Ngoài cửa sổ nhìn ra có vài cọng tơ liễu bị gió thổi vờn quanh, giống như cả hoàng cung bị bao phủ trong một đám sương khói mờ nhạt, khiến nơi cung cấm tịch mịch thêm vài phần u hoài lạnh lẽo. Trương Tố Tố tìm bộ nhu váy mảnh trai sắc, phối hợp với đai lưng màu tím pha hồng, để cung nữ sơ cho phi thiên kế, trang điểm còn cố tình thêm vài phần mộc mạc.
Nàng hôm nay lần đầu thỉnh an thái hậu nương nương, vốn không thể để sơ suất dù chỉ một chút.
Trương Tố Tố ngồi kiệu ba người đi Thọ Khang cung. Nàng đến sớm một chút, nên chỉ mới có vài vị. Trong điện, ngoại trừ phi tần từ tam phẩm trở lên còn có mấy vị công chúa đến thỉnh an hoàng tổ mẫu. Chọn một chỗ ngồi, Trương Tố Tố âm thầm đánh giá một nữ nhân được đám phi tử xu nịnh vây quanh gọi “Dụ tỷ tỷ”. Hẳn là Dụ sung dung được cung nữ Nguyệt Hàn nhắc đến.
Dụ sung dung mắt hạnh không khỏi loan loan, mũi quỳnh môi anh đào, vòng ở cổ tay một bộ lông thú hồ ly màu trắng, quả thật không ngoa khi nói nàng ta là phi tử xinh đẹp nhất hậu cung trước khi có Trương chiêu dung.
Vài phi tử tiến đến trò chuyện với Trương Tố Tố. Một phi tử có khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đầu cài rất nhiều ngọc bích trâm tiến đến cười với Trương Tố Tố.
“Muội muội là Bán Thanh Khao, thục cơ mới tiến cung năm ngoái, Trương tỷ tỷ lần đầu thỉnh an, cảm thấy Thọ Khang cung có đẹp không? “
Trương Tố Tố gật đầu cười, đáp lại.
“Cung thái hậu, còn có thể không đẹp sao?”
Giọng nói rất hòa ái, nhưng mà lời lẽ vô tình gây lúng túng cho Bán thục cơ, Trương Tố Tố thuận tiện đem mình trở thành kẻ gây sự, ỷ sủng sinh kiêu.
Một lúc sau, phi tử hiện tại có phân vị cao nhất hậu cung được cung nữ dìu vào. Ninh Quý phi mặt mày như tranh, mặc tề ngực duệ váy, trên đầu đủ thứ ngọc trâm, chi tịnh đế liên ngọc trâm, kim trâm, trâm ngọc bích, khiến cho nhan sắc xinh đẹp có phần trở nên lồ lộ.
Nàng ta ngồi lên cái ghế gần chính điện nhất, một ánh mắt cũng không cho mấy phi tần khác.
Rất nhanh sau đó, thái giám thông truyền thái hậu nương nương đến. Thái hậu bước vào, còn có đại công chúa đi theo đỡ tay bà ta. Lý thái hậu thân hình hơi tròn, tóc bà đã lốm đốm bạc, mặc một bộ phượng bào chỉ dành riêng cho thái hậu, trên đầu lại cài cây phượng thoa ngọc bích, khí thế uy nghiêm ngút trời.
Đại công chúa hôm nay một thân xiêm y trắng nhạt, tao nhã lại không đánh mất khí chất hoàng gia, đầu cài một phỉ thúy ngọc trâm, phía trên còn cài xéo một cây trâm hồ điệp, tựa tiếu phi tiếu (1) đỡ hoàng tổ mẫu nàng đi vào. Sau đó, là ngồi ngay bên cạnh bà.
Phi tần cùng hoàng tử công chúa một đoàn hành đại lễ. Sau đó quy quy củ củ quay trở lại ghế ngồi. Thái hậu cười hiền ái quét mắt nhìn một lượt, sau đó hỏi:
“Trương chiêu dung mới nhập cung hôm qua là ai?”
Trương Tố Tố tuy được đem về từ thanh lâu, quy củ không có biết, nhưng từ chuyện của đại công chúa hôm qua, đám ma ma cung nữ đều nghiêm túc giảng cho nàng ta một phen. Cho đến buổi thỉnh an hôm nay, vốn đã rất phí tâm chuẩn bị.
Nàng bước ra, hành lễ với thái hậu.
“Thần thiếp Trương Tố Tố, thỉnh an nương nương.”
Thái hậu ngoài mặt không thể hiện ra, trong lòng đã sinh ra vài phần không vừa ý. Hậu cung có quy tắc bất thành văn, chính là khi đi thỉnh an, vị trí ngồi sẽ tương đương với phẩm vị cao thấp. Trương chiêu dung này, ngồi có phải hay không cao hơn so với Triệu quý nghi.
Mà cư nhiên cái này Trương Tố Tố bất luận như thế nào không thể biết. Nàng trước kia còn chỉ là cái thanh lâu hồng nhân.
Vạt áo của thái hậu bỗng nhiên bị kéo kéo một chút. Dư quang đáy mắt chậm rãi quan sát tôn nữ mình yêu thích nhất, thái hậu thở dài.
“Miễn lễ. Tưởng Vận, ban thưởng Trương chiêu dung.”
Lập tức một cung nữ cầm ra cái khay khảm xà cừ. Trên đó đựng một đôi vòng ngọc bích cùng một đôi hoa tai bạch ngọc. Trương Tố Tố từ tốn nhận lấy, tạ ơn.
Tiếp theo sau đó, là hành lễ với mấy phi tử phía trên. Có Ninh Quý phi, Cố Hiền phi, Dung phi và La phi. Càn Ngô đế tuy trầm mê nữ sắc, nhưng từ phi trở lên, hậu cung hắn không có bao nhiêu vị.
Nhưng xoay một mặt khác mà nhìn, thì hắn cũng chỉ có sủng hạnh rồi ban thưởng. Tấn thăng phân vị, cái đó còn phải xem tâm tình của tiên hoàng hậu đã mất cùng Vương Quân Đào hiện tại cầm phượng ấn.
Ninh Quý phi tùy tiện ban thưởng một cái trâm hồ điệp. Mấy phi tần kia hào phóng hơn một chút, Hiền phi thưởng một cặp khuyên tai phỉ thúy hình giọt nước và một cây trâm tua hoa. La phi cùng Dung phi theo sau Hiền phi, cũng đều tặng hai thứ.
Còn có hành lễ với mấy vị công chúa. Trương Tố Tố trong lòng thầm kêu cũng thật rườm rà đâu, nhưng quay đầu, lại nói hành lễ mấy cái, liền nhận về chẳng phải nhiều hơn vài món nữ trang hay sao?
(1) Tựa tiếu phi tiếu: cười như có như không
Nguyệt Nguyệt: Càng ngày càng lậm convert