Hơn nữa chính y cũng nghĩ mà cảm thấy sợ, vạn nhất tên tử tù kia có sát chiêu nào đó, y có thân xác Cự Linh Thần bảo vệ, nơi này cũng là sân huấn luyện của Thần Vệ doanh, hẳn là phải có biện pháp phòng hộ nhất định, khả năng giết y trong thời gian chờ cứu cũng không lớn, nhưng nếu làm hỏng Cự Linh Thần đời thứ sáu này của Tần thị, vậy thì y thật không biết phải bàn giao như thế nào, chỉ sợ Tần thị có lòng muốn chơi chết hắn.
Giờ phút này, trong lòng cảm thấy may mắn không thôi.
Lâm Uyên gật đầu, đáp:
"Ta cũng không muốn người khác biết mình khẩn trương."
La Khang An ngẫm lại cũng thế, có thể an tâm, một lần nữa cười ha ha, nói:
"Lần này đã nói, sau khi tan ca nửa đêm, ta làm chủ, đảm bảo ngươi sẽ hài lòng, ấy..."
Y thấy dáng vẻ muốn từ chối của Lâm Uyên, ngay lập tức chặn lại, nói:
"Không thể lại từ chối, nếu không chính là không cho huynh đệ mặt mũi, huynh đệ ta không cách nào yên lòng!"
...
Quan Tiểu Thanh có chút khẩn trương, đây là lần đầu tiên nàng đến nơi này, cũng là lần đầu tiên đến văn phòng của Bạch Linh Lung.
Nàng lén lút liếc sang một cánh của khác, nghe nói bên trong hẳn là văn phòng làm việc của Tần hội trưởng, không chừng lúc này hội trưởng đang ở trong đó.
Trong nhà bỗng nhận được thông báo gọi nàng tới đây, sau đó lại trực tiếp gọi nàng đến chỗ này, trong lòng thấp thỏm không biết thế nào.
Lần này Bạch Linh Lung nghiêm túc đánh giá nàng một lượt, điều này khiến cho Quan Tiểu Thanh càng thêm khẩn trương.
Một hồi lâu, Bạch Linh Lung xác nhận đối phương không xinh đẹp bằng Tần Nghi, mới đưa tay bảo nàng đến ngồi ở đối diện.
Quan Tiểu Thanh khúm núm đến ngồi xuống, ngồi ngay ngắn thẳng tắp, trong lòng bất an co co mười ngón chân.
Bạch Linh Lung đi thẳng vào vấn đề, hỏi:
"Ngươi nhận biết Lâm Uyên không?"
Quan Tiểu Thanh gật đầu, đáp:
"Nhận biết."
Bạch Linh Lung nói:
"Nghe nói phòng kinh doanh muốn điều động ngươi đến khu mỏ quặng, chính vì thế Lâm Uyên đến tìm ta, nói điều kiện ở khu mỏ quặng không tốt, hy vọng ngươi không đi đến đó, đồng thời hy vọng ngươi có thể ở lại trong tổng bộ, ta muốn biết suy nghĩ thật của ngươi, nói thử xem."
Cô nàng tùy ý liếc nhìn một phần tài liệu trên tay, thực tế chính là hồ sơ nhân viên của Quan Tiểu Thanh.
Mọi thứ đã được xác nhận, Lâm Uyên cũng không có nói sai, vị này xác thực là muội muội của Quan Tiểu Bạch, đúng là sơ sót của bản thân.
Cô nàng đang suy nghĩ có nên nhìn một lượt tất cả hồ sơ nhân viên hay không, nhưng mà ngẫm lại việc này khiến người ta phải đau đầu, cả trong lẫn ngoài Tần thị, quy mô nhân viên có thể nói là khổng lồ, muốn tự mình nhìn qua một lần tất cả hồ sơ nhân viên có vẻ như không quá thực tế.
