Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Tiểu Vân một thân hồng phượng trường bào hoa lệ rực rỡ thêu hoa văn cát tường bằng chỉ tơ vàng, mắt ngọc mày ngài, môi hồng thắm, miệng chúm chím như quả anh đào, dù đã là cái phụ nhân, vẫn một giai nhân khó tìm.

Mỗi một tầng mặt trên tóc mây của nàng đều được Vương Quân Đào cùng nha hoàn cắm trâm không giống nhau, hai bên lại giống nhau, có thể nhìn ra mười cây trâm đồng một bộ, đều là trân châu tạo thành.

Nha hoàn bà tử đều đã được Vương Quân Đào cho lui xuống, tự mình cố định khăn hỉ cho Vương Tiểu Vân. Đột nhiên nàng mở miệng.

“Doãn thứ sử có biết về trinh tiết của ngài?”

Vương Tiểu Vân cười khổ:

“Hắn sao lại không biết. Nếu không, hắn nguyện ý thú ta sao?”

Vương Quân Đào cười lạnh.

“Vì sao không? Cô mẫu, ngài hảo hảo nhớ kĩ, ngài là tôn quý công chúa, hắn là tam phẩm thứ sử. Lịch sử Yến quốc chúng ta còn chưa có chuyện công chúa gả cho tam phẩm mệnh quan đâu nha.”

Vương Tiểu Vân thở dài.

“Quân Đào, ta bây giờ gả cho thứ sử không giống như ngày trước làm thái phó thái tử phu nhân nữa, không thể tùy tiện xuất nhập nội cung. Ngươi thay ta chăm sóc tốt cho mẫu hậu.”

An Cẩm công chúa tuy không phải con ruột của thái hậu, nhưng là công chúa được bà nhận nuôi dưới danh nghĩa.

“Mẫu hậu với ngươi tuy quan hệ là lợi dụng lẫn nhau, nhưng thái hậu cho ngươi nhiều thứ như vậy chưa chắc chỉ là yêu thích. Bà là thật lòng đối ngươi có tình cảm.”

Vương Quân Đào không nói. Vương Tiểu Vân cũng chỉ khẽ thở dài, nàng biết cái chất nữ (1) này một từ cũng nghe không lọt.

Vương Tiểu Vân đội khăn hỉ lên, xua tay bất lực nói:

“Được rồi, dìu ta ra ngoài đi.”

___________________________

Vương Quân Đào không có tâm trạng đi náo động phòng gì đó, nàng đem Lệnh Ngọc cùng Lệnh Nguyệt rảo bước hoa viên Doãn phủ. Eo đ.ái siết hơi chặt cũng làm nàng khó chịu nha, đặc biệt là nàng đã ăn quá nhiều xúp hầm cải thảo, cái bụng bây giờ hẳn là trương lên đi.

“Đại tỷ, đại tỷ-“

Vương Quân Đào khẽ liếc nhìn ra sau, thấy một cái Vương Vân Việt đang đuổi theo mình, thanh âm xem chừng gấp gáp. Vương Vân Việt hắn sinh ra mười phần tương tự hoàng đế, bây giờ mặc y phục màu da lươn hơi nhạt, toàn thân toát lên phong phạm hoàng tộc.

Vương Vân Việt tuy là từ bụng của một tài nhân sinh ra, bất quá lại được đem đi dưới danh nghĩa nhi tử của Ninh quý phi, Vương Quân Đào lại nằm ở phe đối lập dưỡng mẫu hắn, cư nhiên không có gì thân cận với tứ đệ mình.

Hắn chạy đến trước mặt Vương Quân Đào, trươc sự ngạc nhiên của nàng không khỏi ngượng ngùng cười, nhưng lại trực tiếp hỏi thẳng:

“Đại tỷ, nghe nói ngươi đang tìm cho tam ca một vị thái tử phi.”

Vương Quân Đào: ???

