“Ông chủ, tôi hỏi anh, không phải anh đang đùa giỡn tôi đấy chứ?” Uống thuốc xong, Hà Tất bắt đầu mệt rũ rượi, gục vào trong lòng Cố Tuyên Duy nghĩ vẩn vơ.
“Anh đùa với cưng làm gì, anh mà đùa thì sẽ đem lần đầu tiên của mình cho cưng sao?”
À, lần đầu tiên.
Hà Tất đột nhiên lên tinh thần, ngẩng đầu cười hì hì, nói. “Ai nha ông chủ, anh cũng là xử nam nha”.
Hai tên xử nam cứ như vậy thành công thông đồng làm bậy, chờ Phương Nguyên ôm tiểu tình nhân ngoại quốc đi du lịch trở về, nhìn thấy chính là cảnh tượng đôi cẩu nam nam nồng tình mật ý.
“Cố Tuyên Duy, không phải tôi đã cảnh cáo cậu….”
Không đợi Phương Nguyên nói xong, hà tất đã chen vào. “Hai chúng tôi nhất định sẽ giữ ý, ngoại trừ ở trong nhà ra, ở bên ngoài chúng tôi nhất định sẽ không làm trò xằng bậy, hơn nữa anh yên tâm, công ty không phải bồi thường tiền, đám chó săn cũng không nhận ra anh ấy, sợ gì chứ!”
Nói cũng đúng, Phương Nguyên ăn bánh ngọt Hà Tất làm, nói. “Cũng phải, nhưng dù sao hai người các cậu cũng chú ý một chút. Hà Tất, gói cho tôi ít bánh ngọt này, honey nhà tôi hẳn sẽ thích!”