Hiện giờ cô nàng còn phải lo lắng một vấn đề khác, hội trưởng cũ rõ ràng không muốn cho Tần Nghi tiếp xúc quá gần với Lâm Uyên, nơi này lại gọi tới muội muội của Quan Tiểu Bạch - bạn thân Lâm Uyên, thật sự thích hợp không? Bất quá Tần Nghi quá mức cường thế, dường như không thèm để ý tới ý kiến của hội trưởng cũ, nhất quyết phải sắp xếp như thế, cô nàng cũng không còn cách nào khác.
"Ta... Ta..."
Quan Tiểu Thanh không biết trả lời vấn đề này như thế nào, khẳng định không thể nói là muốn đi, ngược lại nói không muốn tiếp nhận sắp xếp của thương hội cũng không thỏa đáng, thế là ấp a ấp úng không biết nên mở miệng thế nào.
Bạch Linh Lung cho nàng một câu mất khí thế là được rồi, không cần phải ép đến mức khó xử, gom lại tài liệu trên tay rồi quăng ra, nói:
"Được, không cần phải nói, ta nghĩ bản thân biết thái độ của ngươi. Như vậy đi, ta đã hỏi qua một chút tình huống công tác trước đó của ngươi, có thể nói là cần cù chăm chỉ gần như ưu tú, cho nên ta muốn điều động ngươi đến bên cạnh, trở thành trợ thủ của ta, ngươi có đồng ý hay không?"
"A?"
Quan Tiểu Thanh sợ ngây người, có cảm giác chuyện tốt từ trên đầu rơi xuống nện cho choáng váng, trước đó nàng vẫn còn là một nhân viên nhỏ của phòng kinh doanh, sắp bị giáng chức điều đi khu mỏ quặng, chỉ chớp mắt muốn trở thành trợ thủ cho trợ lý của hội trưởng, trong lòng nàng thầm gào to, trời ạ, là thật sao?
Nàng không thể tin đây là hiện thực, nghi ngờ có phải bản thân nghe nhầm hay không, bất quá nàng biết không thể sai được, trợ lý Bạch đọc từng chữ rõ ràng nhấn nhá, không có điểm nào mập mờ.
Mặc dù làm trợ thủ cho trợ lý Bạch vẫn là một nhân viên nhỏ ở tầng dưới chót, trên cấp bậc không có gì thay đổi, bất quá thân phận không còn nhỏ giống với lúc trước.
Người sống một đời, thường thường phấn đấu cả một đời cũng bù lắp được một cái bối cảnh thân phận.
Đây cũng không phải là chuyện nhiều tiền hay ít tiền có thể nói rõ, ở nơi này tiếp xúc phần lớn đều là cao tầng của thương hội, người tới lui nơi này cũng thường là nhân vật lớn của thành Bất Khuyết, chỉ riêng chỗ tốt của việc tiếp xúc quan hệ, dù sau này không còn ở Tần thị, ít nhất không sợ tìm không thấy nơi tốt đẹp.
Tối thiểu một có một điều, mình trở thành trợ thủ của trợ lý Bạch, về sau trong thương hội ai chẳng nể mình mấy phần mặt mũi, sợ rằng ngày sau quản lý Vương của phòng kinh doanh nhìn thấy mình cũng phải khách khách khí khí.
Bạch Linh Lung thấy nàng nửa ngày không nói gì, nhíu mày hỏi:
"Thế nào, ngươi không đồng ý sao? Đương nhiên, nếu ngươi không đồng ý, ta cũng không có miễn cưỡng, chỉ là ngay cả việc này cũng không đồng ý, chỉ sợ Tần thị không nuôi nổi loại nhân viên như ngươi rồi."
Tần Nghi đã nói ý nghĩ rất rõ ràng, cho nên cô nàng muốn ép bức đối phương phải nằm trong kiểm soát của mình.
"Không không không."