“Đại tỷ, có phải hay không hôn sự của nhị ca còn chưa định? Ta....”

“Hôn sự của hắn không phải do Dung phi làm chủ sao? Có liên quan gì đến ta?”

Vương Vân Việt căn bản không để ý đại tỷ mình lạnh nhạt, cười một tiếng:

“Còn tứ đệ, liền muốn thỉnh tỷ tỷ...”

Vương Quân Đào không kiên nhẫn nói:

“Ngươi vì cái gì không đi tìm mẫu phi ngươi?”

“Đại tỷ, ngươi không phải biết quý phi nương nương đối ta có bao nhiêu phần thiện ý?”

Vương Quân Đào xoa xoa mi tâm, thở dài.

“Ngươi đã nhìn trúng ai chưa?”

“Có nha. Đại tỷ, ta thực thích tứ cô nương nhà Minh Y bá.”

Vương Quân Đào: Cái gì vậy?

Vương Quân Đào trong lòng một cỗ rối loạn, nhưng rất nhanh liền tính kế một cái. Tươi cười nhìn tứ đệ nhà mình, nàng ngọt ngào trả lời:

“Được, hoàng tỷ hảo hảo đồng ý với ngươi. Ta quay trở về liền sẽ nói chuyện với hoàng tổ mẫu, chỉ cần có hoàng tổ mẫu làm chủ, hôn sự của ngươi chắc chắn sẽ thành.”

Vương Vân Việt rất không ngờ đại tỷ hắn lại đồng ý nhanh như vậy, trong lòng có cảm giác không đúng, nhưng lại nghĩ, chỉ cần nàng đồng ý, hắn còn cái gì phải sợ chứ?

***

Dụ sung dung ngồi trước bàn trang điểm, để Hương Thảo giúp mình cài lên một cái trâm bát bảo lục tế (2), bên Càn Hoa cung đã báo sang cho nàng thánh chỉ sắp đến, đương nhiên phải chỉnh trang một chút.

Rất nhanh thánh chỉ đã đến. Đích thân đệ tử của thái giám thân tín bên cạnh hoàng thượng đưa đến.

“Dụ sung dung tiếp chỉ.”

“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết. Dụ sung dung Yêu thị đoan trang hiền thục, dung mạo xinh đẹp, mỹ hảo an tĩnh bấy lâu nay, liền tấn thăng làm phi, ban thưởng hai cuộn thổ cẩm, trâm vàng, khuyên tai hạt bạch ngọc, bạch trâm, trâm nạm minh châu mỗi thứ một chi, một bộ diêu uyên ương hí thủy, hai sợi dây chuyển ngọc trai, hai viên đại dạ minh châu, một bộ thủ trạc, một dây chuế kết hồng ngọc, quạt Sơn Thủy, gối bạch ngọc mỗi thứ một chi, chăn lông ngỗng tuyết một chi, khuyên tai làm bằng máu bồ câu, ngân liên tử ngọc liên hoa, trâm ngọc bích, kim hà trâm mỗi thứ một đôi, phù dung hoa vàng ròng, khuyên tai thúy ngọc, trâm cài bách điểm ngậm ngọc, châu hoa hồng nhạt mỗi thứ một chi, điểm thúy hồ điệp trâm hai cái, trâm gài tóc hoa thạch lựu hồng ngọc một đôi. Khâm thử”

Dụ sung dung đôi mắt sáng lên, vội vàng tiếp chỉ tạ ơn.

“Thần thiếp tạ long ân, hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế.”

Sau đó lại cho cung nữ bên cạnh một ánh mắt, cung nữ kia liền nhét vào tay thái giám một cái hà bao nặng trịch. Hắn khuôn mặt thêm vài phần xán lạn, cười đến không thấy con ngươi, nói: “Dụ phi ngài hảo hảo nghỉ ngơi, nô tài còn phải trở về phụng mệnh thánh thượng.”

(1) Chất nữ

(2) Tế: chim trĩ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK