Ở nhà cứ nói động dục là động dục. Hà Tất than thở. “Anh kiềm chế một chút, sắp chết đến nơi rồi”.
“Hà Tất anh nói cho cưng hay, chúng ta phải để mỗi một góc trong căn nhà này được tưới đầy tình yêu hạnh phúc của chúng ta”.
Vì vậy, Cố Tuyên Duy căn cứ theo nguyên tắc ấy, tại phòng ngủ, phòng tắm, nhà bếp, phòng khách, ban công…. Chỗ nào cũng lưu lại kết ‘tinh’ tình yêu của bọn họ.
Tại trường quay, đạo diễn cho Cố Tuyên Duy hôn nữ chính. Cố Tuyên Duy mãi mà không làm được, không còn cách nào khác, đành phải hô to. “Hà Tất?”
Hà Tất chạy đến, Cố Tuyên Duy ôm vai y, nói. “Đạo diễn, tôi không diễn cảnh hôn được, trước tiên để tôi luyện tập với trợ lý một chút đã”.
Thế là, trước mặt bao nhiêu người, Cố Tuyên Duy giữ mặt Hà Tất, hôn xuống.
Nhưng mà cuối cùng, cảnh hôn kia vẫn bị cắt bỏ không quay. Không phải không muốn quay, mà căn bản là không quay được. Cố Tuyên Duy nói cái gì mà không được để nữ chính hôn hắn, miệng hắn thối, sợ làm ngạt chết con gái nhà người ta.