nhà vệ sinh.
Vừa định từ trong nhà vệ sinh bước ra, cô liền nghe hai người diễn viên khác nói với nhau.
“Nè Phàm Tinh, cậu có thấy cái cô Vịnh Thiển đó không? Nhìn kiêu ngạo ghê” Cô gái đang nói này tên là Văn Tô Vịnh.
Phàm Tinh không quá để tâm: “Nhưng chị ấy giỏi mà, đài từ của chị ấy tốt quá trời”
Văn Tô Vịnh bĩu môi: “Tốt thì tốt đó, nhưng có ai vừa vào nghề đã lên vai chính như vậy, có mà ngủ với nhà đầu tư rồi”
Phàm Tinh hoảng hốt vội bịt miệng cô ta: “Trời ơi, cậu không muốn sống nữa hả? Lỡ bị nghe thấy thì sao?”
Văn Tô Vịnh kéo tay Phàm Tinh xuống, cô ta hậm hực: “Có gì mà sợ, nhà mình với Nghiêm gia quen biết đã nhiều năm, có ai dám động tới, với lại ba mẹ mình cũng là người làm ăn lớn, còn lâu mới sợ bọn họ”
Cô ta có gia thế tốt như vậy thì còn lâu mới sợ đám người ngoài kia.
Phàm Tinh thở dài: “Cậu muốn nói gì thì tùy cậu, tụi mình ra ngoài đi, mắc công quản lí chờ”
Nhưng Phàm Tinh lại bị Văn Tô Vịnh kéo lại: “Ê Tinh Tinh nè, cậu có biết chuyện gì về Trắc Vịnh Thiển kia không?”
Phàm Tinh không trả lời, Văn Tô Vịnh liền nói thầm thì: “Mình nghe đồn là Trắc Vịnh Thiển đó đã ngủ với nhiều ông lớn rồi, nên mới lấy được vai diễn đó”
“Cậu không có bằng chứng thì đừng nói bừa” Phàm Tinh nhíu mày.
Văn Tô Vịnh quát lớn: “Mình không nói bừa nha, trong cái giới này không có người chống lưng sẽ chết chắc, cậu đó cũng nên tìm một người để bám vào đi, không có gia thế như cậu thì chỉ mãi đóng vai phụ thôi”
Phàm Tinh không nói được gì nhưng cô ta cũng không muốn phải bám đùi bất kì ai.
Sau khi hai người họ rời khỏi, lúc này Vịnh Thiển mới mở cửa đi ra.
Cô nhìn bản thân trong gương, nở nụ cười khinh bỉ: “Lên giường với ông lớn hả? Khốn kiếp”
Ở bãi đậu xe
Vịnh Thiển lúc này đã gặp được một vài diễn viên khác nên đã nán lại nói chuyện đôi ba câu.
Từ phía xa Văn Tô Vịnh và Phàm Tinh cũng đi đến
Văn Tô Vịnh niềm nở nói: “Em chào mọi người ạ”
Vịnh Thiển cũng gật đầu chào lại. Vi Ái đang đứng cạnh cô: “Thiển à, chúng ta đi thôi”
Rồi cô ấy quay lại nói với Văn Tô Vịnh: " Xin phép cô Văn, tôi đi trước nhé"
Văn Tô Vịnh thấy hai cô muốn rời đi liền kéo tay Vịnh Thiển lại: “Ơ hai người không ở lại ăn tối với đoàn ạ”
“Không, chúng tôi còn việc” Vịnh Thiển nhìn cô ta lạnh lùng đáp lời. Cô gái này không phải Vịnh Thiển đã nhìn thấy ở nhà vệ sinh sao? Bây giờ còn giả vờ làm giọng ngây thơ.
Vi Ái lịch sự nói với Văn Tô Vịnh: “Chúng tôi còn có việc, xin lỗi nhé”
Rồi cô ấy dắt Vịnh Thiển đi.
Đi được vài bước Trắc Vịnh Thiển ngay thấy Văn Tô Vịnh nói với Phàm Tinh: “Chảnh choẹ gì chứ? Đứa thì hết thời, người thì lẳng lơ”
Dù không nói rõ nhưng Vịnh Thiển biết Văn Tô Vịnh đang nói ai. Cô nhịn đi khỏi chỗ đó cùng Vi Ái. Ở bãi đậu xe mà cãi nhau với cô ta thì không hay cho lắm.
Sau đó, cô và Vi Ái tạm biệt nhau. Vi Ái trở về nhà, còn Vịnh Thiển thì tiếp tục đi dự sự kiện ra mắt của một thương hiệu nội thất.
Tại đây, cô gặp Thịnh Nhuế Lan. Vịnh Thiển cầm ly rượu uống một ít rồi hỏi Nhuế Lan
“Cậu có biết Văn Tô Vịnh không?”
“Biết chứ” Nhuế Lan nói.
Cô ấy bắt đầu nói thêm: “Văn Tô Vịnh tuy gia thế không quá nổi bật trong giới nghệ thuật nhưng họ lại khá có tiếng bên kinh doanh bất động sản ấy, có vài khách sạn lớn, à họ còn là đối tác làm ăn thân thiết của Nghiêm gia nữa, trước đây có tin Nghiêm Minh Hữu với Văn Tô Vịnh từng qua lại với nhau nhưng sau đó thì đã được đính chính là không phải”
Hèn gì cô ta hống hách như vậy.
Đang đứng trò chuyện với Nhuế Lan thì từ phía xa Niên Thiếu Viễn đã đi đến.
