Vừa diễn xong một cảnh chia tay, Cố Tuyên Duy nhăn mặt nhăn mày leo lên xe.
“Ông chủ, tôi cảm thấy dạo gần đây anh diễn không ổn”. Hà Tất xem kịch bản. “Cảnh diễn ngày hôm nay là anh phải chia tay với bạn gái, nhưng mà anh cười cái gì chứ?!”
Cười cái gì? Cố Tuyên Duy nằm nhoài trên người Hà Tất, vô cùng đau đớn mà nói. “Anh vừa nghĩ tới bà xã anh đang nhìn anh là anh lại vui vẻ, mà đã vui vẻ thì anh không nhịn được cười”.
Cố Tuyên Duy vừa nói như thế, Hà Tất xấu hổ nở nụ cười, nắm tay Cố Tuyên Duy cắn một cái. “Ngồi yên đi, tôi còn phải lái xe đấy!”