Lý Cốc sáng sớm đã đến biệt thự của Điền Gia Canh, đi cùng với Điền Gia Canh đến Tỉnh Ủy.
Đẩy cửa vào nhà, Lý Cốc nhìn thấy Điền Gia Canh đang ăn cháo, Lý Cốc hét lên.
- Có chuyện gì thế? Chuyện gì mà khiến cho Giả Cát Lượng anh cũng không hiểu thế?
Điền Gia Canh cầm đũa lên, khuấy đều cháo lên, uống ừng ực, hỏi Lý Cốc đã xảy ra chuyện gì mà làm y không thể lí giải được
Điền Gia Canh ở Đông Hoa không có tai mắt trực tiếp, tin Thẩm Hoài từ bỏ chức vụ ở Mai Cương, xin được điều động đến Du Sơn làm việc đã truyền đến tai Điền Gia Canh, Lý Cốc có lẽ cũng đã biết việc này rồi.
Nhưng tin này quả thực ở Đông Hoa là tin động trời, lan truyền cực nhanh, Lý Cốc sáng sớm khi nhận được cuộc điện thoại về sự việc này thì lập tức nhanh chóng đến nhà của Điền Gia Canh.
Lý Cốc bảo cô bảo mẫu nhà Điền Gia Canh lấy cho y một bát cháo, y ngồi vào bàn ăn, kể lại tình hình ở Đông Hoa cho Điền Gia Canh nghe:
- Thẩm Hoài lại khoanh tay đứng nhìn những việc xảy ra ở Thị Cương Đông Hoa, tôi thật không thể nào hiểu nổi. Mặc dù Thẩm Hoài và Đàm Khải Bình mâu thuẫn sâu sắc, nhưng bây giờ Thị Cương ở Đông Hoa xảy ra việc lớn như thế, nếu Thẩm Hoài nhờ nhà họ Tống đứng ra, chuyện Mai Cương hợp nhất với Thị Cương thì Đàm Khải Bình chắc sẽ không từ chối. Mai Cương trước mắt vẫn là quốc hữu cùng địa phương nắm cổ phần làm chủ đạo. Hiện nay Mai Cương muốn hợp nhất với Thị Cương ở Đông Hoa, thì tỉnh cũng chẳng có cớ gì để ngăn chặn cả. Thẩm Hoài tại sao lúc này lại làm ra vẻ chẳng có liên quan gì đến việc này cả, hắn làm như thế chẳng phải Đàm Khải Bình càng thêm khó xử hay sao?
- Ừ ………..
Điền Gia Canh tiếp tục ăn cháo, bảo Lý Cốc nói tiếp.
- Lúc này Thẩm Hoài lại quyết định rời khỏi Mai Cương, tức là xưởng thép số hai ở Mai Cương đã xây dựng xong và chuẩn bị đi vào sản xuất.
Lý Cốc nói:
- Chỉ cần xưởng thép số hai của Mai Cương vận hành ổn định thì Mai Cương có thể hoàn toàn thay thế Thị Cương Đông Hoa, rất có khả năng điều hành được Thị Cương Đông Hoa. Chẳng lẽ cái chức vụ ở doanh nghiệp gang thép ở một tỉnh lớn không có chút sức hấp dẫn nào với Thẩm Hoài hay sao? Bây giờ Thẩm Hoài quyết định khoanh tay đứng nhìn, cứ như là hắn muốn đẩy Đàm Khải Bình vào tình thế khó xử, nhưng việc đó cũng đồng thời với việc tập đoàn xưởng thép tỉnh được lợi. Tôi nghĩ Thẩm Hoài chắc chắn đã nghĩ đến việc này. Sản lượng hiện nay của tập đoàn gang tỉnh là 1.500.000 tấn, nếu như có thể tiếp nhận Thị Cương ở Đông Hoa, bao gồm tiếp nhận cổ phần góp vốn nhà máy thép, tổng sản lượng sẽ vượt mức 2.400.000 tấn, chẳng lẽ Thẩm Hoài không thấy được điều này hay sao, Tỉnh Cương rất có khả năng nuốt chửng Thị Cương ở Đông Hoa đấy chứ?
Điền Gia Canh đặt bát cháo xuống, suy nghĩ về những điều Lý Cốc vừa nói.