Anh ta lịch sự nói với Vịnh Thiển: “Cô Trắc, cô cho tôi gặp riêng Lan Lan của tôi một chút nhé”.
Nhuế Lan liếc anh ta: “Ai là của anh chứ”
Cô ấy đỏ mặt, Vịnh Thiển biết ý liền để không gian riêng tư cho hai người họ.
Tranh thủ lúc này, Trắc Vịnh Thiển đi dạo xem các sản phẩm.
Không ngờ cô lại gặp Văn Tô Vịnh một lần nữa.
Cô ta đi lại trước mặt Vịnh Thiển: “Chào chị”
Vịnh Thiển cũng lịch sự nói: “Xin chào”. Rồi cô khẽ chào Phàm Tinh đi phía sau Văn Tô Vịnh.
Cô gái Phàm Tinh này gương mặt xinh đẹp nhưng trong rất rụt rè.
Văn Tô Vịnh nhếch mép, rồi cô ta nói với Vịnh Thiển: “Không biết chị Thiển vào nghề khi nào ha?”
Vịnh Thiển nói: “Chắc cũng gần một năm”
“Ồ, mới một năm đã lên nữ chính, đúng là kĩ năng của chị giỏi thật” Văn Tô Vịnh nói.
Trắc Vịnh Thiển biết cô ta ám chỉ điều gì, nhưng cô không giận, Vịnh Thiển khẽ cười: “Cô quá khen rồi, dù sao cũng từng học hai năm trong viện điện ảnh nên kĩ năng biểu diễn cũng coi là tốt”
Phàm Tinh không dám nói gì chỉ khẽ kéo tay Văn Tô Vịnh.
“Tô Vịnh, chúng ta đi thôi”
Văn Tô Vịnh không muốn, cô ta muốn chọc tức Vịnh Thiển. Cô ta từng thấy bài báo về tin hẹn hò của Vịnh Thiển và Nghiêm Minh Hữu. Lúc nào Văn Tô Vịnh cũng muốn được ở gần anh nhưng không được vậy mà Vịnh Thiển chỉ một lần gặp Nghiêm Minh Hữu đã lên thẳng trang nhất với anh.
Văn Tô Vịnh nói: “Em từng thấy tin của chị với Nghiêm thiếu, nghe nói lần vai nữ chính này là Nghiêm thiếu cho chị”
Trắc Vịnh Thiển nhìn cô ta, cô điềm đạm trả lời: “Chuyện này có liên qua đến cô sao? Hình như là không liên quan đến cô”
“Có chứ ạ” Văn Tô Vịnh nói. Cô ta nhìn Vịnh Thiển rồi nhếch mép: “Chị có vai vì ngủ với đàn ông, trong khi nhiều người đi casting cũng không giành được vai”
“Cô đang tự nói cô sao?” Vịnh Thiển đáp. Không phải cũng nhờ gia thế mới được nhận phim sao?
Cô nhìn Văn Tô Vịnh rồi mỉm cười nói tiếp: “Nếu tôi nhờ Nghiêm Minh Hữu thì cô cũng là dựa vào gia thế, ngoài gia thế ra thì Văn Tô Vịnh có gì, theo tôi thấy thì diễn xuất của cô vẫn còn đang bị đạo diễn nhắc nhở rất nhiều, nếu vậy sao lại lên sao hot của năm rồi”
“Cô…” Văn Tô Vịnh nghẹn lời. Phàm Tinh bên cạnh thấy không ổn liền muốn kéo Văn Tô Vịnh đi
Phàm Tinh nói với Vịnh Thiển: “Chị Thiển, em xin lỗi, có lẽ Tô Vịnh uống say nên mới như vậy”. Rồi Phàm Tinh muốn đưa Văn Tô Vịnh đi. Nhưng cô ta lại hất tay Phàm Tinh ra
Văn Tô Vịnh hất mặt: “Chị bám đùi Nghiêm thiếu thì sao? Cũng là hạng rẻ tiền giống như Phùng Lam Nhi hay Thế Nhã Y thôi không phải sao, đều muốn trèo cao nên mới dòm ngó đến Nghiêm thiếu, tốt nhất chị nên biết lượng sức mình, dù gì Nghiêm thiếu sau này cũng là của tôi thôi”
Sở dĩ cô ta dám nói vậy là vì Nghiêm gia và gia đình cô ta từng có giao ước cho hôn sự của cô ta và Nghiêm Minh Hữu.
Trắc Vịnh Thiển bật cười, cô nhìn Văn Tô Vịnh rồi thản nhiên nói: “Nghiêm Minh Hữu thích cô sao? Tôi nói cho cô biết một chuyện nhé, tôi khác hai người kia lắm, vì Nghiêm Minh Hữu chủ động thích tôi”
Vịnh Thiển nhìn gương mặt đang méo mó của Văn Tô Vịnh: “Cho nên Vịnh Thiển tôi chưa từng muốn trèo cao, là Nghiêm thiếu của cô tự bắt thang cho tôi đi lên đấy chứ”
Cô trước khi rời đi liền nói thêm một câu: “Còn nữa, cô và anh ta sau này thế nào là chuyện của hai người, tôi không quan tâm, buổi tối vui vẻ”
Rồi Vịnh Thiển quay người rời đi. Nghiêm Minh Hữu cô còn dám đứng mỉa mai đám người thượng lưu kia, vậy thì một Văn Tô Vịnh thì có là gì.