Quan Tiểu Thanh liên tục khoát tay, sau đó liên tục gật đầu, nói:
"Đồng ý, ta đồng ý sự sắp xếp của ngài."
Bạch Linh Lung đáp:
"Cứ như vậy đi. Trên cấp bậc không có biến hóa gì, bất quá ta cũng sẽ không bạc đãi ngươi, tiền lương sẽ tăng thêm một con số, hiệu lực ngay trong tháng lương này. Ngươi có ý kiến gì không?"
"Không có."
Quan Tiểu Thanh nói như chém đinh chặt sắt, điều nàng đến đây, tiền lương tăng thêm một con số, gần hơn ngàn châu còn gì, làm sao có thể ý kiến cơ chứ, cao hứng còn không kịp. Nàng tranh thủ thời gian đứng lên cúi đầu, nói:
"Cảm ơn trợ lý."
Đồng thời trong lòng nàng còn cảm ơn một người khác, người đó tất nhiên là Lâm Uyên, trở về phải nói với người trong nhà chuẩn bị, trên dưới phải cảm ơn người ta thật tốt.
Mấy năm cần cù chăm chỉ không sánh bằng một câu.
Nàng thật không nghĩ tới tiếng nói của Lâm Uyên có uy lực lớn như thế, chẳng những có thể giữ nàng ở lại tổng bộ, mà còn giúp nàng một phát bay lên mây.
Phát hiện người cao tầng trong thương hội thật đúng là không tầm thường, một tiếng nói không biết thắng bao nhiêu năm cố gắng ở bên dưới, xem ra gia đình lớn ở Tiên Đô kia có bối cảnh không nhỏ.
Trong nội tâm lúc này của nàng, hoàn toàn là mừng rõ như điên.
Bạch Linh Lung mỉm cười, đưa tay nhấn xuống, ra hiệu cho đối phương ngồi xuống, lại hỏi:
"Ngươi có quan hệ như thế nào với Lâm Uyên?"
"A..."
Quan Tiểu Thanh sửng sốt một chút, không biết có nên nói quan hệ là nhờ người đi cửa sau hay không, nhưng ít nhất phải có phán đoán, không cách nào gạt được sự điều tra của Tần thị, lập tức thành thật trả lời:
"Hắn là bạn tốt của ca ca nhà ta."
Trong lòng bất an quan sát thần sắc của đối phương.
Bạch Linh Lung nói:
"Ngoại trừ quan hệ này bên ngoài, giữa ngươi và Lâm Uyên có quan hệ cá nhân nào khác không?"
Trong lòng Quan Tiểu Thanh ngược lại hy vọng mình thật sự có quan hệ đặc biệt với Quan Tiểu Thanh, nhưng mà Lâm Uyên đã nói đủ hiểu, giữa hai người là không thể nào, thêm nữa lúc này nàng lần đầu tiên đối mặt với Bạch Linh Lung, thầm nghĩ phải biểu hiện thành thật, không dám giấu giếm điều gì.
Nàng hơi lắc đầu, thật lòng nói ra:
"Nghe ca ca của ta nói, hắn đã rời khỏi thành Bất Khuyết được nhiều năm, vừa hay mới trở về, trước kia ta chưa từng gặp qua. May là lúc ăn cơm trưa ngày hôm qua, hắn nghe được người ngoài gọi tên của ta, nhịn không được nhắc đến tên ca ca của ta, vì thế chúng ta mới quen biết. Ngay buổi trưa hôm qua, còn có tối hôm qua hắn đến nhà dùng cơm, tổng cộng chỉ gặp mặt hai lần, có thể nói là không thân thiết."
Bạch Linh Lung ừm một tiếng, biểu đạt đã hiểu rõ, rốt cuộc tìm ra nguyên nhân hôm qua đôi nam nữ này thân mật, thật không phải vì sắc bắt chuyện, thay vào đó là gặp phải muội muội của bạn thân.