Kia Thọ Khang cung một đám nữ nhân còn cười cười nói nói, còn thuận tiện xuất ra vài thứ trang sức tặng cho cái chiêu dung vừa mới nhập cung, bên Càn Hoa cung, thái giám Lệnh Tây đã đem sang cho hoàng đế một danh sách tấn thăng phân vị tần phi.
Hậu thỉnh an, thái hậu đem đại công chúa giữ lại, xoa xoa mi tâm, sắc mặt không có nửa điểm tốt hỏi:
“Ngươi vì sao lại nhìn trúng cái ngu dốt chiêu dung kia đâu?”
Vương Quân Đào lãnh đạm nhìn hoàng tổ mẫu nàng, khóe miệng hơi vểnh lên.
“Hoàng tổ mẫu, các nàng cũng đã đi rồi, ngài cũng đừng đóng kịch đi. Ta sao có thể không nhìn ra Đông cung nhận được tin tức nhanh như vậy là do ngài.”
Lưu Hoa cung nằm bên phía Tây cung, bất luận như thế nào tin tức cũng không thể tự nhiên đến Đông cung thái tử nhanh như vậy, trừ phi có người cố ý đem người truyền đi tin tức.
“Ngươi cũng không cần vờ vĩnh, ta ngày xưa một cái tiên đế sủng phi, sao có thể không nhìn ra tin tức tất thảy do ngươi cho người đi dò hỏi, sau đó thật tốt chuẩn bị mới tiến đến chỗ Trương chiêu dung phủ đầu đâu.”
Đáng tiếc, nàng đánh một roi lại cho một viên kẹo, đồ ngu dốt kia căn bản nhìn không có ra.
Vương Quân Đào cười lạnh.
“Hoàng tổ mẫu nói không sai. Ta liền cảm giác giống như đấm vào một cục bông đâu. Về phần vì sao nhìn trúng nàng ta...”
Nàng ngân dài một chút, ý vị thâm trường nhìn thái hậu. Lý thái hậu nhãn châu đảo qua cháu gái, đáy mắt hiện lên một tia không kiên nhẫn.
“Ngài một chút có để ý khuôn mặt nàng ta?”
Lý thái hậu bỗng nhiên giật mình, liền nhớ tới khuôn mặt khuynh đảo thế gian kia của Trương chiêu dung. Nàng tuy mũi miệng đều không giống Vương Quân Đào, nhưng là một cái mắt hạnh má đào cùng Vương Quân Đào giống hệt.
Mà căn bản, Vương Quân Đào nhan sắc đều là di truyền từ thân mẫu tiên hoàng hậu, chỉ có trán cao cùng Vương Vân Khiêm đồng dạng, là giống hoàng thượng.
“Nàng vậy mà giống mẫu hậu ngươi?”
Tiên hoàng hậu mất được năm năm, Lý thái hậu bây giờ đối hình ảnh nàng năm đó thực mờ nhạt, huống hồ tuy không có thù địch, cũng không phải cực kì thân thiết. Nhưng như vậy, không ngờ được Vương Quân Đào vậy mà thị uy trở về lại muốn lôi kéo cái kia thanh lâu nữ nhân.
“Như vậy chuyện này lòng ngươi tự có dự tính, ta cũng không tiện quản ngươi. Còn có, Thi Cẩm Nhi là chuyện gì?”
Ánh mắt Vương Quân Đào có phần cổ quái nhìn về thái hậu. Bà đừng nói là già đi, liền biến trở thành đồ ngốc đấy chứ.
Thái hậu trừng mắt nhìn nàng.
“Ngươi hảo hảo thu lại kia ánh mắt. Ta mười chín năm mỗi ngày đều nhìn ngươi lớn lên từng chút một, còn có thể không nhìn ra kia ngươi ý tứ.”
“Tổ mẫu, ca ca ngài ngày hôm đó không có thượng triều sao?”
Thái hậu: “....”
“Ca ca ta cư nhiên thượng triều, bất quá ta là muốn hỏi ngươi, vì sao muốn chọn cháu gái của Ngọc Bạch Tuyết?”
Vương Quân Đào hai mắt mở to.
“Tứ cô nương Minh Y bá phủ là cháu gái Dung phi?”
“....”
Bà bây giờ thật muốn đánh đứa cháu gái này một cái.
“Ngọc Bạch Tuyết là di mẫu nàng, muội muội của Thi Cẩm Nhi thân mẫu đã qua đời. Ngươi chẳng phải đã gặp nàng rồi sao?”
“Đã từng sao?”
Vương Quân Đào trên mặt một mảng mù mịt. Thái hậu một đầu đầy hắc tuyến, thập phần cố gắng kìm chế không vả vào mặt nàng ta hai cái.
“Ngươi thời điểm chuẩn bị xuất giá có thấy qua nàng ta. Là Ngọc Bạch Tuyết đem nàng đến chỗ ta cùng nói chuyện.”
Vương Quân Đào gật gật một chút.
“Đúng là có chuyện này, bất quá không phải cái kia tiểu cô nương lúc đó vô cùng xấu xí sao, vì cái gì bây giờ lại biến thành một cái xinh đẹp hồng nhuận tiểu thư khuê các rồi?”
“Vương Quân Đào, ngươi nghiêm túc một chút!”
“Hoàng tổ mẫu, ta rất nghiêm túc a.”
“....”
Thái hậu tự biết luận nói vớ vẩn, mình không thể thắng được cái này tôn nữ, liền đổi chủ đề:
“Ngoại trừ Thi Cẩm Nhi, còn có ai không?”
“Còn rất nhiều, có điều gia thế quá lớn, tuyệt không thể để các nàng gả vào hoàng thất.”
“Liền như vậy, nói một tiếng người của ngươi đi nhìn xem các cô nương của đám thần tử kia, ngươi cùng Khiêm nhi thống nhất chọn một người. Mấy bức họa bọn hắn trình lên, vốn chính là không đáng tin.”
***
Núi xa như bị bao phủ một tầng lụa mỏng, lờ mờ khiến người ta nhìn vào không khỏi mông lung. Hôm nay toàn hoàng cung một trận náo nhiệt. Hôn kỳ của An Cẩm công chúa được định vào ngày mười ba tháng hai. Hôm nay nàng chính là xuất giá.
An Cẩm công chúa là muội muội của Càn Ngô đế, lại chỉ hơn Vương Quân Đào có năm tuổi. Nàng trước kia có xuất giá một lần, gả cho thái phó, hắn sau này mất, nàng cũng không có thủ tiết, hậu tang kỳ, một lần nữa gả cho cái tam phẩm thứ sử.
An Cẩm công chúa cư nhiên không có sợ dị nghị. Chỉ còn một ngày nàng còn là cái được sủng ái công chúa, nàng sẽ không bị miệng lưỡi thiên hạ nhắm vào.
Vương Quân Đào đối An Cẩm công chúa tuổi chênh lệch không lớn, quan hệ rất không tồi. Nàng đem bọn đệ đệ muội muội của mình theo, thuận tiện giúp trang điểm cho Vương Tiểu Vân một chút.