Mặc dù thị trường gang thép trong nước hiện nay vẫn trong tình trạng cung không đủ cầu, mỗi năm đều phải nhập một lượng lớn gang thép từ các nước khác nhưng nếu chỉ nói đến thị trường hiện nay ở khu vực, muốn chiếm lĩnh cả những thị trường bên cạnh, phí vận chuyển thấp, việc kiểm soát thị trường có hiệu quả, lợi nhuận thu về sẽ cao.
Vì xét ở một mức độ nào đó thì Thị Cương ở Đông Hoa, tập đoàn Tỉnh Cương trong phạm vi tỉnh Thẩm Hải cũng còn tồn tại những cạnh tranh.
Vấn đề mấu chốt là ở chỗ, rốt cuộc thì Mai Cương và Tỉnh Cương, công ty nào mới là doanh nghiệp sản xuất thép lớn nhất tỉnh Thẩm Hải, vấn đề này còn liên quan đến xu hướng chính sách của chính quyền tỉnh và tỉnh ủy sau này.
Hiện nay thì tỉnh Thẩm Hải vẫn chưa có doanh nghiệp công nghiệp nặng nào quy mô tầm cỡ cả.
Vì thế nếu như có công ty gang thép nào mà chen được vào Top 10, hay cao hơn nữa là Top 5 thì Tỉnh ủy chính quyền tỉnh sẽ giúp đỡ hết mình cũng không phải là điều khó tưởng tượng gì.
Chính quyền tỉnh tỉnh ủy sẽ giúp đỡ hết mình, đồng nghĩa với việc nguồn nhân lực, tài chính và cả lượng lớn nguồn tài nguyên trong tỉnh sẽ được huy động vào doanh nghiệp đó.
Với nguồn tài nguyên có hạn của tỉnh, trước đây, Mai Cương không nhận được nhiều sự giúp đỡ của Tỉnh, suy cho cùng cũng là do Mai Cương lúc ấy chưa đủ mạnh, chẳng có lí do gì để tỉnh dành nguồn tài nguyên có hạn ấy cho Mai Cương cả.
Một khi Mai Cương hợp nhất với Thị Cương ở Đông Hoa thì tổng sản lượng gang thép sẽ tăng lên nhanh chóng, đạt mức 1.700.000 tấn, vượt mức 1.500.000 tấn của tập đoàn Tỉnh Cương, vươn lên trở thành doanh nghiệp gang thép quy mô lớn nhất toàn tỉnh, chính quyền tỉnh tỉnh ủy nếu không muốn trợ giúp về mặt chính sách cho Mai Cương thì e là cũng không được.
- Chúng ta không cần quan tâm đến ý đồ đằng sau việc này của Thẩm Hoài là gì, bây giờ chỉ xét việc tập đoàn Tỉnh Cương ra tay giải quyết vấn đề ở Thị Cương Đông Hoa thì lợi nhiều hơn hại hay hại lớn hơn lợi đây?
Điền Gia Canh hỏi Lý Cốc.
- Nhìn vào cục diện hiện nay, doanh nghiệp Tỉnh Cương hợp nhất với Thị Cương Đông Hoa thì vẫn có lợi. Ngành công nghiệp gang thép là ngành đặc thù vốn cao, lợi ích thu về rõ ràng. Nếu như Tỉnh Cương hợp nhất Thị Cương thì nhất định sẽ có hiệu quả tích cực.
- Thế là được rồi, Triệu Thu Hoa nếu như đề nghị Tỉnh Cương ra mặt giải quyết vấn đề của Thị Cương ở Đông Hoa thì chúng ta nên bỏ phiếu tán thành.
Điền Gia Canh nói:
- Còn về những vấn đề khác, chúng ta cũng không phải nghĩ nhiều làm gì, nói không chừng mục đích cuả Thẩm Hoài là lôi Tỉnh Cương vào cục diện này thì sao?
- Bí thư Điền cho rằng mục đích của Thẩm Hoài là cái này hay sao?
Lý Cốc hỏi một cách nghi ngờ:
- Nhưng về các phương diện: tiền vốn, kỹ thuật, và nguồn nhân lực dự trữ thì Tỉnh Cương vẫn chiếm ưu thế, nên Tỉnh Cương có thể nắm chắc phần thắng trong việc xử lý vấn đề ở Thị Cương Đông Hoa, Thẩm Hoài lúc này lại muốn đẩy Thị Cương cho Tỉnh Cương giải quyết, làm như thế thì có lợi gì cho Mai Cương chứ?
- Anh đấy, có những lúc là nghĩ nhiều quá rồi.
Điền Gia Canh cười nói:
- Bây giờ không hiểu là Thẩm Hoài đang nghĩ gì thì cứ đợi thêm một thời gian nữa, ý đồ của Thẩm Hoài là như thế nào thì tự khắc sẽ rõ thôi.
…
Tống Bính Sinh đi đi lại lại trong phòng, tay chống cằm, mặt buồn rầu nhăn nhó.
Kể từ khi từ Yến Kinh trở về đến nay đã được nửa tháng, y lúc nào cũng âm trầm quan sát tình thế, nhưng không nghĩ rằng lại đến mức này.
Đàm Khải Bình sáng sớm đã đến Từ Thành, ở lại thành phố Từ Thành một đêm tại nhà khách đồn trú, nhưng cả đêm cũng không nhắm nổi mắt, sáng sớm hôm sau, Đàm Khải Bình gấp gáp đến nhà của Tống Bính Sinh ở Từ Thành.
Tạ Hải Thành thời gian này cũng đang ở Từ Thành, y ngồi yên lặng ở sofa, y suy nghĩ xem rốt cuộc Thẩm Hoài có âm mưu gì, hình như ngay từ đầu y đã không hiểu rút cuộc Thẩm Hoài nghĩ gì.
Tô Duy Quân vẫn chưa đến, nhưng con trai Tô Duy Quân là Tô Khải Văn đã có mặt rồi, điều đó cũng có nghĩa là Tô Khải Văn đại diện cho thái độ của Tô Duy Quân với việc này. Tô Duy Quân lúc này ra mặt đồng nghĩa với việc y ủng hộ cho Đàm Khải Bình.
Thành phố không thể giải quyết vụ việc Thị Cương, như vậy thì chẳng có cách nào ngăn cản Triệu Thu Hoa nhúng tay vào việc này, cũng chẳng có cách nào khác, đành phải cầu cứu tỉnh. Nếu như tình hình tồi tệ hơn thì nhà họ Tống phải từ bỏ một phần địa bàn của mình, thỏa hiệp với Triệu Thu Hoa.
Triệu Thu Hoa đã lộ ranh nanh, Đàm Khải Bình cũng không biết phải thỏa hiệp đến mức nào thì Triệu Thu Hoa mới hài lòng. Đã từng có lúc nghĩ là quản lý Đông Hoa vững chắc như thành đồng, Đàm Khải Bình không ngờ là trong nháy mắt suýt chút nữa bị người khác đạp đổ.
- Vấn đề ở Thị Cương, tập đoàn Hải Phong và Trường Thanh có thể đứng ra giải quyết không?
Tô Khải Văn lên tiếng hỏi.
Tô Khải Văn đã học được rất nhiều từ cha của y, y biết rằng một khi Triệu Thu Hoa nắm được Đông Hoa thì tình thế tiếp theo đây sẽ bất lợi với họ.
Triệu Thu Hoa là phó bí thư tỉnh ủy, là Chủ tịch tỉnh, là ủy viên ủy ban trung ương, dòng chính của thủ tướng Hồ Chí Thành, y đã nhiều năm kinh doanh ở tỉnh Hoài Hải, ở tỉnh Hoài Hải, lực lượng của Triệu hệ ở Hoài Hải còn mạnh hơn nhiều so với bí thư tỉnh của Điền Gia Canh
Ở Đông Hoa, trưởng ban tổ chức Thành ủy, Ngu Thành Trấn được sự nâng đỡ của Triệu Thu Hoa, đã dám chống đối với bọn họ thì một khi Triệu Đông Hoa cử một vài nhân vật quan trọng đến, yêu cầu tập đoàn thị cương làm bàn đạp cho bọn chúng, thì thế lực của Triệu Thu Hoa ở Đông Hoa sẽ được mở rộng đến cực điểm.
Bước tiếp theo là Triệu Thu Hoa sẽ với tay sang quận Mai Khê, tiếp đó là đuổi Đàm Khải Bình ra khỏi Đông Hoa, biến Đông Hoa hoàn toàn trở thành địa bàn của y, những việc này cũng không phải khó tưởng tượng gì.
Tô Khải Văn vì tiền đồ của mình, y không mong muốn thế lực của Triệu hệ ở Đông Hoa giơ tay quá dài, thế lực mở rộng như thế.
Trước câu hỏi của Tô Khải Văn, Tạ Hải Thành chỉ biết cười một cách miễn cưỡng.